Chiến Chùy Thần Tọa Bản Dịch


Cách đó không xa, một con quái vật to lớn đang chậm rãi tiến về phía hắn, kéo theo một cây chùy lớn.

Những bước chân nặng nề trên bãi biển mềm mại đập vào lòng mỗi người như một chiếc búa nặng nề.

- Banda!

Mọi người trong Dong binh đoàn Huyết Phủ đều hét lên, Wilt gầm lên một cách sợ vỡ mật.

Hắn đá con Thủy Quỷ bên cạnh ra xa và chạy về phía đệ tử yêu quý của mình, nhưng khoảng cách giữa hai người còn cách ba mươi bốn mươi mét xa xăm nữa.

- Chết tiệt. 

Đôi mắt bạc của Teresa dán chặt vào chiến trường, vì Banda đã chạy rất xa và nằm ngoài tầm bắn của khẩu súng lục nên nữ Thuật Sĩ vô thức muốn điều động ma lực của mình, nhưng lại phát hiện ra rằng nó trống rỗng, nàng đã tiêu hao năng lực huyết mạch quá mức vào hai ngày trước rồi, nếu nàng lại sử dụng quá mức năng lực huyết mạch nữa thì thậm chí có thể mất đi đẳng cấp - Teresa vừa mới đột phá truyền kỳ cách đây không lâu, cho nên sau khi cân nhắc một hồi, nữ Thuật Sĩ đã dứt khoát từ bỏ, vì một dong binh không liên quan gì đến mình là hoàn toàn không xứng đáng.

Ngay khi Teresa bỏ cuộc, bóng dáng cao lớn của Thủy Quỷ Vương bước ra khỏi làn khói, con quái vật cao lớn gầm lên điên cuồng, sau đó giơ cây chùy khổng lồ trong tay lên: 

“A a a!”

- Không!!!

Cây Lang Nha bổng khổng lồ từ trên cao từ từ rơi xuống.

Banda vô thức nhắm mắt lại.

“Keng!” 


Không có đau đớn như tưởng tượng, chỉ có tiếng sắt thép va chạm nhau.

- Sinh mạng rất quý giá.

Đương nhiên ngươi có thể từ bỏ mạng sống của mình vì lý tưởng vĩ đại của mình, nhưng việc tự sát ngoài khả năng của ngươi không thuộc loại này.

Một giọng nói yếu ớt vang lên trước mặt Banda.

Thân hình cao lớn giơ chiếc chiến chùy lên và chặn vũ khí khổng lồ của Thủy Quỷ Vương:

- Xin hãy hiểu sự khác biệt giữa hy sinh và cái chết.

- Sự liều lĩnh của ngươi rất có thể khiến ngươi phải trả giá bằng mạng sống, và một khi cuộc sống của ngươi kết thúc, mọi thứ cũng kết thúc.

Ta hy vọng khoảnh khắc hôm nay có thể khiến ngươi trưởng thành, Banda.

Nói xong, Ryan bắt đầu dùng hết sức lực, lúc này Ryan biết hy vọng của mọi người đều đặt vào mình, nhờ vào sự dũng cảm và sức mạnh của hắn, những người phòng thủ đã kiên trì cho đến bây giờ.

Tương tự như vậy, nếu anh thất bại, những người phòng thủ sẽ hoàn toàn bị sụp đổ.

Đã đến lúc quyết định thắng bại.

Cây Lang Nha bổng khổng lồ và chiến chùy va chạm vào nhau, âm thanh và sóng không khí cực lớn khuấy động bụi bặm, cát và đá bay khiến mọi người trên bến tàu khó có thể mở mắt.

Khi Banda mở mắt ra lần nữa, thứ hắn nhìn thấy là một cảnh tượng khó tin, cây Lang Nha bổng của Thủy Quỷ Vương lại bị chiến chùy của Ryan làm chệch hướng!

Ryan có sức mạnh hơn cả Thủy Quỷ Vương!

Lại là một đòn công kích giao nhau nữa, chiếc Lang Nha bổng lại bị bật ra, Thủy Quỷ Vương giật mình lùi lại vài bước, nó không thể tin được nhìn con người trước mặt, thật sự không thể tin được hắn lại có lực lượng mạnh mẽ như vậy.

- Được! Không hổ là “Đại chùy” Ryan đại nhân, hắn thật sự xứng đáng với danh tiếng của mình! 

Lauritz hưng phấn hét lên, kết quả của trận chiến này đã được định đoạt.

Phương thức tấn công của Thủy Quỷ có chỉ số thông mình thấp là gì?

Chẳng qua là tóm lấy rồi cắn cắn, bọn chúng có thể dựa vào chính là lực lượng cường đại cùng móng vuốt sắc bén, mà khi Ryan có thể chỉ dựa vào thực lực đánh bại Thủy Quỷ Vương, hắn liền không có cơ hội thua!

“A a a!!!”

Bến tàu tràn ngập tiếng hò reo của các lính canh và dân quân.

Lũ Thủy Quỷ đã nhận ra rằng vua của chúng không thể đánh bại được Kỵ Sĩ khủng khiếp này nên chúng bỏ chạy tứ tán.


Các lính canh và dân quân biết cách làm thế nào để nắm bắt thời cơ đã đến nên họ nhân cơ hội lao vào giết chóc, nhân cơ hội lấy thêm vài cái đầu để đổi lấy phần thưởng.

Ngay cả Thủy Quỷ Vương cũng nhận thức được vấn đề này, ngay cả sức mạnh mà nó tự hào nhất cũng không thể đánh bại được Kỵ Sĩ này.

Sẽ không có cơ hội chiến thắng nên tên thủ lĩnh vẫn còn oai vệ và kiêu hãnh trước đó mạnh mẽ ném cây Lang Nha bổng khổng lồ về phía Ryan, sau đó không chút do dự bỏ chạy, bóng dáng to lớn bỏ chạy trông khá buồn cười.

Ryan ngăn chặn Lang Nha bổng đang bay tới, tốc độ đi đến của hắn cũng không khỏi chậm lại, nhưng điều này cũng không làm Ryan bận tâm, hắn đã nhìn thấy tình huống này rất nhiều lần trong rất nhiều trận chiến, hắn rút ra một con dao phi mà lưỡi dao được phủ một lớp dầu dao màu vàng từ thắt lưng sau lưng và.

Đây là “di sản” của những người đồng đội cũ của hắn.

Con dao này của hắn là một lưỡi dao tẩm độc!

Ryan nắm lấy cán dao phi, đồng tử co rút đến một điểm, cổ tay lắc lư một cái, phóng dao phi ra.

Hãy nếm thử con dao bay chính nghĩa của hắn đi!

Lưỡi kiếm sáng chói xoay vài vòng trong không trung, cắt xuyên bầu trời, xuyên thẳng vào đầu gối phải của Thủy Quỷ Vương từ phía sau, Thủy Quỷ Vương ngã xuống và lăn mấy vòng trên bãi biển trước khi vùng vẫy đứng dậy, nhưng lúc này Ryan đã lao tới bên cạnh nó.

Chiếc chiến chùy ở trên hai tay bị người đàn ông ném sang một bên, hắn đưa tay nhặt một thanh trường kiếm tiêu chuẩn rơi trên mặt đất lên.

Con thú bị mắc kẹt vẫn đang chiến đấu, Thủy Quỷ Vương giãy dụa vung móng vuốt về phía Ryan, nhưng kiếm chạm đến đâu cũng không có gì cản trở, cẳng tay của Thủy Quỷ Vương trực tiếp bị chặt đứt, một dòng máu xanh lớn phun ra, nó không kịp kêu lên một tiếng, lưỡi kiếm lạnh lùng đã xuyên qua ngực nó.

Cơ thể của Thủy Quỷ Vương giãy giụa vài lần rồi hoàn toàn ngừng cử động.

- Chiến thắng!!!

- Chiến thắng!!! 

- Chiến thắng!!!


- Chúng ta đã thắng!!!
 
Khi Villard dẫn quân đến bến tàu, hắn nhìn thấy chiến trường đã kết thúc, xác chết của lũ Thủy Quỷ che phủ một nửa bến tàu, những người lính đang đếm số thương vong và dọn dẹp chiến trường.

Trận chiến với Thủy Quỷ với quy mô nhỏ này có ba người bảo vệ bến tàu chết và hơn mười người bị thương, trong đó có hai người bị mất cánh tay, cho dù vết thương đã bình phục cũng sẽ phải xuất ngũ.

Dân quân bị thương vong ít hơn, điều này cũng không có gì ngạc nhiên đối với Ryan, điều hữu ích nhất của dân quân là hò hét và phô trương uy thế, trong chiến đấu, họ lấy đảm bảo an toàn cho bản thân làm mục đích chính, cuối cùng là dưới tình huống đã bảo đảm an toàn cho bản thân mà sẽ suy xét có tấn công hay không, muốn bọn họ công kích giống như trận chiến sinh tử thì không thể nào, trừ khi tình hình chiến đấu đã nghiêng về một phía.

Nếu không có sự lãnh đạo phù hợp thì dân quân về cơ bản sẽ gục ngã trong trận chiến.

- Ngươi là một chiến binh xuất sắc, Ryan, giống như cha ngươi khi còn trẻ. 

Villard cầm chiến chùy đến gần: 

- Cảm ơn Ryan, nếu không có ngươi, rất nhiều người cha và người chồng sẽ phải chết trong trận chiến này.

- Không sao, nhớ giảm giá răng Thủy Quỷ 20% cho ta , đây là điều ta đáng được nhận. 

Ryan mỉm cười gật đầu, đưa kiếm ở hai tay vào bao sau lưng.

- Đương nhiên! 

Dịch: Mộc
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận