Chiến Chùy Thần Tọa Bản Dịch


Khi Ryan xử lý xong mọi thứ rồi mang đầu thủ lĩnh Dã Thú Nhân đi đổi thưởng tại Chính Nghĩa Giáo Hội thì sắc trời đã tối rồi.

Hắn nghe theo lời của các lính gác, tìm thấy quán trọ Hoàng Du Ti Tửu ở trong trung tâm của thành phố.

Đường đi của Calvin Haven đã hoàn toàn khác biệt so với trấn Ulan.

Ulan là một thị trấn nhỏ, với hầu hết các ngôi nhà là những căn nhà dài đặc trưng, thấp bé được sắp xếp một cách gọn gàng.

Còn Calvin Haven là một thành phố cảng cỡ trung, với nhiều cửa hàng và tòa nhà hai tầng hơn trên đường phố.

Cơn gió lạnh thổi qua khắp vùng đất nhưng không hề làm khó những người dân ở đây.

Lúc này đang là buổi chiều, hầu hết cư dân đang làm việc chăm chỉ, như người thợ mộc đang làm đồ nội thất, cưa sắt cắt đôi khối gỗ tốt.

Thợ mộc liên tục thúc giục người học nghề làm nhanh chóng hơn một chút, bởi mặt trời đã sắp lặn rồi.

Nhiều du khách và đoàn thương nhân từ xa đều bị kẹt lại trong thành phố này, số lượng xe chở hàng và ngựa trên đường rất nhiều.

Ryan cũng chú ý thấy nhiều căn nhà của cư dân địa phương đã được thuê bởi các đoàn thương nhân.

Chỉ mong quán trọ Hoàng Du Ti Tửu còn chỗ trống.

Quán trọ Hoàng Du Ti Tửu là tên một quán trọ trên lục địa, chỉ cần quán trọ nào biết làm bia vàng đều mang tên này cả.

Ví dụ như quán trọ Hoàng Du Ti Tửu mà Ryan thấy ngay trước mắt đây cũng vậy.

Nơi này được xây dựng từ một tòa lâu đài cao lớn, tổng cộng có ba tầng, mái nhà cũng được thiết kế có độ dốc cao, các ống khói trên mái nhà đang tỏa ra khói đen.

Tường được sơn màu trắng, bảng hiệu trên cửa lớn là một cái thùng gỗ lớn chứa bia vàng, bảng hiệu này rất nổi bật.


Khi bước vào sảnh của quán trọ, nơi đây hoàn toàn khác với quán trọ nhỏ hẹp ở Ulan.

Tầng trệt của quán trọ Hoàng Du Ti Tửu có diện tích lên đến hàng trăm mét vuông, bàn ghế được sắp xếp một cách gọn gàng, lò sưởi rất ấm áp.

Quầy bar trong sảnh lớn hơn gấp mấy lần cái loại mà Ryan đã thấy ở Ulan.

Hầu hết khách đang ngồi đông đúc, tất cả mọi người đang vui vẻ uống bia khiến đại sảnh trông rất ồn ào.

Teresa và Wilt, phó đội trưởng của đội dong binh đoàn, còn có Banda ngồi ở một góc.

Dường như bị ánh sáng của thanh gươm lớn sau lưng Wilt nên không ai dám gây rắc rối cho ba người này.

Teresa trông không được kiên nhẫn lắm, sau khi nàng thấy Ryan xuất hiện, nàng còn vẫy tay ra hiệu.

Ryan đi đến bàn gỗ rồi ngồi xuống, hỏi.

- Còn phòng không?

- Hết rồi, khi chúng ta đến, chỉ còn lại phòng kém nhất thôi.

Và còn lại là phòng hội trường sang trọng ở tầng ba, nơi đó thì Trovick nữ sĩ đã đặt trước.

Wilt nói.

Phó đội trưởng hơn ba mươi tuổi đã quyết định, dong binh đoàn Huyết Phủ đã đặt trước một căn phòng lớn, được trải sẵn giường ngủ tập thể.

Teresa nghe thấy hai từ phòng lớn thì sắc mặt nàng trở nên khó chịu.


Trước đó, nữ Thuật Sĩ đã đến nhìn một lần vì tò mò, nhưng kết quả là một đám dong binh tụ tập trong căn phòng lớn lộn xộn đó không thể sạch sẽ được bao nhiêu.

Đặc biệt là mồ hôi bẩn và mùi chân hôi gần như khiến Teresa muốn ngất xỉu.

- Nghĩa là ta chỉ có thể ở chuồng ngựa và nhà tranh thôi à? Ryan nhìn thấy Banda bày ra bộ dạng mừng thầm, hắn không nhiều lời bèn quay sang hỏi Teresa.

- Vậy vào buổi tối, ngươi ở đây, ta sẽ đi tìm chỗ ở, ngươi ở một mình không sao đúng không?

- Đương nhiên là không vấn đề gì, nếu như Trovick nữ sĩ không chê, chúng ta có thể sắp xếp ai đó ngủ ở cửa...

Banda không kìm lòng được mà thốt lên.

- Không cần.

Teresa nhướng mi, trong lòng Ryan lại cảm thấy buồn cười, sao người phụ nữ này có thể để tên đàn ông thối nào đó ngủ trước cửa phòng nàng được chứ?

Bốn người ngồi thêm một lúc, Ryan gợi ý một chút cho Wilt, ý là mình và Teresa có chuyện muốn nói.

Phó đội trưởng rất biết điều, nên đã kéo Banda rời đi với sự kuyến tiếc không thôi.

Ryan chuyển qua ngồi đối diện Teresa, bầu không khí trong quán rất ồn ào, có nhiều kẻ say rượu đang lảo đảo trong hành lang của quán.

Một gã say rượu thấy nữ Thuật Sĩ xinh đẹp đã muốn đi đến làm quen, nhưng khi hắn nhìn thấy huy chương Kỵ Sĩ trên người Ryan chợt rượu tỉnh một nửa, rồi vội vàng chạy ra chỗ khác.

- Ồn quá, sao lại chọn nơi này để nói chuyện?

Nữ Thuật Sĩ duỗi đôi tay mảnh khảnh đeo găng tay ren màu trắng ra rồi cầm chiếc cốc khác hình ngựa trên bàn, trong đó đang chứa cà phê sữa.


Lúc này Ryan mới chú ý tới, không biết từ lúc nào, nữ Thuật Sĩ đã thay một bộ quần áo khác.

Một chiếc áo choàng nhung dài màu tím cao cổ lông nhung được thiết kế ôm trọn lấy thân hình mảnh mai thon thả của nàng.

Dáng người uyển chuyển rung động lòng người, duyên dáng và sang trọng, giống như một bông hoa violet tím xinh đẹp nở rộ bên đống lửa.

Cà phê là cây trồng của miền nam, loại cây nhiệt đới này chỉ có thể trồng ở miền Nam.

Còn ở một đất nước xa xôi như Nord thì dễ dàng làm ra sữa nhưng hạt cà phê phải được các nữ Thuật Sĩ tự mình đem theo.

Loại sản phẩm xa xỉ đến từ miền Nam này ngoài đế quốc này không phải là thứ mà một người bình thường có thể uống được.

- Belt đã trốn thoát, hắn đã chạy ra biển từ hôm qua rồi.

Ryan không quan tâm nhiều như vậy, hắn trực tiếp nói với Teresa thông tin này.

- Vì vậy, ngươi có muốn tiếp tục truy bắt không? Nếu ngươi không có ý định tiếp tục, ngươi có thể sử dụng thuật Truyền Tống quay về Thiên Khung Bảo, chuyện còn lại cứ để cho ta.

Lông mày của nữ Thuật Sĩ bỗng nhíu lại.

- Ngươi đang nói cái gì thế? Ta sẽ không bao giờ từ bỏ.

- Ừ, nếu ngươi đã nói như vậy, từ Calven Haven không thể ra biển được, chúng ta chỉ có thể đi về phía nam, tìm kiếm cơ hội ra khỏi Midden Haven.

Tuy nhiên, con đường từ Calven Haven đến Midden Haven rất nguy hiểm, vì vậy mấy ngày tới ngươi cứ nghỉ ngơi trước đi.

Đợi đến khi ngươi hồi phục, ta nghĩ sẽ cần kết hợp với một số đoàn thương nhân rồi đi tới Midden Haven, Teresa, ngươi thấy thế nào?

Ryan trải bản đồ trên bàn, chỉ vào địa điểm trên bản đồ.

Calven Haven nằm giữa các dãy núi phía nam và phía bắc, nếu không có sông Adar đổ ra biển ở đây, làm sạch bờ cát hai bên sông, thì có lẽ sẽ không có ai sẽ đến đây để xây dựng thành phố.

Với vị trí địa lý như vậy, thành phố cảng này luôn dễ thủ khó công.


Do sự ăn mòn của sông băng cổ đại nên địa hình ở đây rất phức tạp, có nhiều vịnh và dãy núi cao vút trùng trùng điệp điệp.

Điều này khiến cho cảng này chỉ cần ít binh lính cũng có thể đảm bảo an toàn và có thể chống lại sự cướp bóc của hải tặc.

Tất nhiên có lợi cũng sẽ có hại, giao thông ở Calven Haven không quá phát triển.

Thành phố cảng nằm giữa hai dãy núi, đi thêm một đoạn về phía nam thì lại đến thành phố cảng lớn nhất của Vương quốc Nord, Midden Haven.

Muốn ra biển thì chỉ có ba con đường, nhưng trong đó có một con đường đã bị chặn lại, chỉ còn hai con đường.

Một là quay trở lại theo con đường đã đi, qua thành Winter thủ đô của Vương quốc Nord.

Đây là một con đường rất xa.

Hai là vượt qua dãy núi Hordalan và dãy núi Ska Nievella, để ngắm nhìn con sông nội địa Ofre chạy vào trong cửa khẩu.

Nơi đó là Miodeng Haven, cảng lớn nhất ở bờ biển phía tây của Nord.

Vấn đề phức tạp nằm ở đây, cho dù là dãy núi Hordalan hay dãy núi Ska Nievella thì cũng không phải là nơi an toàn, có rất nhiều bọn cướp chiếm núi xưng vương và bộ lạc Goblin thường xuyên xuất hiện.

Nghe nói còn có một số ít Hỗn Độn Dã Thú Nhân, những kẻ khét tiếng mạnh mẽ.

Chỉ cần một chiến bang có hơn ba mươi con Hỗn Độn Dã Thú Nhân thì Vương quốc Nord sẽ phải triệu tập quân đội chính quy mói có thể tiêu diệt toàn bộ được.

- Ở đỉnh núi Ska Nievella còn có một thành lũy bị bỏ hoang, nghe nói hiện nay nó đã bị bộ lạc Goblin chiếm đóng.

Nếu ta đi một mình, ta có thể đi đường vòng xa hơn hoặc thậm chí bơi qua dòng sông băng.

Nhưng khi chúng ta đi cùng nhiều người như vậy thì chúng ta sẽ phải trèo qua núi rồi đi qua thành lũy, nói không chừng còn phải tấn công thành trì nữa.

Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận