Chiến Dấu Vì Cuộc Sống Bình Yên Ở Mạt Thế


Giải quyết xong thực nhân tộc, Trần Minh lâm vào tình trạng vô cùng mệt mỏi.

Trên người cậu có bốn, năm miệng vế thương, máu ra liên tục không ngường.

Mất máu quá nhiều, linh lực cùng vơi tinh lần lực tiêu hao cực độ khiến cậu vô cùng suy yếu.

Thấy sắc mặt cậu vô cùng tệ, Hoàng Khang vội tiến đến dìu cậu lên xe.Sau khi dọn dẹp chiến trường xong, Thành Trung cùng mọi người lên xe.

Khi thấy vết thương khắp người Trần Minh, đại tá Thành Trung liền gọi sĩ quan ngồi cạnh mình đến chửa trị cho cậu.- Tôi là Mạnh Nhiên, song hệ linh căn mộc, thủy.

Công pháp tôi tu tập chủ yếu dùng để trị thương cho người khác.

Để tôi xem vết thương giúp cậu.- Nếu vậy thực sự cảm ơn anh, Mạnh Nhiên.

- Trần Minh gật đầu mỉm cười cảm ơn- Đừng khách sáo, nhờ cậu mà tất cả mọi ngưòi mới có thể bình an, nếu để biến dị thực nhân tộc kia ra tay, chắc chắn trong chúng tôi sẽ có người mất mạng.

Đây là việc tôi nên làm thôi.Nói rồi trên tay Mạnh Nhiên xuất hiện một đoàn năng lượng màu xanh nhạt.

Đoàn năng lượng đó đi đến đâu, vết thương cậu liền chậm rãi khép vảy đến đó.- Tôi chỉ có thể trị thương, không thể phục hồi máu cho cậu, nên cậu phải cố gắng hồi phục trước khi chúng ta thực hiện nhiệm vụ.

Đây là Linh Thạch từ trong người của thực nhân tộc hệ phong kia.


Cậu tự tay giết nó, viên linh thạch này nên thuộc về cậu.

Cố gắng hấp thu nó, hồi phục lại dị năng xong rồi ăn uống nghỉ ngơi.

Đầu giờ chiều chúng ta sẽ bắt đầu nhiệm vụ.- Vâng tôi biết rồi tôi sẽ cố gắng.Sau khi nhận viên linh thạch, Trần Minh ngồi quan sát viên linh thạch vừa nhận được.

Toàn thân viên linh thạch ống ánh một màu xanh lá mạ vô cùng đẹp mắt.

Cậu thử dùng tinh thần lực cảm nhận, trong linh thạch chứa một lượng lớn linh lực vô cùng dồi dàu.

Thấy vậy cậu liền điều khiển tinh thần lực, hấp thu linh lực trong linh thạch vào cơ thể.

Nguồn năng lượng phong hệ tinh thuần chảy dài theo kinh mạch đi khắp cơ thể theo chu kỳ cậu vận chuyển.

Sau khoảng ba mươi phút hấp thu viên linh thạch hóa thành bột phấn, linh lực trong cơ thể cậu cũng đã hồi phục toàn bộ.

Linh lực trong cơ thể bảo hòa, cậu lại một lần nữa cảm nhận phong linh căn cậu lại mạnh hơn trước rất nhiều.

Phong linh căn tiến bộ một bộ phận cung cấp cho hỏa, băng linh căn cũng theo nhau tiến bộ nhưng không rõ ràng bằng phong linh căn.

Nếu không phải tinh thần lực cậu khá mạnh sẽ không cảm nhận được điều đó.Sau khi đã khôi phục toàn bộ, cậu xuống xe dùng bữa cùng mọi người.

Thấy cậu bước xuống, một cách khỏe mạnh, sự lo lắng của bác Hùng cũng vơi đi phần nào.- Trần Minh, cảm ơn cháu, nếu lần này cháu không theo bác sẽ không bị thương nặng như vậy.- Bác Hùng, bác đừng nói thế, nếu không có bác không biết cháu có thể sống được đến giờ không.

Bác cứ như vậy cháu lại càng không biết làm thế nào.

Bác đừng coi cháu như người ngoài mà khách sáo vậy nữa.- Được rồi Trần Minh, bác sẽ không khách sáo cháu nữa, thằng Hoàng nếu lần này bình an trở về, bác phải bắt nó chăm sóc cháu thật tốt, xem cháu như em út trong nhà vậy.- Dạ, bác ăn uống gì chưa ạ?- Chưa, bác đợi cháu cùng ăn.Sau khi trò chuyện hai bác cháu đi đến chổ Mạnh Nhiên lãnh thưc ăn.

Thức ăn lần này quân đội cung cấp là một ít thịt hộp cùng với canh.

Có thể xem như một bữa ăn vô cùng ngon lành rồi.

Phải biết, mẹ cùng em cậu chỉ có thể ăn rau cùng cơm suốt bảy, tám ngày qua.

Nghĩ lại cậu lại càng thấy sót, nhất định cậu phải mạnh lên mang thứ tốt nhất về cho gia đình cậu.Dùng bữa xong mọi người lục tục nghỉ ngơi, Trần Minh lại tiếp tục tu luyện, một lần nữa kiểm tra lại những gì mình học được trong lúc chiến đấu.


Sau khi đã xác định những sai lầm trong lúc chiến đấu và tìm cách khắc phục, cậu lại tiếp tục tu luyện "Tinh thần định thiên quyêt".

Sau trận chiến vừa rồi, cậu cảm nhận được sự lợi hại mà tinh thần lực mang đến.

Người có công pháp thích hợp có thể dùng công pháp điều khiển linh căn một cách dễ dàng.

Nhưng khuyết điểm là khả năng cảm nhận, họ không thể cảm nhận được dao động linh lực, không khả năng điều khiển được linh lực một cách tỉ mĩ như cậu được.

Nế lúc chiến đấu tinh thần lực cậu đủ mạnh, chắc có lẽ cậu có thể cùng lúc làm được rất nhiều việc.

Cảm nhận dao động xung quanh, điều khiểm linh lực phát ra, né tránh công kích..

Nghĩ như thế cậu lại càng quyết tâm tu luyện "Tinh thần định thiên quyết".Đúng một giờ chiều, đại tá Thành Trung đánh thức mọi người, bắt đầu lên xe đến nơi tiểu đội quân nhân bị vây hãm.

Đến nơi, bầu không khí xung quanh yên tĩnh một cách đáng sợ, không có bất kỳ một con thực nhân tộc hay biến dị động vật nào như trong lời đồn.

Thấy tình hình yên bình một cách vô lý, đại tá Thành Trung lệnh mọi người xuống xe chuẩn bị.Cả đoàn đội chậm rãi tiến đến một phân xưởng lụp sụp như bị bỏ hoan.

Trước đây, chổ này là một phân xưởng sản xuất đạn dược của quân đội, nhiệm vụ của tổ đội trước đó là đến quan sát tình hình, mang một phần đạn dược và tình báo về căn cứ.

Nếu ổn căn cứ sẽ trực tiếp vận chuyển các trang thiết bị máy móc về để có thể tự cung cấp nguồn đạn dược khan hiếm.

Nhưng đoàn đội đó lại không mai bị thực nhân tộc biến dị vây khốn chổ này.

Khiến cho căn cứ dè dặc với hành động lần này.- Mọi người cẩn thận, linh năng giả phong ngự tập trung xây phòng tuyến kiên cố nhất có thể.

Đội bắn tỉa vào vị trí.


Triệu Duy, cậu đi cùng với tôi, cường hóa tốc độ chúng ta tiến vào công xưởng xem xét.

Mọi chuyện ở đây tôi giao cho Mạnh Nhiên chỉ huy, Trần Minh cậu hỗ trợ Mạnh Nhiên giúp tôi, nếu mười phút sau tôi và Triệu Duy không trở ra, mọi người lập tức rút lui.

Rõ chưa?Nghe phân phó của đại tá Thành Trung, Mạnh nhiên vội đáp lời:- Rõ thưa đại tá.Còn trần Minh đứng đó chỉ khẻ gật đầu xem như đồng ý với đại tá Thành Trung.Phân nhiệm vụ xong, Thành Trung cùng với Triệu Duy tốc dộ vô cùng nhanh, cả hai lao vào phân xưởng dò xét.

Thấy tốc độ hai người kinh khủng vậy, Trần Minh quay qua dò hỏi Mạnh Nhiên.- Sao tốc độ đại tá cùng với người tên Triệu Duy đó nhanh vậy?Nghe câu hỏi của cậu, Mạnh Nhiên mỉm cười đáp.- Đại tá dùng lôi hệ gia trì, khiến cho tốc độ ngài ấy tăng lên.

Còn Triệu Duy, cậu ấy thuộc dạng biến dị linh căn.

Cậu ấy không điều khiển năng lượng bên ngoài được, chỉ có thể dùng linh lực tự cường hóa chính mình, từ đó tăng cao một thuộc tính mà cậu ta muốn.

Vừa rồi là cậu ta đã cường hóa tốc độ đó.Nghe câu trả lời của Mạnh Nhiên, Trần Minh lâm vào trầm tư, cậu cũng có phong linh căn, tốc độ của gió không hề chậm, vậy liệu cậu có thể giống đại tá dùng phong hệ gia trì cho tốc độ của mình không.Đang suy nghĩ thì một tiếng gầm nóng giận phá vỡ lối suy nghĩ của cậu.

Trong phân xưởng tăm tối có ha bóng người chật vật chạy ra.

Phía sau hai người là một con biến dị động vật, hình thể to lớn đang đuổi theo sau.

Động vật có hình dáng như một con báo, hàm răng sắt nhọn, xung quanh tỏa ra từng luồng hỏa vân, tốc độ nhanh chống đuổi theo hai người..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận