Người đến từ quân Bắc Cảnh này, cũng quá ngang tàng đi?
Trong lòng Đồng Kha nghĩ: Thật sự là thống soái gì, dẫn dắt binh sĩ ấy!
Anh rẻ Trần Ninh ngày thường cực kỳ cường thế cùng bá đạo, thủ hạ của anh tên là Trần Bắc, cũng nhiễm phong cách bá đạo của Trần Ninh.
Nói thật là ngông cuồng.
Ngay cả Diệp gia cũng dám nói muốn tiêu diệt!
Trần Ninh nói xong, liền không nhìn những thủ hạ Diệp gia này một cái, cùng Đồng Kha Tống Thanh Thanh rời đi.
Lúc trở về, Trần Ninh lái xe, lái chiếc BMW màu trắng của Đồng Kha.
Đồng Kha cùng Tống Thanh Thanh ngồi sau lưng, mỹ nữ lớn nhỏ thì thằm bàn tán.
Trần Ninh thính giác hơn người, anh dường như: nghe được Tống Thanh Thanh nói cô bé cảm thấy chú Trần Bắc này, lời nói cử chỉ vô cùng giống cha cô bé.
Đồng Kha cũng ngạc nhiên nghỉ ngờ nhỏ giọng nói: “Dì cũng cảm thấy dáng người của người này, cũng giống anh rể, dì cũng sinh ra ảo giác chính là anh rể, nhưng diện mạo của anh ta rõ ràng không phải là anh rẻ!”
“Hẳn là anh ta đi theo bên cạnh anh rẻ, đối với anh rễ đặc biệt ngưỡng mộ, mưa dầm thắm đất, theo bản năng học tập lời nói và cử chỉ của anh rể, đây cũng chính là cái gọi là tắm gương học tập đi!”
Trần Ninh nghe thấy Đồng Kha cùng con gái nhỏ giọng bàn luận, có chút giật mình.
Anh đã dịch dung, lúc nói chuyện, còn cố ý thay đổi một chút giọng nói, nhưng không ngờ Đồng Kha cùng con gái, vẫn nhạy cảm phát hiện ra một ít manh mối, sinh ra một chút nghỉ ngờ.
Xem ral Anh phải chú ý nhiều hơn, ngay cả Đồng Kha và Tống Thanh Thanh cũng có thể nhìn ra anh, như vậy người của Hạng Thành cùng Diệp gia, nhất định cũng sẽ nhìn ra.
Đến lúc đó Hạng Thành và Diệp gia sẽ nắm bắt cơ hội, lầy tội danh anh tự tiện rời khỏi quân Bắc Cảnh, đối với anh làm khó dễ.
Cho nên, thân phận thật sự của anh tuyệt đối không thể cho bát luận kẻ nào biết.
Như vậy, anh cũng không thể đem thân phận thật sự để cho Tống Sính Đình, Đồng Kha, Tống Thanh Thanh các cô biết, người nhà không biết anh là Trần Ninh, mới không bị người ta phát hiện đầu mối, nhìn ra sơ hở.
Nếu không vì chuyện người nhà cùng “vệ sĩ” là anh quá thân mật, dẫn đến người Hạng Thành cùng Diệp gia phát hiện anh chính là Trần Ninh, anh tự mình rời khỏi Quân Bắc Cảnh, vậy thì phiền toái.
Rất nhanh, Trần Ninh lái xe đến tầng dưới của tập đoàn Ninh Đại.
Tống Sinh Đình mang theo Tần Tước, từ tòa nhà công ty đi ra.
Tống Sính Đình nhìn thấy Trần Ninh, hơi nhíu mày, đôi mắt lộ ra một vẻ hồ nghi, nhưng cô lại nhìn gương mặt bình thường không có gì lạ của Trần Ninh, biểu cảm lập tức hồi phục bình thường.
Thì ra lúc cô nhìn thấy “Trần Bắc”, hoảng hốt một chút, thiếu chút nữa lầm tưởng Trần Ninh.
Nhưng khi cô nhìn rõ ngũ quan của Trần Bắc, liền biết nhận sai.
€ô lịch sự nói: “Anh là Trần Bắc do chồng tôi phái đến để bảo vệ chúng tôi, cảm ơn vừa rồi anh đã cứu em họ tôi và con gái tôi!”
Trần Ninh nói: “Thiếu phu nhân không cần cảm on, đây là trách nhiệm của tôi.”
Khi Tần Tước nhìn thấy Trần Ninh, một đôi mắt hạnh vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Trần Ninh, lúc này từ từ nói: “Anh cho tôi một cảm giác quen biết, nhưng tôi xác định tôi chưa từng gặp mặt anhl”
“Anh thuộc đội nào?”
Trần Ninh nghe vậy trong lòng hiện lên khổ sở.
Những người phụ nữ này, giác quan thứ sáu thật sự rất mạnh, mỗi người các cô nhìn thấy anh, ít nhiều đều sinh ra nghỉ ngờ với anh.
Người khác còn dễ đối phó, nhưng Tần Tước khác biệt.
Cô xuất thân từ quân Bắc Cảnh, giống như Điển Chử, là tỉnh anh trong quân đội mà Trần Ninh một tay đào tạo.
Cô cũng từng là đội trưởng cảnh vệ của Trần Ninh!
Cho nên, Trần Ninh hơi có chút không cần thận, sẽ bị cô nhìn thấu.
Trần Ninh bình tĩnh trả lời: “Báo cáo trưởng quan, tôi thuộc đội cảnh vệ Thiếu soái Bắc Cảnh, nhưng gia nhập lực lượng cảnh vệ chưa đầy ba năm, cho nên trưởng quan cô không biết tôi, nhưng tôi biết trưởng quan.”
Hóa ra là đội cảnh vệ Thiếu soái!
Ba năm trước Tần Tước đã rời khỏi quân Bắc Cảnh, cho.
nên ở đội cảnh vệ cô chưa từng gặp Trần Bắc này, cũng hợp lý.
Ánh mắt Tàn Tước sắc bén nhìn chằm chằm Trần Ninh, cô còn muốn vặn hỏi cái gì?
Nhưng lúc này Tống Sính Đình nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Tần, Trần Bắc anh ấy có vấn đề gì sao?”
Tần Tước bị hỏi….