Chiến Chùy Thần Tọa Bản Dịch


Ryan vuốt ve con ngựa của mình, hắn còn đặt đặt tên cho nó là là Pinecone.

- À, chuyện này thì không có gì phải giữ bí mật cả.

Lần này ta đến Nord để kinh doanh lượng lớn thương phẩm.

Bọn ta khởi hành từ Marienburg, mang theo áo giáp và lương thực, sau đó đến Nord bán ra, ta đã mua vào một lượng lớn quặng vàng bạc và da động vật, ừm, còn có tinh quáng ma pháp, vốn ta muốn lấy một ít dầu lửa, kết quả lại không có.

- Chuyến này kiếm được bao nhiêu?

Ryan hỏi tiếp.

- Lợi nhuận ước tính là khoảng năm sáu trăm đồng vàng Dinar, nhưng xét tình hình gần đây, có thể sẽ kiếm được nhiều hơn một chút, giống như trận chiến lúc trước, ta đã kiếm được rất nhiều.

- Chà, ta nghe nói một cuộc chiến đã nổ ra giữa Brittany và đế quốc cách đây một thời gian? Cuối cùng, đế quốc đã chiến thắng và hai bên tái ký kết liên minh?

Một đoàn người đi dọc theo con đường bùn đất, may mắn là nhiệt độ rất thấp vào giữa mùa đông, đường đóng băng cứng nên đường có thể đi qua được.

Có trời mới biết con đường ở đây sẽ lầy lội và khó đi cỡ nào khi mùa xuân đầu tháng năm đến, tuyết tan đi.

- Chính xác… Nhưng cũng không như các ngươi đã nghĩ, hai bên của cuộc chiến này không phải là đế quốc và Brittany.

Oliver ho khan một tiếng, bắt đầu kể về hai tháng trước đó, một cuộc chiến nổ ra giữa đế quốc và Brittany.


Đế quốc là quốc gia lớn nhất và cũng hùng mạnh nhất của nhân loại trên thế giới này.

Trong thời kỳ Đại Tai Loạn vào khoảng một ngàn tám trăm năm trước, một thủ lĩnh bộ lạc nhân loại tên là Charlemagne đã quật khởi nhanh chóng, cuối cùng đã thành lập ra đế quốc.

Dưới sự chứng kiến của các vị thần, hắn đã lên ngôi hoàng đế duy nhất của nhân loại. 

Hắn mất khoảng hai trăm năm để chinh phục toàn bộ thế giới.

Đế quốc lúc đó rất rộng lớn, lãnh thổ cai trị bao gồm toàn bộ lục địa ngày nay, hùng mạnh đến mức tất cả các chủng tộc đều phải cúi đầu dưới chân, là chúa tể của toàn bộ thế giới.

Đế quốc hiện tại chỉ là một phần của đế quốc vào thời điểm đó.

Đế quốc chống lại ngoại địch gần một ngàn năm.

Mãi cho đến vài trăm năm trước, dưới tình hình cuộc nội chiến vẫn tiếp diễn cộng thêm ngoại địch bên ngoài cuối cùng đã khiến hoàng đế và nguyên lão viện phải bỏ phiếu quyết định, bỏ đi phần lớn lãnh thổ ngoại trừ phần đại lục trung tâm, tỉnh Brittany cũng là một trong số đó.

Lãnh thổ này đột nhiên bị đế quốc bỏ rơi, tất cả quý tộc và dân thường rơi vào tuyệt vọng.

Vào thời điểm đó, Brittany đã phải đối mặt với sự cướp bóc của Bất Tử Tộc, Man Tộc và các phe phái nhân loại bị bỏ rơi khác, hơn nữa còn phải đối mặt với đại quân Dã Thú Nhân Hỗn Độn phương Đông và đại quân Da Xanh phương Nam, những đội quân này không chỉ cướp bóc mà còn phá hủy mọi thứ trong tầm mắt của chúng.

Một nam tước trẻ tên Arthur đã dẫn dắt các Kỵ Sĩ của mình chiến đấu một mình, chật vật chống lại các mối đe dọa từ bên ngoài, thế nhưng vô ích, chứng kiến người dân Brittany phải đối mặt với nguy cơ diệt vong, sau khi Arthur sau khi tham gia nhiều trận chiến, trong một lần hắn bị tách khỏi quân đội, thân thể bị thương nặng, trong tuyệt vọng, hắn đã đi tới hồ tiên nữ - nơi các vị thần sinh sống trong truyền thuyết, hắn quỳ xuống trước hồ tiên nữ, cầu nguyện trong nước mắt, cho dù muốn hắn phải dâng hiến gì hắn cũng chịu, Arthur chỉ hy vọng có thể cứu sống người dân nơi đây, cứu lấy vùng đất bị đế quốc bỏ rơi này.

Lời cầu xin ban đầu không nhận được phản hồi, Arthur rơi vào tuyệt vọng hoàn toàn, nhưng vị lãnh chúa trẻ tuổi vẫn không bỏ cuộc, nghiến răng nghiến lợi và quyết định sẽ chiến đấu đến chết trong trận chiến ngày mai.


Sáng sớm, hồ tiên nữ bỗng nhiên phóng ra một luồng ánh sáng trắng xuyên thấu bầu trời, một vị thần trong hồ tiên nữ đã đáp ứng yêu cầu của hắn.

Nữ Sĩ Trong Hồ đã dùng thánh thủy trong chén thánh để giúp hắn chữa lành vết thương của mình, sau đó ban cho hắn niềm tin vững chắc và phước lành vĩnh cửu.

Với sự giúp đỡ của Nữ Sĩ Trong Hồ, Arthur đã tập hợp lại quân đội của mình, dựng lên lá cờ chiến đấu được Nữ Sĩ ban phước, trong một trận chiến lấy một địch ba, Arthur đã lãnh đạo đội quân Kỵ Sĩ được chúc phúc của mình tham gia một trận chiến đẫm máu và giành được thắng lợi vang dội.

Chiến thắng của lãnh chúa Kỵ Sĩ giống như ngọn hải đăng trong bóng tối, quân đội Brittany đoàn kết lại, giành chiến thắng mười hai trận liên tiếp trong sự nghiệp chiến đấu hoành tráng, quét sạch toàn bộ quân xâm lược Brittany, vương quốc Kỵ Sĩ Brittany cứ thế mà được thành lập.

Dưới sự hòa giải củaNữ Sĩ Trong Hồ, vương quốc Kỵ Sĩ đã dùng địa vị ngang hàng thiết lập quan hệ ngoại giao với đế quốc.

Kể từ đó, mối quan hệ giữa Brittany và đế quốc rất tốt.

Mặc dù chiến tranh thỉnh thoảng nổ ra, nhưng cả hai bên đều tuân thủ điểm mấu chốt là không bao giờ giết tù nhân, thậm chí trên chiến trường chỉ cần hạ vũ khí xuống, bọn họ vẫn có thể đảm bảo được sống.

Điều này thực sự là do có quá nhiều mối đe dọa từ bên ngoài, đế quốc và Brittany có sự ăn ý sâu sắc, sẽ không bao giờ lãng phí nhân lực và vật lực quý giá vào cuộc đấu tranh nội bộ.

- Là Marienburg, Ryan tiên sinh.

Hoàng đế của đế quốc đã cố gắng chiếm lại Marienburg lần thứ ba, nhưng đại công tước Marin cũng không chịu thua kém.

Bởi vì đế quốc đã vi phạm quy tắc của bệ hạ Luwig được viết trong buổi lễ thành lập Brittany, Brittany đã chọn gia nhập phe Marienburg, lúc này, các Kỵ Sĩ nóng lòng lập công ở Brittany đã bất ngờ xông vào quân trận của quân đội đế quốc mà không báo trước.


Vì lý do này, một cuộc chiến tranh toàn diện đã được thiết lập.

Oliver chậm rãi nói về diễn biến và quá trình của sự việc.

- Chiến tranh kéo dài suốt một ngày, cho dù hoàng đế và cao tầng của vương quốc Kỵ Sĩ còn tỉnh táo.

Trận chiến một ngày với mười vạn đại quân chỉ có hơn ba ngàn người bị giết hoặc bị thương, cuối cùng, hoàng đế đã ký kết hiệp ước hòa bình với Brittany và tái ký kết liên minh, đồng thời trao trả những quý tộc bị bắt.

Hoàng đế chỉ có thể từ bỏ việc khôi phục một phần chủ quyền và quản lý đối với Marienburg.

- Thu nhập hàng năm của Marienburg gần bằng một phần năm tổng doanh thu của đế quốc.

Việc bệ hạ thèm muốn thành phố cảng mà làm như vậy là chuyện bình thường.

Nếu ta đoán không lầm, những Kỵ Sĩ du hiệp kia chắc chắn đã lao vào quân đội đế quốc theo sự xúi giục của đại công tước Marin, đúng không? 

Ryan hỏi với vẻ thích thú.

- Đúng vậy, sau khi trải qua lần thất bại này, Kỵ Sĩ Vương đương nhiệm hiện tại đã không còn uy tín nữa, cũng không biết Công tước nào sẽ tiếp quản vị trí của Kỵ Sĩ Vương.

Oliver gật đầu.
- Ai sẽ đảm nhận vị trí Kỵ Sĩ Vương không quan trọng.

Chỉ cần Nữ Sĩ Trong Hồ vẫn còn đó, việc buôn bán của Brittany sẽ không có quá nhiều vấn đề.

Chế độ của Brittany rất thú vị.


Toàn bộ đất nước thuần phục dưới váy của Nữ Sĩ Trong Hồ, chính là hồ tiên nữ kia.

Kỵ Sĩ Vương bề ngoài là người cai trị, nhưng người thống trị thật sự là Nữ Sĩ, sau mỗi đời Kỵ Sĩ Vương thoái vị hoặc chết trận, Nữ Sĩ sẽ triệu tập tất cả các Công tước của các công quốc để bỏ phiếu và thảo luận xem ai sẽ là Kỵ Sĩ Vương tiếp theo.

Ngoài những điều này, Nữ Sĩ Trong Hồ còn được thiên hạ biết đến nhiều nhất, điều quan trọng nhất là chính nàng đã thiết lập và tiêu chuẩn hóa "tám mỹ đức của Kỵ Sĩ".

Trong thần chức của nàng, "Kỵ Sĩ” và “tám mỹ đức” là những tiêu chuẩn và nguyên tắc quan trọng, vì vậy tín ngưỡng của nàng không chỉ giới hạn ở Brittany, mà còn có rất nhiều Kỵ Sĩ trên khắp lục địa tin vào Nữ Sĩ Trong Hồ.

Ví dụ, Ryan sẽ thỉnh thoảng cầu nguyện với nàng hai tiếng.

- Nhân tiện, có thể kể cho ta nghe về đế quốc bên kia được không? Ta nghe nói rằng vài năm trước, Elector Andrea của Brescia đã dẫn quân của mình tiến về bộ lạc Dã Thú Nhân ở rìa của lãnh địa.

Sau khi phát động một cuộc chiến tranh tổng lực, hắn không may chết trong trận chiến? 
Sau khi nghĩ đến Kỵ Sĩ chén thánh, Ryan lại hỏi về đế quốc.

Lần này Oliver không trả lời ngay, thương nhân đế quốc suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói, giọng điệu trầm thấp, thậm chí có chút buồn bã:
- Đúng vậy.

Chiến tranh thất bại, Elector chết trong trận chiến, Dã Thú Nhân rút vào rừng trước khi hoàng đế dẫn quân đến, một số thị trấn ở Brescia bị đồ sát, không ai may mắn sống sót, ấn tín của Elector cũng mất tích.

- Đích nữ duy nhất của gia tộc Elector Brescia cũng biến mất tích trong tình trạng hỗn loạn này.

Huyết thống trực hệ của Bernardino cứ thế mà diệt vong, thanh thánh kiếm 'Phương Tây Chi Hỏa' tượng trưng cho Brescia Elector cũng bị mất, bây giờ chỉ còn bốn trong số mười hai thanh thánh kiếm còn lại khi đế quốc được thành lập là vẫn còn trong tay đế quốc.

Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận