- Tìm được rồi, nhưng trước đó Đại chủ giáo có thể trả lời giúp ta một vấn đề được không?
- Mời nói.
- Belt tiên sinh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Giọng nói bên trong chiếc vòng tay trầm mặc một hồi, sau đó giọng nói uy nghiêm mới chậm rãi cất lên:
- Ryan, ngươi hẳn cũng phải biết Belt là một Liệp Ma Nhân.
- Đúng, ta biết...!Hắn bị Hỗn Độn ăn mòn rồi sao? Một Liệp Ma Nhân danh tiếng hai mươi năm lại bị Hỗn Độn ăn mòn?
Người thanh niên tên là Ryan, vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú lắng nghe lời nói của Đại Chủ Giáo, sau đó trong lòng thầm nhớ lại những thông tin tình báo đã có.
Một trăm năm mươi năm về trước, những kẻ Man tộc ở vùng hoang mạc phế thổ ở phía Bắc đã tập hợp một đội quân khổng lồ gồm hơn năm mươi vạn người dưới sự triệu tập của Hỗn Độn, bọn hắn hành quân về phía Nam, hủy diệt hết thảy đồ vật nhìn thấy trên đường đi và tiến thẳng đến trung tâm của , thậm chí còn công phá chiếm được thủ đô của Hoàng đế.
Sau trận pháp sa chi chiến, một đế chế mới được tái lập trong tình trạng hoang tàn.
Nghị hội đã bầu Ludwig lên làm tân Hoàng đế.
Bởi vì nguyên - thủ đô Weisselmunds đã triệt để bị phá hủy nên Ludwig đã định đô tại Brunswick, nhưng sự tha hóa và ăn mòn của Hỗn Độn vẫn chưa hề rút khỏi vùng đất.
Tham nhũng, bệnh tật, dị nhân và tín đồ tà thần đang đại hành kỳ đạo trên vùng đất của.
Quân đội của không thể luôn vì một chút việc nhỏ liền dốc toàn bộ lực lượng.
Kết quả là nghề nghiệp Liệp Ma Nhân ra đời, sự băng hoại của văn hóa cùng dị giáo tín ngưỡng dân gian như đằng thảo lan tràn đến toàn bộ quốc thổ, trong niên đại đen tối và mù mờ như vậy, cần phải có “người thanh lý” có thủ đoạn cường ngạnh để dọn dẹp.
Các Liệp Ma Nhân sẽ quét sạch những kẻ dị giáo và ma vật, vì đối kháng Hỗn Độn mà chiến.
Belt chính là một Liệp Ma Nhân như vậy, hắn thành danh mười hai năm trước, một tay tiêu diệt toàn bộ tổ chức Tà Thần, từ đó tiếng tăm nổi như cồn, thậm chí còn thành công giành được xưng hào Liệp Ma Đại Sư.
Nhưng Ryan đến đây chỉ để truy kích Belt!
Trong sự nghiệp săn giết của mình, Liệp Ma Đại Sư dường như ngày càng thu mình và không muốn giao lưu với người khác, thậm chí hắn cũng không muốn tham dự vào các cuộc tụ hội thường ngày, hắn hành động bí mật và đang không ngừng thu thập thông tin gì đó.
Năm tháng trước, Đại chủ giáo Innocent của Chính Nghĩa Giáo Hội ở Vương quốc Nord nhận được một phong thư từ Liệp Ma Đại Sư.
Belt đã xin sự giúp đỡ từ Đại chủ giáo Innocent.
Hắn nói rằng luôn có những lời thì thầm của ác ma văng vẳng xúi giục bên tai mình.
Trong giấc ngủ, hắn thường mơ thấy huyết hải vô biên, giết chóc vô tận, có khi thậm chí không thể khống chế được hành vi của bản thân, hắn sắp phát điên rồi, khẩn cầu Đại chủ giáo giúp đỡ.
Vị Liệp Ma Đại Sư luôn tự làm theo ý mình mà lại có nhiều mâu thuẫn với Chính Nghĩa Giáo Hội, sau khi nhận được lá thư, Đại chủ giáo Innocent đã do dự mãi nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi xem chuyện gì xảy ra.
Ngoài dự liệu chính là sau khi đến nơi ở của hắn, Liệp Ma Đại Sư đã phủ nhận với Đại chủ giáo rằng mình từng viết thư cầu cứu, hắn biểu thị rằng mình chưa từng viết bất kỳ bức thư nào cho Đại chủ giáo và yêu cầu đừng dùng chuyện này để can thiệp vào cuộc sống của hắn.
Innocent đã rất tức giận và rời đi ngay lúc ấy, đồng thời tuyên bố rằng về sau nếu có bất cứ chuyện gì liên quan đến hắn thì Đại chủ giáo sẽ không quan tâm nữa.
Thế nhưng Innocent dù sao cũng là Đại chủ giáo của Chính Nghĩa Giáo Hội ở Vương quốc Nord.
Sau khi tức giận rời đi không lâu, hắn lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn.
Khi một lần nữa chạy tới nơi ở của Belt, Liệp Ma Đại Sư đã sớm người không nhà trống, bỏ lại phía sau chính là một địa điểm thí nghiệm đáng sợ, Liệp Ma Đại Sư sử dụng người sống để tiến hành thí nghiệm và tạo ra một số lượng lớn quái vật nửa người nửa thú.
- Ta có thể tưởng tượng được chuyện gì đã xảy ra.
Điều ta muốn biết là, tại sao Giáo Hội không dùng Thánh Hựu Thuật để bảo vệ vị Liệp Ma Đại Sư này?
Kỵ Sĩ trẻ ngồi trên giường trong phòng khách, nghi vấn hỏi.
- Bởi vì hắn không muốn trả “giá”.
Đại chủ giáo nói xong lời này liền tắt liên lạc, liên lạc trong thời gian dài cần rất nhiều năng lượng.
- Phải trả giá sao?
Ryan là người thông minh, đương nhiên hắn đoán được “giá” là gì.
Chính Nghĩa Giáo Hội không phải là một tổ chức từ thiện, cũng không phải là một tổ chức chính nghĩa tiêu diệt cái ác một cách vị tha, Chính Nghĩa Giáo Hội nhấn mạnh rằng “công lý đòi hỏi phải trả giá”, và nhiều thứ của họ đã được ghi giá rõ ràng.
Liệp Ma Đại Sư Belt không sẵn lòng trả cái “giá” đó.
Chính Nghĩa Giáo Hội sẵn sàng thu nạp những Liệp Ma Nhân.
Những Liệp Ma Nhân chấp nhận sự tuyển mộ của Giáo Hội có thể được nghỉ phép.
Họ làm việc sáu tháng mỗi năm.
Trong số đó, những Liệp Ma Đại Sư cũng sẽ nhận được Thánh Hựu Thuật gia trì thường xuyên để đảm bảo họ không bị Hỗn Độn Chi Lực ăn mòn.
Tuy nhiên, công lý cũng phải có giá, nó bằng 40% thu nhập của Liệp Ma Nhân phải nộp lên trên coi như “phí bảo hộ”, rất nhiều Liệp Ma Nhân không muốn ký loại hợp đồng như vậy, cần lưu ý rằng việc ký hợp đồng cần phải thủ án thần điển và sẽ có thần linh chứng kiến, nếu vi phạm thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Rất nhiều Liệp Ma Nhân không thể chấp nhận điều kiện này, và Belt là một trong số đó.
Chính Nghĩa Giáo Hội đã ủy thác cho các Liệp Ma Nhân khác để bắt Belt, nhưng không ai trong số họ thành công.
Khi thi thể của Liệp Ma Nhân mạnh nhất trong Giáo Hội tại Vương quốc Nord - Liệp Ma Đại Sư Bent, được người tìm thấy bị đóng đinh trên gốc cây tùng ở nơi hoang dã, Đại chủ giáo Innocent biết sự tình đã trở nên phiền toái hơn, nên đã tìm tới Ryan.
Ryan có quan hệ không tệ cùng Chính Nghĩa Giáo Hội, hắn đánh giá cao Chính Nghĩa Giáo Hội công khai định giá rõ ràng, không có đạo đức giả đề cao “Thần ân” hay “Thần ban”, luôn nói rõ ràng có cái giá phải trả, bên cạnh đó không dùng thủ đoạn vụng trộm, làm ra những hành vi hãm hại vi phạm chuẩn tắc.
Cho nên hắn và Giáo Hội từ trước đến nay luôn giữ mối quan hệ tốt đẹp.
- So với Thập tự giáo thời trung cổ thì thực sự đã tốt hơn rất nhiều!
Dù có nghĩ thêm nữa cũng không có kết quả.
Cởi bỏ một bộ giáp xích hoàn chỉnh trên người xuống, Ryan cảnh giác thiết lập thêm nhiều thiết bị báo động, sau đó đặt chiếc chiến chùy và đơn thủ kiếm ở khoảng cách dễ dàng với tới bên cạnh giường, dựa vào chiếc gối bông mềm mại và thấp giọng cảm thán:
- Người xứ lạ à...?
Đúng vậy, Ryan hoàn toàn không phải là người bản xứ ở thế giới này, hắn là một kẻ “dị hương”.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca