Editor: Kingofbattle.
Sau khi rời khỏi phòng bếp, Lý Đằng dẫn cô gái thỏ con đi tới phòng ngủ của nàng.
Thiết kế bên trong phòng ngủ này chẳng khác gì phòng ngủ của Lý Đằng.
Hai người bước ra phòng ngủ, Lý Đằng lại kiểm tra phòng vệ sinh.
Kiểu dáng thiết kế đều rất ngột ngạt, thậm chí ngay cả bồn cầu cũng là màu sậm.
Phòng tắm bên cạnh cũng chẳng khác, bồn tắm cũng là màu đậm.
Tất cả trần nhà của mấy gian phòng, mặt đất đều là tông màu tối.
Đèn trong phòng đều tương đối lờ mờ, nếu mà sống ở đây trong thời gian dài, tâm lý khó mà giữ được ổn định.
Bước ra khỏi phòng tắm, Lý Đằng đi tới cửa chính gần đó.
Là một cánh cửa sắt chống trộm, phía trên có mắt mèo.
Lý Đằng thông qua mắt mèo nhìn ra ngoài.
"Có, có cái gì?" Cô gái thỏ con run lập cập hỏi thăm Lý Đằng.
Cho dù Lý Đằng hứa sẽ không bất ngờ bỏ chạy, nhưng nàng vẫn luôn nắm chặt góc áo Lý Đằng.
"Bên ngoài tối đen như mực, cũng không nhìn thấy cái gì." Lý Đằng lắc đầu nói.
Kéo màn cửa sổ nhìn ra phía ngoài, ngoài cửa sổ cũng là một mảnh tối tăm.
Lý Đằng đi tới gian phòng cuối cùng ở tầng trệt vẫn chưa kiểm tra.
Gian phòng này nằm gần cầu thang, sau khi kiểm tra phòng này xong, có thể lên lầu hoặc là xuống lầu.
Cầu thang đi xuống phải xuyên qua một cánh cửa, tựa hồ là cửa tầng hầm.
Trước tiên kiểm tra phòng này rồi hẳn tính.
Vừa bước vào gian phòng, cũng là cách bố trí tông màu tối, trên vách tường hiển thị hai dãy số đếm ngược.
Trong phòng không có đồ đạc gì.
Chỉ có hai cái......Máy chạy bộ.
Lý Đằng bước lên một cái máy chạy bộ, thử chạy một chút.
Cô gái thỏ con thì căng thẳng đứng bên cạnh hắn, càng không ngừng nhìn dáo dác bốn phía, giống như đang sợ đột nhiên có quái vật trong phòng nhảy ra.
Chạy được một lát, rốt cục Lý Đằng đã có phát hiện mới.
Dãy số phía sau chữ "Nam" kia, đã thay đổi!
Biến thành 000001!
Chạy bộ có thể nhận được chỉ số thời gian!
Phát hiện này rất quan trọng đối với Lý Đằng.
Bởi vì hắn có thể dùng cách thức này đổi lấy đồ ăn.
Chạy được một chốc, biến thành 000002, sau đó 000003.
Lý Đằng tạm dừng chạy bộ, hắn dẫn theo cô gái thỏ con rời khỏi phòng chạy bộ, đi tới gần cầu thang, chuẩn bị đi xuống tầng hầm kiểm tra.
"Có thể đừng đi được không?" Cô gái thỏ con lộ vẻ sợ hãi.
"Tạm thời em đứng ở trên này chờ, anh đi xuống xem một chút." Lý Đằng nói với cô gái thỏ con.
"Không được...! Em......em......" Cô gái thỏ con không dám đứng một mình ở đây, nàng vội vàng đuổi theo nắm lấy vạt áo Lý Đằng.
"Không có nguy hiểm gì đâu, em cứ bám lấy anh sát sao như vậy, chẳng lẽ buổi tối cũng muốn ngủ trong phòng của anh?" Lý Đằng trêu chọc cô gái thỏ con vài câu, sau đó đi tới gần cửa tầng hầm.
Cánh cửa này đang khóa, cửa làm bằng hợp kim, có vẻ như dùng sức cũng không mở được, nhất định phải tìm được chìa khóa thì mới được.
Sau đó Lý Đằng lại dẫn cô gái thỏ con lên lầu hai.
Trên lầu hai tối đen như mực, chỗ hành lang từ cầu thang bước lên bị lưới sắt ngăn cản, cửa lưới sắt bị dây xích hợp kim khoá chặt.
Thoạt nhìn hiện tại bọn họ chưa qua được chỗ này.
Sau khi trở lại lầu một, Lý Đằng đi đến gần cửa chính chống trộm, chuẩn bị thử mở cánh cửa này ra, nhìn xem thế giới bên ngoài là cái dạng gì.
"Đừng mở cửa! Em có cảm giác sẽ rất nguy hiểm! Có thể sẽ có quái vật xông vào!" Cô gái thỏ con giật giật vạt áo Lý Đằng.
"Anh chỉ mở một khe nhỏ, xem thử tình huống bên ngoài.
" Lý Đằng vẫn cảm thấy dò xét một chút thì vẫn tốt hơn
Cô gái thỏ con cong miệng, tựa hồ rất bất mãn trước hành vi to gan của Lý Đằng.
Lý Đằng mở cửa chính chống trộm ra, cửa này được mở bằng cách đẩy từ trong ra ngoài, sau khi đẩy cửa, bên ngoài tối đen như mực, đưa tay không thấy 5 ngón, ngọn đèn lờ mờ trong phòng chỉ có thể chiếu sáng một khu vực rất nhỏ bên ngoài.
Trong bóng tối phía xa truyền đến một vài tiếng nghẹn ngào nức nở kỳ quái, cảm giác giống như tiếng dã thú bị thương gào thét.
Lý Đằng vội vàng khép cửa phòng lại.
Lúc này cô gái thỏ con đứng sau lưng Lý Đằng mới thở phào nhẹ nhõm.
"Đi, chúng ta kiếm chỉ số thời gian đổi nguyên liệu nấu ăn." Lý Đằng nói một tiếng với cô gái thỏ con, sau đó bước đến phòng chạy bộ.
"Mấy số này chính là chỉ số thời gian sao?" Cô gái thỏ con chỉ chỉ dãy số trên vách tường.
"Dãy số sau chữ "Nam" là của anh, số còn lại là của em, chúng ta phải cố gắng kiếm thiệt nhiều chỉ số thời gian, người có chỉ số thời gian thấp nhất trong cặp được ghép sẽ bị đóng sáp, người đứng đầu có phần thưởng thêm, thù lao gấp đôi! Cho nên, cố gắng lên!" Lý Đằng nói xong cũng bước lên một máy chạy bộ, ra sức chạy hì hục.
Cô gái thỏ con cũng bước lên máy còn lại.
Mười phút sau, Lý Đằng bụng đói kêu vang bước thấp bước cao, không phải là hắn chạy không nổi, mà do quá đói bụng.
Trong thời gian 10 phút, hắn tổng cộng kiếm được hơn 90 điểm, cô gái thỏ con cũng kiếm hơn 80 điểm.
Tổng cộng hơn 170 điểm, Lý Đằng quyết định tới phòng bếp kiểm tra xem có thể mua được nguyên liệu nấu ăn gì.
Vừa rồi hắn chỉ bấm đại, cũng không có nghiên cứu cẩn thận.
Lần này chạy 10 phút, đã có chỉ số thời gian hơn 170 điểm, Lý Đằng muốn xem thử tỷ lệ quy đổi thế nào.
Lúc tra xét cụ thể xong, Lý Đằng suýt nữa là tức ói máu.
Giá cả nguyên liệu nấu ăn, cũng không khác gì với thế giới hiện thực.
Chỉ số thời gian, 1 điểm tương đương với 1 xu trong thế giới hiện thực.
(chú thích: tiền trung được chia như sau 1 Tệ = 10 hào = 100 xu, 1 tệ gần bằng 3500vnd, tính ra 1 xu chỉ bằng 35 vnd)
Cho nên, số tiền hiện tại của Lý Đằng cùng cô gái thỏ con, là 1 tệ 70 xu (gần bằng 6k vnd).
Nguyên liệu nấu ăn rẻ nhất, một cân khoai tây cũng có giá 150 điểm.
Lý Đằng mua một cân khoai tây, sau khi mở cửa tủ lạnh, quả nhiên bên trong xuất hiện ba củ khoai tây cỡ vừa.
Lý Đằng quyết định trước tiên nấu chín ba củ khoai tây này, ăn xong tiếp tục chạy, bằng không thì một chút khí lực cũng không có, cũng không có khả năng kiếm được chỉ số thời gian nhiều hơn.
Lúc mở bếp gas lên, Lý Đằng lại choáng váng.
Muốn sử dụng bếp gas thì cần phải nạp điểm.
Mua sắm bếp gas, một cái tốn 350 điểm chỉ số thời gian.
Dưới cơn tức giận, Lý Đằng quyết định ăn sống khoai tây.
Lúc mở vòi nước để rửa khoai tây, Lý Đằng phát hiện vòi không có nước.
Bên trên đồng hồ nước báo phải nạp điểm.
Dường như ngoại trừ điện ra, những thứ khác đều phải nạp điểm.
Lý Đằng đoán chừng lượng điện đang dùng chỉ là một phần nhỏ ứng trước cho bọn hắn, không chừng rất nhanh sẽ bị cúp điện.
Vậy thì khỏi rửa, dù sao thì khoai tây này cũng không dơ, phía trên không có bùn đất.
"Em cũng ăn đi." Lý Đằng lấy một củ khoai tây đưa cho cô gái thỏ con.
"Ăn sống sao...? "
"Không có lửa, chỉ có thể ăn sống."
"Không thể ăn khoai tây sống! Sẽ bị ngộ độc đó! " Cô gái thỏ con ngăn cản Lý Đằng.
"Khoai tây chưa nảy mầm ăn không chết đâu." Lý Đằng không quan tâm, đưa tới gần miệng cắn một cái.
"Khoai tây nhất định phải ăn chín...! Bác sĩ dinh dưỡng trong nhà em từng nói qua, tinh bột của khoai tây sống khó hoà tan, cơ thể không thể nào tiêu hóa, hơn nữa còn chứa một loại protein độc gọi là lectin, có thể khiến cho hồng cầu trong máu người đông đặc, xuất hiện triệu chứng trúng độc!" Cô gái thỏ con lộ vẻ mặt sốt ruột.
"Dạ dày của anh có thể tiêu hoá mọi thứ." Lý Đằng không cho là đúng.
Đã đói thành dạng này, còn quản chi cho lắm?
(Chú thích: Lectin là một loại protein liên kết với carbohydrate tồn tại trong hầu hết các loại thực phẩm.
Các loại đậu, ngũ cốc và thực vật thuộc họ nightshade (khoai tây) chứa lượng lectin cao và hàm lượng này thậm chí còn cao hơn trong thực phẩm thô.
Khi tiêu thụ với số lượng lớn, lectin có thể gây buồn nôn, đau bụng, nôn mửa và tiêu chảy.
Để giảm lượng lectin trong khoai tây thì chỉ có một cách duy nhất là nấu chín.)