Editor: Kingofbattle
"Đập chết con súc vật mày!" Lý Đằng phát tiết tất cả cừu hận trước đó lên trên thân con vật, chỉ trong chốc lát đã đánh cho nó máu thịt be bét gần chết, không còn nhúc nhích.
Lại nện thêm vài chảo, Lý Đằng mới tiễn nó lên đường.
Sau khi đập chết chuột khổng lồ, Lý Đằng vội vàng nhìn về phía chỉ số thời gian trên vách tường.
Rõ ràng tăng lên 1000 điểm! con số này ngang với Lý Đằng chạy liên tục 2 giờ trên máy.
Hiệu suất này so với máy chạy bộ, quả thực cao hơn không biết bao nhiêu lần.
Đương nhiên, đây là quyền lợi cấp bậc tiểu đặc ước giúp cho Lý Đằng, không có ứng dụng dò tìm kia mà nói, căn bản hắn không thể nào săn giết chuột khổng lồ.
Trong bốn nhóm, cũng chỉ có hắn dùng cách này tích góp chỉ số thời gian.
Chuyện này có nghĩa là, sứ mạng thành công vượt ngục giúp mọi người, đang nằm trên vai hắn.
Nhìn nhìn chuột khổng lồ nằm trên đất! ! Mặc dù ngoại hình có chút ghê tởm, thế nhưng dưới da có mỡ, trên người có rất nhiều thịt.
Hẳn là có thể ăn?
Trước tiên săn thêm vài con, tranh thủ mua đủ trang bị, sẽ dời đám chuột này vào trong phòng lớn, thử bỏ vào nồi luộc ăn.
Thuận tiện giải quyết xong vấn đề thức ăn.
Lý Đằng phấn chấn tinh thần, hắn mở cửa phòng ra, lần núp sau cánh cửa, rất nhanh đã dụ thêm một con chuột khổng lồ nhảy vào phòng.
Sau một hồi giao đấu, chuột khổng lồ bị mất mạng, Lý Đằng lại có thêm 1000 điểm chỉ số thời gian cùng một xác chuột.
! !
Một giờ sau, Lý Đằng đã kiếm được 1,2 vạn chỉ số thời gian.
Cùng lúc đó, cái chảo hắn cầm cũng đã hỏng mất.
Ứng dụng dò xét cũng đã hết thời gian dùng thử.
Một vạn điểm chỉ số thời gian, đủ mua được một cây lang nha chùy.
2000 điểm thì mua được ứng dụng dò xét bản chính thức.
Cùng lúc đó 30 giờ đếm ngược đã giảm bớt 3 tiếng.
Trước khi Liễu Nhân ngủ, 30 giờ đếm ngược chỉ giảm được một xíu, lần này giảm xuống gần như là tác dụng khi tiêu xài 12000 điểm chỉ số thời gian.
Dựa theo suy tính lúc trước của Lý Đằng, thời gian ngủ sẽ được bù vào thời gian đếm ngược 30 giờ với tỷ lệ 4:1, cũng có nghĩa là nếu ngủ 4 tiếng thì 30 giờ đếm ngược sẽ được bù vào 1 tiếng.
Hai người cùng ngủ, sẽ bù vào hai tiếng.
Cho nên, hiện tại tốc độ cày chỉ số thời gian, vẫn chưa đủ nhanh để khiến đếm ngược 30 tiếng này trở về 0.
Hắn nhất định phải tìm được phương pháp nhanh chóng kiếm đủ chỉ số thời gian.
Rất nhanh, Lý Đằng đã dụ một con chuột khổng lồ khác vào phòng.
Nắm bắt cơ hội rất chuẩn, Lý Đằng đập thẳng một chuỳ.
Xảy ra một màn ngoài ý muốn.
Con chuột khổng lồ này bị hắn đập phát chết luôn.
Không hề nghi ngờ, chuỳ sắt có mặt ngoài phủ vô số gai nhọt, lực sát thương cao gấp mấy lần chảo sắt, một phát chết luôn cũng không quá kỳ quái.
Hiệu suất lại tăng lên rất nhiều! !
Sau khi đập chết 10 con chuột khổng lồ, Lý Đằng đã nắm rõ phương thức tấn công của bọn này, hắn dứt khoát không dụ chúng nhốt vào phòng nữa, dựa vào điểm sáng trên ứng dụng đồng hồ, đợi khi nào bọn nó nhảy lên táp tới, hắn chỉ cần giơ chuỳ lên đập là chấm dứt chiến đấu.
Hiệu suất lại tăng mạnh.
Sau hơn một giờ, trong phòng liền chất đầy xác chuột khổng lồ.
Lý Đằng cũng thành công mua được giáp tay và giáp chân mặc vào.
30 ngày đếm ngược đã giảm bớt 11 tiếng.
Cho dù Lý Đằng cùng Liễu Nhân cùng nhau ngủ tới tám giờ, thì hôm nay hai người vẫn chiếm lợi.
Đếm ngược 30 ngày, chính thức tiến vào giai đoạn đếm ngược thực sự.
Thời gian hiện tại ước chừng 10 giờ sáng.
Lý Đằng sớm đã đói đến mức da bụng bám lưng, hắn có thể chèo chống mấy canh giờ săn giết chuột khổng lồ hoàn toàn nhờ vào cảm giác thành tựu cùng hưng phấn.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thu thập trang bị, rốt cuộc hắn đã không thể nào tiếp tục.
Lý Đằng kéo theo 4 cái xác chuột khổng lồ, vừa đi vừa quan sát tình huống trong đồng hồ, dọc đường đập chết thêm một con ý đồ cắn trộm hắn, tiện tay kéo luôn xác của nó, an toàn trở về căn phòng lớn.
Sau khi gõ cửa bằng ám hiệu, Liễu Nhân mở cửa chống trộm ra.
Vừa nhìn thấy Lý Đằng, Liễu Nhân liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn thấy Lý Đằng xách theo đám xác chuột, lại sợ tới mức thét lên chói tai.
"Đừng sợ, đều là xác chết.
" Lý Đằng vừa đóng cửa bảo vệ lại, liền kéo 5 cái xác chuột vào trong bếp, sau đó bắt đầu lột da bỏ nội tạng.
Liễu Nhân đi tới, nhìn thấy một màn máu tanh trên mặt đất, vội vàng lui trở về.
"Anh đang mặc cái gì? Giống như cosplay.
" Liễu Nhân hướng Lý Đằng hỏi một tiếng.
(Cosplay là một từ tiếng Anh do người Nhật sáng tạo ra, là sự kết hợp của "costume" (trang phục) và "role play" (hóa thân), được phát âm là kosupure (コスプレ) ở Nhật.
Từ này ám chỉ người hâm mộ hoá trang thành nhân vật yêu thích trong truyện, phim, game…vv)
"Trang bị mua được từ việc giết chuột khổng lồ.
" Lý Đằng trả lời Liễu Nhân.
"Trang bị? Chơi game sao?" Liễu Nhân cảm thấy mơ hồ.
"Ừ, không kém bao nhiêu đâu, bên ngoài có một gian phòng, trong phòng có bán vũ khí và trang bị, giết một con chuột khổng lồ kiếm được 1000 điểm chỉ số thời gian, những vũ khí và trang bị này đều đổi bằng chỉ số thời gian.
" Lý Đằng giải thích cặn kẽ cho Liễu Nhân.
"Khó trách em nhìn thấy chỉ số thời gian trên vách tường vẫn luôn thay đổi, em còn tưởng rằng xảy ra vấn đề gì!" Trước đó Liễu Nhân cũng nghĩ nguyên nhân có phải là Lý Đằng hay không, thế nhưng mỗi lần tăng 1000 điểm, nghĩ sao cũng quá kinh khủng? Phải chạy trên máy bao lâu thì mới kiếm được?
"Chờ ăn no rồi nói, anh sẽ đi ra giết thêm, chúng ta có thể mua được thêm! nhiều nguyên liệu nấu ăn hơn.
" Lý Đằng rất nhanh đã lột xong da chuột, bỏ mỡ chuột vào một cái chảo đầy dầu, sau đó bỏ từng khối thịt của nó vào, lại rắc thêm ít muối.
Mùi thơm xông vào mũi.
Chỉ trong chốc lát, mấy khối thịt đã nướng chín, Lý Đằng thử cắn một miếng, không khỏi vui mừng hớn hở.
Vốn cho rằng sẽ vừa thối vừa cứng mà khó ăn, không nghĩ tới ngoại trừ mùi đất và tanh ra, cũng không có mùi lạ nào khác, bắt đầu ăn giống như thịt thỏ rừng.
"Ăn rất ngon, em thử một miếng đi.
" Lý Đằng bốc một khối thịt đã nướng chín đặt vào mâm cho Liễu Nhân ngoài cửa.
Mặc dù hắn gọi nó là thịt chuột khổng lồ, trên thực tế thứ này chẳng hề giống thịt chuột.
"Cái này! ! Có thể ăn không? " Liễu Nhân nhếch nhếch miệng, mặc dù ngửi thấy mùi rất thơm, thế nhưng! ! Nhìn ngoại hình đáng sợ, còn có cái đuôi dài giống con chuột kia, thật sự khiến cho nàng khó chấp nhận.
"Không khác gì thịt thỏ rừng, nếu em đã từng ăn thịt thỏ, khẳng định có thể ăn được cục thịt này.
" Lý Đằng khuyên Liễu Nhân vài câu.
"Con thỏ dễ thương như vậy, sao có thể ăn thịt thỏ chứ?" Liễu Nhân nghe thấy lời này liền không vui.
Lý Đằng vỗ vỗ trán, làm sao quên đi vụ này chứ? Liễu Nhân vẫn luôn tự xưng mình là thỏ con.
Đặt thịt thỏ trước mặt nàng! !
"Là anh nói nhầm, kỳ thật rất giống thịt chó.
" Lý Đằng vội sửa lại.
"Con chó dễ thương như vậy, là người bạn trung thành nhất của con người, sao có thể ăn thịt chó chứ?" Liễu Nhân càng đau lòng.
"Anh lại nói nhầm, thịt này! ! rất giống thịt chuột.
" Lý Đằng đành phải đổi giọng thêm lần nữa.
"Anh! ! thế mà đã ăn qua thịt chuột? " Liễu Nhân trợn mắt nhìn.