Hạng Thành cau mày!
Sau đó, ông ta ra hiệu cho những vị Các lão khác đi ra để gây khó dễ cho Trần Ninh.
Vì vậy, rất nhiều Các lão lần lượt tiền lên ra đề.
Thế nhưng Trần Ninh lại rất bình tĩnh điềm đạm, thấy chiêu tiếp chiêu, nhẹ nhàng ứng phó lại với đống đề khó của đám Các lão, không hề làm cho bản thân trở nên ngốc.
nghếch.
Mà mọi người cũng dần dần nhận ra Đại đô đốc trước mặt thật sự rất có tài, hoàn toàn không phải chỉ là một con bù nhìn!
Cuối cùng, Hạng Thành không thể nhịn được nữa.
Ông ta đứng lên, lớn tiếng nói: “Xem ra kinh nghiệm lý thuyết, Đại đô đốc đều đã thông qua, nhưng Đại đô đốc là chức vụ cao nhất trong quân đội, cho nên tôi muốn kiểm tra thực lực đấu võ cá nhân của Đại đô đốc.”
Trần Ninh cười nói: “Không biết thủ phụ đại nhân muốn kiểm tra thế nào?”
Hạng Thành trầm giọng nói: “Triệu tập tất cả các cao thủ trong bốn quân khu Đông Hải, Tây Cảnh, Giang Nam, Bắc Cảnh và trong bộ đội phòng vệ Thủ đô đến đây.”
“Nếu Đại đô đốc có thể đánh thắng tất cả các cao thủ trong quân đội vây thì tôi không còn gì để nói nữa.”
Hoàng Càn không nhịn được nói: “Tại sao làm Đại đô đốc lại cần phải thống lĩnh tam quân mới được cơ chứ?”
Hạng Thành lớn tiếng nói: “Quốc chủ, là chính ngài cho phép chúng tôi kiểm tra Đại đô đốc.
Còn về phần kiểm tra như thế nào thì do chúng tôi tự mình quyết định.”
Hoàng Càn vẫn còn muốn nói lại.
Trần Ninh đã nói: “Quốc chủ, Hạng Các lão muốn kiểm tra sức mạnh cá nhân của tôi, vậy thì chấp nhận thử thách của ông áy.
Tôi sẵn sàng chấp nhận thách thức của bắt kỳ cao thủ nào trong quân đội cả nước.”
Hạng Thành nghe vậy thì giễu cọt: “Tốt lắm, cứ quyết định như vậy đi.”
Hôm nay là ngày mà Quốc chủ đề bạt Đại đô đốc, tất cả những người mạnh nhất trong quân đội đã sớm nhận được lệnh, tập trung về Thủ đô.
Thủ phụ đại nhân đang chuẩn bị kiểm tra sức mạnh cá nhân của Đại đô đốc.
Ngay sau đó, tổng chỉ huy quân khu Đông Hải – Nguy Lâm, tổng chỉ huy quân khu Tây Cảnh – Triệu Nhược Long, tổng chỉ huy quân khu Giang Nam – Lưu Chấn Bình, tổng chỉ huy tạm thời quân khu Bắc Cảnh Tham Lang và cả tổng chỉ huy đội vệ binh quốc phòng Thủ đô Điền Vệ Long, các thủ trưởng cao nhát của các quân khu khác nhau, cùng với những người người lính ưu tú nhất nhận được lệnh đến Nội các và tập trung đông đủ tại võ đài đấu trường Nội các.
Đấu trường của Nội các có thể chứa cùng lúc năm vạn binh sĩ.
Ngay lúc này đây, Quốc chủ và các đại thần Nội các, lượng lớn các vệ sĩ bảo vệ Nội các cùng với hàng chục nghìn binh sĩ từ các quân khu khác nhau đều đã tập trung tại đây.
Hoàng Càn mặc một bộ trung sơn dài, tranh nhã nhưng lại đầy vẻ uy nghiêm.
Hạng Thành, La Trí Tuyền, Trình Đức và những Các lão Nội các khác ngồi xung quanh Hoàng Càn.
Trước mặt họ là những binh lính đến từ các quân khu khác nhau, xếp hàng ngay ngắn chỉnh tè.
Nguy Lâm, Triệu Nhược Long, Lưu Chấn Bình, Tham Lang, Điền Vệ Long và những người khác đều không khỏi dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Trần Ninh.
Trần Ninh khoác chiến bào Chu Tước và đeo mặt nạ Kỳ Lân, vừa uy nghiêm lại vừa bí ẩn.
Ngụy Lâm và những người khác đều suy đoán trong lòng rằng người đàn ông bí ẩn trước mặt có lẽ chính là Đại đô đốc do Quốc chủ mới bổ nhiệm.
Ngay sau đó, khi mọi người biết rằng bọn họ sẽ phải kiểm tra thực lực chiến đấu của Đại đô đốc thì ai nấy đều không khỏi trừng lớn mắt.
Nhưng mà đồng thời, đám người Nguy Lâm cũng rất mong muốn được thử sức.
Nguyên tắc trong quân đội là lấy sức mạnh làm trọng, kẻ mạnh được làm vua.
Hơn nữa, văn thì không thể tìm ra người giỏi nhất, nhưng võ thì có thể.
Máy người Ngụy Lâm ai lại không phải là lính nhập ngũ nhiều năm, ai cũng là những cao thủ đi ra từ trong núi xác biển máu, đột nhiên lại có người có người nhảy ra làm tổng chỉ huy của bọn họ, đám người tâm cao khí ngạo như bọn họ sao có thể phục được kia chứ?
Hiện tại, đúng lúc tất cả mọi người có thể so tài, giết chết uy phong của người được cho là Đại đô đốc này.
Lúc này Hạng Thành ngoài cười trong không cười nói: “Các vị tướng quân, các vị chiến sĩ, hôm nay tôi triệu tập mọi người đến đây là muốn mọi người cùng so tài với Đại đô đốc, không biết có ai có dũng khí lên đầu tiên không?”
“Báo cáo, Thiếu tướng Vương Chính Hổ của quân khu Tây Cảnh bạo gan xin được cùng so tài với Đại đô đốc.”
Trong hàng binh lính quân khu Tây Cảnh, có một người đàn ông vạm vỡ mặc quân trang thiếu tướng nghênh ngang bước ra, lớn giọng xin được đấu.
Mọi người ở hiện trường nhìn thấy Vương Chính Hồ, đều thấp giọng kinh hô.
Xuất thân của Vương Chính Hổ này không hề đơn giản, hắn ta là một vị tướng dũng mãnh nỗi tiếng của quân khu Tây Cảnh, nghe nói trong quân khu Tây Cảnh sức chiến đấu của Vương Chính Hỗ chỉ kém Triệu Nhược Long..