Hôm nay đối đầu với Winner là một ngày mưa của thành phố H.
Trời đổ mưa khi đội tuyển ZH đang trên đường tới sân thi đấu, đen hơn là không ai mang dù cả, trên xe cũng không trang bị dù.
Kiều Hướng Thiển mang theo một chiếc áo khoác vì cô sợ lạnh, khi xe dừng lại, cô nhét chiếc áo ấy vào tay Dư Hoán Xuyên.
Dư Hoán Xuyên ngẩn người hỏi: “Muốn anh mặc giúp em à?”
Kiều Hướng Thiển: “… Che mưa, không lẽ anh muốn đội mưa vào à?”
Dư Hoán Xuyên hiểu ra.
Lúc Kiều Hướng Thiển xuống xe, rõ ràng chỉ mới buổi chiều nhưng bầu trời đã xám xịt.
Mưa phùn rả rích rơi xuống mặt cô, bay vào mắt khiến cô vô thức nhắm mắt lại.
Dư Hoán Xuyên giơ chiếc áo mà cô đưa lên đầu hai người, che khuất làn mưa phía sau lớp áp.
Cơ thể ấm áp của anh sát gần bên cạnh Kiều Hướng Thiển, nơi đỉnh đầu vang lên giọng nói ân cần mà dịu dàng của anh: “Đừng để bị ướt.”
Kiều Hướng Thiển xích lại gần, kéo áo của anh.
Mà phía sau, giọng nói của Hà Trang oang oác từ trong xe: “Ô, hai người cứ đi như vậy à? Còn bọn em thì sao? Ngược chó độc thân hả?”
A Hoán cởi áo khoác ra, bình tĩnh giơ lên che đầu, “Trùng hợp ghê, tôi cũng sợ lạnh.”
Hà Trang: “…”
Bãi đậu xe cách sân thi đấu không xa, hai người nhanh chóng men theo mép của toà nhà để đi tới hậu trường bằng cửa sau.
Tới phòng chờ rồi, Dư Hoán Xuyên vắt áo khoác cho đỡ nước, anh nghe thấy Kiều Hướng Thiển nói: “Không hiểu sao hôm nay em cứ cảm thấy bất an.”
Dư Hoán Xuyên đưa mắt nhìn cô gái đang ngồi trên sofa, “Chắc vì trời mưa đấy.”
Kiều Hướng Thiển xoa cằm, “Chắc là vậy, em cứ cảm thấy xui xui thế nào.
Hay là vì mưa nên hơi áp lực nhỉ?”
Dư Hoán Xuyên khẽ ‘chậc’ một tiếng, miễn bình luận.
Anh khoác áo rồi ngồi xuống ghế, “Đừng suy nghĩ nhiều.”
Kiều Hướng Thiển ngoan ngoãn gật đầu.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Kiều Hướng Thiển đi vệ sinh một lát.
Lúc đi ra thì trùng hợp gặp xạ thủ của Winner, Tam Tam.
Nhìn thấy cô, Tam Tam cũng dừng bước, Kiều Hướng Thiển gật đầu, mỉm cười với cậu xem như chào hỏi.
Thời điểm Kiều Hướng Thiển muốn rời đi, Tam Tam bỗng nói: “Tôi còn tưởng rằng chúng ta sẽ gặp lại vào trận chung kết, không ngờ mới vòng bán kết đã gặp.”
Yên lặng một lát, cậu nói tiếp: “Lần này tôi sẽ không để chị thực hiện được ý đồ.”
Kiều Hướng Thiển: “Hả?”
Tam Tam cắn môi dưới, “Một mình ăn mạng.”
Bấy giờ, Kiều Hướng Thiển mới phản ứng lại là câu đang nói về lần trước, lúc một mình cô giết cả cậu và người đi mid bên kia.
Cô không biết nên trả lời thế nào, bèn cười cười với cậu, “Thế cậu cố gắng lên.”
Tam Tam không ngờ phản ứng của cô lại bình tĩnh như thế, ngẩn người một lúc rồi đáp: “Ừm.”
Đây chỉ là sự khởi đầu.
Trước khi trận đấu bắt đầu, các diễn đàn lớn đã mong chờ trận đấu giữa ZH và Winner nhất.
Vì KPL đã có nhiều biến động lớn, đầu tiên là Quán quân đầu tiên của mùa giải trước đã bất ngờ sảy chân trước Á quân của giải đấu năm ngoái, đội tuyển KSS.
Nhắc đến trận đấu ấy, cư dân mạng rất sôi nổi mệnh danh đó là ‘Trận đấu định mệnh’, dù sao trận đấu Á quân chiến thắng thần kỳ trước Cựu Quán quân cũng là thứ gì đó cực kỳ đáng xem.
Cho nên, trận đấu giữa ZH và Winner lúc này cũng bị cư dân mạng gắn mác là ‘Trận đấu định mệnh’.
Trước đây, ZH lội ngược dòng và chiến thắng với tỉ số 2 – 1 ra sao, tổ hai người đường dưới của Winner uy lực thế nào, ai cũng thấy rõ.
Mà hai đội tuyển này cũng là đội tuyển đứng nhất và đứng nhì trên bảng xếp hạng vòng bảng.
Trước khi trận đấu bắt đầu, mí mắt phải của Kiều Hướng Thiển cứ giật liên tục.
Cô sợ tới mức kéo tay áo của Dư Hoán Xuyên, ngẩng đầu chỉ chỉ mắt của mình, “Mí mắt của em giật hoài, làm sao đây anh? Mắt trái giật là may, mắt phải giật là xui, mí mắt phải của em… Ôi, nó cứ giật liên hồi!”
Nghe vậy, Dư Hoán Xuyên cực kỳ bất đắc dĩ, “Em bắt đầu mê tín từ khi nào vậy?”
“Không phải em mê tín,” Kiều Hướng Thiển mếu máo, “Nhưng mí mắt của em giật dữ lắm, em… em chỉ nói vậy thôi.”
Không ngờ trong lúc thi đấu, linh cảm chẳng lành của Kiều Hướng Thiển lại trở thành sự thật.
Trong ván đầu tiên với Winner, ZH tấn công khu bùa đỏ của họ ngay từ đầu trận.
Cao Tiệm Li của Kiều Hướng Thiển thành công có được chiến công đầu, còn Dư Hoán Xuyên đi rừng cũng cướp được bùa đỏ của team địch.
Cuộc xâm lăng mạnh mẽ mở ra một sự khởi đầu hoàn hảo.
Tiết tấu đầu trận rất tốt, nếu cứ như vậy thì ZH sẽ có thể kết thúc trận đấu chỉ trong mười mấy phút.
Nhưng sau khi ZH có được lợi thế, Winner liên tục né tránh giao tranh.
Mặc kệ ZH có khiêu khích cỡ nào, Winner đánh không lại thì bỏ chạy, đồng thời né tránh giao tranh, thay vào đó là cắm đầu tích luỹ lượng tiền và kéo dài trận đấu tới phút thứ mười sáu.
Mà lúc này cũng là thời kỳ hoàng kim của đội hình Winner.
Biến cố phát sinh từ đây.
Winner tổ chức gank tổ Trương Phi ở đường trên, ZH chạy tới chi viện, nhưng Winner đã có được mạng của Tào Tháo.
Sau đó, Winner bắt đầu thuận theo thế lính mà ép đường dưới.
Sau khi Kiều Hướng Thiển hết chiêu cuối, Lão Phu Tử khống chế được Ngu Cơ trong tay A Hoán, giết được xạ thủ của ZH.
Đồng thời, Kiều Hướng Thiển không còn chiêu cũng bốc hơi dưới tay Winner.
Winner đẩy thẳng tới nhà chính, ván đấu kết thúc.
Thua ván đầu tiên của vòng bán kết, đối với ZH mà nói thì đó là áp lực không nhỏ.
Dù sao đây cũng không phải vòng bảng mà dựa vào điểm số, vòng bán kết chỉ có đúng một cơ hội mà thôi.
Tuy Kiều Hướng Thiển đã bắt đầu cảm thấy bất an từ trước khi trận đấu bắt đầu, nhưng là một người đã trải qua kỳ tích, trong không khí trầm mặc này, cô là người đầu tiên mở miệng —
“Không sao, không sao cả, còn sáu ván nữa mà.
Không phải lần trước chúng ta đối đầu với Winner cũng vậy hay sao? Bọn họ đều rất mạnh trong ván thứ nhất.” Kiều Hướng Thiển liếm môi, thả lỏng tâm trạng.
Hà Trang gật đầu tán thành, “Ván sau nó héo bây giờ.”
A Hoán cười mắng: “… Ông đang hình dung cái gì héo đấy phỏng?”
“Ồ,” Hà Trang suy nghĩ, cười nói: “Thể lực không trụ nổi chăng?”
Dư Hoán Xuyên: “… Gớm vừa thôi.”
Lâm Quý Tuân gõ ngón trỏ xuống mặt bàn, sắc mặt thấp thoáng sự lo âu, “Trận này nhất định phải thắng, rất quan trọng.”
Hà Trang: “Đương nhiên rồi, chúng ta có vào được Chung kết hay không đều quyết định ở trận đấu này.”
Lâm Quý Tuân kéo khoé miệng, chỉnh lại tai nghe, “Không chỉ như vậy.”
Hà Trang: “Hay là không thể để cho kỷ lục bất bại của chúng ta bị đám gà mờ phá huỷ?”
Lâm Quý Tuân không đáp.
Dư Hoán Xuyên nghe vậy, nhướng mày nhìn anh một cái.
Ván thứ hai bắt đầu.
Tuy ZH đã tỏ quyết tâm giành được chiến thắng giống như ván đầu tiên, nhưng lại bị Winner ép ngay từ đầu trận khiến tiết tấu rối loạn.
Winner Tam Tam khoá vị tướng sở trường của mình, Lý Nguyên Phương.
Thật ra trước khi lên level 4, vị tướng Lý Nguyên Phương này đã có sức mạnh không nhỏ, chiêu một có sát thương, chiêu hai được tôn xưng là kỹ năng di chuyển xa nhất trong Vương Giả, dẫn tới khả năng tự sinh tự diệt của nó rất tốt.
Chưa hết, Winner khoá được Luna, Gia Cát Lượng, Hoa Mộc Lan và Đông Hoàng, đều là các vị tướng mạnh trong phiên bản hiện tại.
Trước khi lên level 4, họ đã đủ mạnh để cướp bùa xanh, thành thử giai đoạn đầu trận, ZH bị đánh tan tác.
Dù ZH có được Đạt Ma và Tôn Tẫn đi nữa thì cũng không thể địch nổi những vị tướng mạnh của phiên bản như vậy.
Hai đội đánh dây dưa, kéo dài ván đấu sang phút thứ mười tám, nhưng về cuối trận thì lượng sát thương mà ZH có thể gây ra thật sự không bằng Winner.
Phút thứ hai mươi mốt, ZH và Winner xảy ra giao tranh tổng ở đường giữa.
Winner Luna, Đông Hoàng bị giết nhưng nhờ giáp hồi sinh, giao tranh trở thành hai đổi bốn, mà lượng máu còn lại của Winner Luna và Lý Nguyên Phương cũng không còn nhiều.
Lúc Cao Tiệm Li của Kiều Hướng Thiển hồi sinh, lính đã tràn vào trụ.
Cô bật chiêu cuối giết được Luna và Gia Cát Lượng đang đứng cùng nhau bên cạnh lính.
Chưa kịp giết con lính cuối cùng, Lý Nguyên Phương đã dùng chiêu hai nhảy tới trước mặt cô, áp sát nhà chính và chỉ bắn trụ.
Giai đoạn cuối trận, tốc độ dọn lính của Cao Tiệm Li sao có thể bằng tốc độ bắn trụ của Lý Nguyên Phương?
Ván thứ hai, ZH thua một cách tiếc nuối, tỉ số giữa ZH và Winner là 2 – 0.
Thua hai ván liền, trong lúc giải lao, Kiều Hướng Thiển đã nghĩ tới chuyện có lẽ bây giờ, Tieba đã bắt đầu tế sống ZH.
Hà Trang bỗng mở miệng: “Hay là ván sau em pick Thái Văn Cơ nhé? Không phải trước đây chúng ta đã từng sử dụng đội hình này rồi sao? Thái Văn Cơ làm bình máu di động cho Cao Tiệm Li.”
A Hoán liếc cậu một cái, “Hai người định tổ chức show diễn đấy à?”
Kiều Hướng Thiển nghe vậy thì bật cười, “Thế chị phải lên sân khấu hát chung hả?”
Hà Trang bóp bóp cổ cho giọng nhão nhoẹt, “Trái tim càng lớn~ Sân khấu càng sôi động~” [1]
Dư Hoán Xuyên: “… Câm miệng!”
Nói tới Thái Văn Cơ thì tỉ lệ xuất hiện trong các giải đấu chuyên nghiệp là không cao, bởi vì vị tướng này quá dễ bị khắc chế.
Tuy lượng máu hồi phục khá tốt nhưng nếu team địch lên đồ giảm hồi máu thì khả năng nay sẽ giảm 50%.
Vả lại, Thái Văn Cơ giống như bị thịt, nếu trong lúc đi với xạ thủ mà bị sát thủ team địch bắt lẻ thì cả hai rất có thể ngoẻo.
Về lượng sát thương có thể gây ra… 15% đã là tốt lắm rồi.
Khả năng cơ động quá kém.
Nhưng… chiêu hai của Thái Văn Cơ có thể xem là kỹ năng có hiệu ứng khống chế tốt.
Thế là —
Ván thứ ba của trận bán kết, ZH đối đầu Winner.
ZH chọn: Đạt Ma, Quan Vũ, Thái Văn Cơ, Cao Tiệm Li và Marco Polo.
Winner chọn: Lý Nguyên Phương, Gia Cát Lượng, Lão Phu Tử, Dương Tiễn, Hoa Mộc Lan.
Ván đấu bắt đầu.
_____
[1] Đây là nhạc đệm của vị tướng Thái Văn Cơ | Nguồn: zhuanlan.zhihu.com
Lược dịch:
Một cô gái xinh đẹp bay trên chiến trường, rất năng động, Q.
Bắt đầu nào, những người già tàn bạo với bộ não tồi tệ, QQ.
Ba vòng sang trái, ba vòng sang phải, xoắn và quay, họ cũng kiểm soát Lolita, QQQ.
Hãy là một phù thủy cuồng tín và ngỗ ngược, huh, đưa bạn trai đẹp trai của bạn về nhà.
Trái tim càng lớn, sân khấu càng sôi động.
Chúa của tôi là một sinh vật xấu xa, đáng sợ và dối trá, huh.
Đừng bắt nạt anh, sẽ khiến em khóc.
Chà, nam thần là Lãnh chúa Meng De, thú cưng yêu thích của anh ấy là A Dian, và ước mơ của anh ấy là nuôi một con alpaca.
Mọi người chơi, cố lên.
Trêu bạn.
Bài hát tẩy não huyền thoại.
Sắc mặt còn chưa đủ ngoan, không nghe lời, nói cho cha mẹ ngươi.
Đứa bé không hạnh phúc, đứa bé có những cảm xúc nhỏ.
Trái tim cô gái tan nát. | Nghe thì nghe ở đây
Giải thích của Mộc:
Chiêu thức của Thái Văn Cơ khá giống Payna trong Liên Quân Mobile, chiêu một hồi máu, chiêu hai choáng liên tục, chiêu ba tăng giáp tăng máu.
Trong Vương Giả Vinh Diệu, nhạc đệm của vị tướng này giống như đi hát vậy:v Nên A Hoán mới đùa Hà Trang và bé Thiển là tính mở show ha gì?.