Editor: Kingofbattle
"Trong cái thế giới kia, anh vẫn luôn sống ở dưới đáy của xã hội, anh vẫn luôn mong muốn dựa vào cố gắng của mình để thay đổi vận mệnh, cho dù là chỉ leo lên từng bước nhỏ, đối với anh mà nói, đây là chuyện mang lại niềm vui sướng thành công mãnh liệt.
Liền giống như từng bậc cầu thang, mỗi lần bước lên một bậc, đều có thể nhìn thấy cảnh tượng trước kia nhìn không thấy, đều có thể nắm giữ những thứ trước đó mình không có, tiếp xúc tới chuyện mà trước đó không thể nào chạm vào."
"Loại cảm giác vui sướng thành công sau khi dùng cố gắng của bản thân thay đổi vận mệnh này, những người vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng như các em mãi mãi cũng sẽ không hiểu.
Ở trong quá trình này, cho dù nhận lấy thống khổ hơn nữa, trải qua nhiều gian nan trắc trở hơn nữa, đối với chúng ta mà nói, đều là thứ đáng giá."
"Cho dù con đường này đã sớm được người khác bố trí, hơn nữa có thể đến sau cùng cũng không thể thoát khỏi vận mệnh bị điều khiển.
Thế nhưng, mỗi lần bước thêm một bước, đều có thể cải thiện tình cảnh tốt hơn, đồ ăn càng thịnh soạn, quần áo càng đẹp đẽ, sinh hoạt càng dễ chịu, càng được người khác tôn trọng, nhìn thấy thêm hy vọng tự do, những thứ này mới là quan trọng nhất."
"Kết quả không quan trọng, quan trọng là...!toàn bộ quá trình, cuộc sống của anh trong thế giới hiện thực rất đau khổ, cho dù bản thân có cố gắng thế nào thì cũng không được báo đáp xứng đáng, nhưng từ sau khi đến nơi này, anh phát hiện dường như ưu thế của bản thân rất thích hợp sinh tồn và phát triển trong thế giới này."
"Mặc dù thế giới này rất tàn khốc, nhưng lại cho anh một con đường đi tiếp, chỉ cần không chết, anh có thể bước lên từng bước.
Quá trình cũng rất đơn giản, tích góp đủ điểm, có thể đổi lấy cuộc sống tốt hơn, địa vị cao hơn, càng nhiều quyền lợi hơn."
"Về phần trên đỉnh tháp là cái gì, thật ra cũng không quan trọng, quan trọng là..., anh vẫn đang bước tiếp, ít nhất trước khi con đường thăng cấp bị lấp kín, trước khi anh bị đóng sáp, trước khi anh chạm tới độ cao tuyệt đối, anh sẽ có động lực bước tiếp về trước."
"Anh nghĩ, đây mới là thứ niềm tin có thể giúp anh sống tiếp."
"Từ lúc em vừa mới chào đời, thì đã có mọi thứ.
Thậm chí phải dựa vào chuyện sinh hoạt như người bình thường để tìm kiếm niềm vui, tự nhiên em sẽ không thể nào hiểu được tâm tính của anh, cùng với ý nghĩa sống của anh."
Lý Đằng nói xong lại gặm một miếng thịt, sau đó uống cạn bia trong lon.
"Vậy em nên làm gì? Làm sao em mới có thể kiên trì tiếp?" Liễu Nhân vẫn lộ vẻ bất lực.
"Nếu như không chết được, vậy thì tìm kiếm cho mình một mục tiêu..., ví dụ như cơ thể em yếu như vậy, chạy bộ nhiều một chút sẽ không sai.
Hoặc là, cùng đi với anh săn giết chuột khổng lồ, giúp cho bản thân mạnh hơn, sau đó, em phát hiện thân thể mình càng ngày càng khoẻ mạnh, năng lực sống sót càng ngày càng mạnh, sức chịu đựng cũng càng ngày càng mạnh, em sẽ vui sướng vì tiến bộ, cũng có thể giúp em phấn chấn lại." Lý Đằng cho Liễu Nhân một vài đề nghị.
"Thật vậy chăng?" Ánh mắt trống rỗng của Liễu Nhân dường như đã có một tia hy vọng.
"Đúng vậy, trước tiên ăn hết thịt, đúng rồi, em còn muốn ăn thứ gì? Anh kiếm được rất nhiều điểm." Lý Đằng đi tới cửa tủ lạnh.
"Những thứ này quá béo, em muốn ăn một ít rau quả, hoa quả." Liễu Nhân nói với Lý Đằng.
"Ừ, em xem điểm đi, hiện tại kiếm điểm rất dễ dàng, không cần tiết kiệm." Lý Đằng dẫn Liễu Nhân tới trước cửa tủ lạnh.
Liễu Nhân chọn một ít rau quả hay ăn, lại chọn một ít hoa quả thường ngày.
Lý Đằng muốn mua một ít gia vị, sau khi lấy ra tất cả vật quy đổi, bận rộn trước bếp vài phút, không lâu lắm, liền xào ra mấy dĩa đồ ăn đặt lên trên bàn.
Ăn những thứ rau quả này, rốt cục Liễu Nhân đã khôi phục vài phần sức sống.
......
Sau khi ăn xong, Lý Đằng lại đề nghị, Liễu Nhân đi phòng chạy bộ, tiếp tục chạy bộ, trước tiên cứ cường hoá tố chất cơ thể.
Lý Đằng lại ra ngoài, đi tới nhà nhỏ săn bắn, tiếp tục săn bắn chuột khổng lồ kiếm điểm.
Lần này đi ra ngoài, Lý Đằng hơi do dự một chút, cũng không có đi quanh bốn phía, mà là trước tiên chọn hướng trái, sau khi phạm vi dò xét của đồng hồ tăng lên, hắn muốn thử kiểm tra xem bên trong khu vực này có thứ gì bí mật hay không.
Cứ đi vài vòng, là có thể dò xét toàn bộ.
Vốn là không ôm cái hy vọng gì, nhưng không ngờ tới chuyến đi lần này, thật đúng giúp hắn phát hiện ra một chuyện kỳ lạ.
Trong một khu vực ở phía trái, xuất hiện ba chấm đỏ tụ tập chung một chỗ.
Những chấm đỏ còn lại tượng trưng cho chuột khổng lồ đang du đãng, trên cơ bản đều là đang di chuyển.
Duy chỉ có ba chấm sáng đỏ này là không nhúc nhích, còn đứng theo hình tam giác, tựa hồ đang canh giữ thứ gì.
Lý Đằng cẩn thận từng chút một mà áp sát, ba chấm sáng kia vẫn không nhúc nhích.
Một con chuột khổng lồ chán sống lao ra từ phụ cận, bị Lý Đằng đập cho một chuỳ bể đầu.
Có thể là một chuỳ này gây ra tiếng động, hoặc là con chuột khổng lồ bị chết toả ra mùi máu tươi, ba chấm đỏ ở gần Lý Đằng đột nhiên di chuyển, phương hướng chạy tới là chỗ Lý Đằng.
Tiếng bước chân cho thấy bọn này rất lớn, rất có thể chính là loại hùng tê tập kích bọn hắn chiều hôm qua.
Lý Đằng quay người bỏ chạy, đồng thời quan sát động tĩnh xem có con hùng tê nào tới gần.
Tốc độ chạy của hùng tê rất nhanh, vài giây sau đã đuổi sát đít Lý Đằng.
Cũng may đồng hồ của Lý Đằng hiển thị ra hướng di chuyển của bọn chúng, cũng tính được thời gian nó áp sát.
Trong nháy mắt khi nó định dùng sừng tê giác húc bay Lý Đằng, Lý Đằng nhanh chóng lách mình trốn sang bên cạnh, sau đó đổi hướng tiếp tục chạy.
Hắn chỉ muốn solo với một con hùng tê, cũng không muốn 1 vs 3.
Hùng tê chụp hụt con mồi, sau đó gào rú một tiếng, dựa vào mùi vị mà định vị Lý Đằng, tiếp tục vọt tới.
Cảm giác đã cách hai đầu hùng tê kia khá xa, lần này Lý Đằng lách mình né tránh hùng tê đang xông tới, đồng tời lang nha chuỳ trong tay cũng không chậm nện vào mặt hùng tê.
Gò má hùng tê bị nện cho vãi máu, nó loạng choạng xông tới vài bước, suýt nữa té lăn quay trên mặt đất, nhưng nhanh chóng nó đã dùng 4 chân giữ thăng bằng, lại cúi đầu tê giác nhắm ngay mục tiêu, chạy như điên lao tới Lý Đằng.
Dựa vào tốc độ của nó, còn có sừng tê giác sánh ngang chất liệu hợp kim, một khi bị nó húc trúng, khẳng định sẽ bị gục ngay, mất nửa cái mạng.
Lý Đằng lại tránh thoát, sau đó dùng chuỳ nện cho nó một cú vào mặt.
Lại là một lỗ máu, lần này bốn chân hùng tê không thể giữ vững được cơ thể nặng nề, té lăn quay trên mặt đất, đồng thời trượt về trước mấy mét.
Lý Đằng cảm thấy thời cơ thích hợp, lập tức xông tới nện một chuỳ vào đầu nó.
Kết quả lại khiến cho hắn khá bất ngờ, sức sống của loài hùng tê này quá mạnh, vừa nhìn thấy Lý Đằng xông lại, thê mà hai chân sau của nó co lại đạp mạnh về phía Lý Đằng.
(dịch giả: cầu mong độc giả đề cử hoặc bình luận để tăng tương tác.)