Chiến Long Vô Song


Cát Mỹ Lệ vẫn rất sợ Trần Ninh.


Trần Ninh từng đánh Chúc Cửu Linh tàn phế ở nhà họ Tống, đến bây giờ Cát Mỹ Lệ vẫn còn sợ hãi.


Cô ta vội nói: "Thưa ông, ông tự quyết định là được ạ, chúng cháu nghe ông hết"

Tống Thanh Tùng hài lòng: "Vậy cứ làm theo những gì ông vừa nói.
Sợi dây chuyền này xem như là món quà quý giá mà nhà | họ Tống chúng ta tặng cho cô chủ nhà họ Lục.


Ông sẽ tặng cháu một chiếc xe Rolls-Royce để bồi thường.


Nếu nhà chúng ta leo lên cành cao nhà họ Lục thì ai cũng được lợi."

Đám người Tống Trọng Hùng, Tống Trọng Bình, Tống Hạo Minh và Cát Mỹ Lệ đều tươi cười hớn hở như nhìn thấy tương lai đầy triển vọng sau khi nhà họ Tống bám víu vào nhà họ Lục, Quay lại web truyện t a m l i n h nhé

Cả nhà họ Tống đang vui vẻ thì điện thoại bàn trong nhà bỗng đổ chuông.



Thì ra là Mã Hiểu Lệ gọi đến, muốn xin Cát Mỹ Lệ trả lại dây chuyền cho bà, bà sẵn lòng trả tiền gấp đôi.


Cát Mỹ Lệ cầm điện thoại, cười khẩy và nói với Mã Hiểu Lệ: "Thím hai, thím trả giá gấp đôi cơ à? Vậy thì thím chuẩn bị hai trăm triệu đi, cháu sẽ bán lại dây chuyền cho thím."

Mã Hiểu Lộ nghe vậy, vừa nóng nảy vừa tức giận: "Cháu dâu, thím bán cho cháu với giá năm nghìn tệ, sao nhân đôi lên lại thành hai trăm triệu vậy hả?"

Cát Mỹ Lệ cười lạnh: "Đó là giá thím bán thôi.
Cháu bán sợi dây chuyền này với giá một triệu, thím bảo trả giá gấp đôi, vậy đương nhiên là thành hai trăm triệu rồi.


Thím có muốn bỏ ra hai trăm triệu mua về không? Nếu không thì đừng gọi điện quấy rầy cháu nữa.
Ngu xuẩn!"

Mã Hiểu Lệ tức đến nỗi nước mắt tuôn không ngừng vì bị người ta lừa thê thảm, còn bị mắng là ngu xuẩn.


Lúc này, Trần Ninh và Tổng Sính Đình đang vây quanh Mã Hiểu Lệ.


Mọi người loáng thoáng nghe thấy những lời nói phách lối của Cát Mỹ Lệ, ai nấy đều bừng bừng lửa giận.


Trần Ninh lập tức lấy điện thoại trong tay Mã Hiểu Lệ rồi lạnh lùng lên tiếng: "Tôi hạn cho các người trả lại sợi dây chuyền ruby | cho mẹ tôi trong vòng hai mươi tự tiếng.
Nếu không, tự gánh lấy hậu quả "

Cát Mỹ Lệ nghe thấy giọng Trần Ninh, lập tức đưa điện thoại cho Tổng Thanh Tùng.
Ông cụ cười khẩy: "Nhãi con, cậu dọa cái quỷ ấy!"

Cụ ta nói xong liền cúp máy luôn.


Cuộc nói chuyện giữa hai bên kết thúc chẳng vui vẻ gì.



Hôm sau, khi màn đêm buông xuống, phổ mới lên đèn.


Khách sạn Trung Hải sáng trưng dưới ánh điện.


Tầng hai của khách sạn đã được bày biện thành hội trường tiệc.


Lục San San mặc chiếc váy dạ hội màu đỏ, trang điểm lộng lẫy như một đóa hồng.
Song lúc này, trên gương mặt cô ta lộ rõ vẻ kinh ngạc và khó hiểu.


Chuyện là thế này, hôm nay Đường Bắc Đẩu sai người chuyển lời đến cô ta, rằng ông cụ định tha cho Trần Ninh.


Lục San San không hiểu tại sao nhà họ Đường vốn tuyên bố muốn giết Trần Ninh lại đột nhiên tha cho anh.


Tên thuộc hạ mặc vest đen, có ánh mắt sắc bén đứng bên cạnh cô ta là Tu La, anh ta nói: "Nghe nói Âu Dương Hải xin ông Đường tha cho Trần Ninh, mà ông Đường lại nợ Âu Dương Hải một lời hứa.
Cho nên ông cụ đồng ý với Âu Dương Hải, tha cho Trần Ninh một lần".



Lục San San nghe xong, tỏ vẻ đã hiểu: "Thì ra là thế!"

Tu La nói tiếp: "Cô chủ, đã sắp xếp hội trường tiệc xong xuôi, cũng bố trí cho tất cả các cao thủ trừ khử Trần Ninh xong rồi.


Bây giờ mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ Trần Ninh và khách mời đến dự tiệc, sau đó lấy mạng Trần Ninh giữa đám đông.


Nhưng ông Đường bỗng quyết định tha cho Trần Ninh một mạng, tối nay chúng ta có ra tay với Trần Ninh theo kế hoạch ban đầu không?"

| Lục San San hếch mặt lên: "Ông Đường đồng ý tha cho Trần Ninh, nhưng nhà họ Lục chúng ta không đồng ý.


Tất cả tiến hành theo kế hoạch ban đầu, nhưng phải nhớ nói với khách là tối nay ông Đường có việc đột xuất nên không tham gia tiệc được, bên tổ chức là nhà họ Lục chúng ta."

Tu La: "Tuân lệnh!"


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận