Edit by Oneditor
Vương Vũ bị đánh gãy tay chân, ngay cả mấy tên hắc y vệ, cùng nhau bị đưa về Trần gia phương Bắc.
Tống Sính Đình cùng cả nhà Tống Thanh Tùng hồi lâu mới định lại thần từ trong sự kinh hãi.
Cả nhà Tống Thanh Tùng nhìn Trần Ninh với ánh mắt phức tạp, không ngờ Trần Ninh lại là thiếu gia của Trần gia hào môn phương Bắc.
Nhưng điều đáng tiếc là, thiếu gia này đã bị trục xuất khỏi Trần gia, không có giá trị tiền bạc.
Ngược lại, dường như Trần gia sau khi đuổi Trần Ninh ra khỏi gia tộc, vẫn không buông tha, muốn truy giết Trần Ninh đến tận củng.
Lần trước Tống Sính Đình cùng Trần Ninh về quê tế bái mẹ Trần, cô biết tương đối về thân thế của Trần Ninh.
Lúc này ánh mắt cô tràn đầy dịu dàng tình cảm nhìn Trần Ninh, đồng thời vẫn tò mò hỏi: “Chồng à, sao anh làm được vậy? Anh lại có thể khiến nhà họ Tống tỉnh thành ngoan ngoãn trả lại tiền lừa nhà ông nội.”
Cả nhà Tống Thanh Tùng cũng đều tò mò nhìn Trần Ninh, muốn biết Trần Ninh làm sao làm được?
Trần Ninh nói thật: “Chẳng có gì, anh đã đánh Tống Nguyên Minh một trận nhừ tử, bọn họ liền ngoan ngoãn trả lại tiền.”
Cái gì, thế này cũng được?
š Tống Sính Đình và cả nhà Tống Thanh Tùng trố mắt nhìn nhau!
Nhưng vừa rồi mọi người đã tận mắt nhìn thấy, mấy tên Vương Vũ bị thuộc hạ của Trần Ninh đánh tơi bời.
Mọi người đột nhiên cảm thấy, nhà họ Tống tỉnh thành bị Trần Ninh đánh sợ, ngoan ngoãn trả lại tiền, dường như cũng là có thể tha thứ được.
Dẫu sao, tên Trần Ninh này là một kẻ điên!
Vương Vũ dám đánh, ngay cả A Bố – em trai tướng quân Ba Triệt quân phiệt Thiên Trúc cũng dám đánh.
Chắc hẳn trên đời này không có kẻ nào mà Trần Ninh không dám đánh!
Tống Sính Đình dở khóc dở cười, lại hỏi: “Chung Tự Cường nói anh rất tài giỏi, anh ta nói có anh ở cạnh sẽ không ai có thể làm tổn hại đến em, chuyện này lại là thế nào?”
Trần Ninh cười nói: “Thượng úy Chung chắc là cảm thấy anh đánh nhau rất giỏi, có anh ở bên, không ai dám động vào em.”
Trần Ninh nói xong, nhìn Chung Tự Cường: “Thượng úy Chung, có phải là ý này không?”
Chung Tự Cường vội vàng gật đầu: “Đúng đúng đúng, tôi chính là có ý này!”
Tống Sính Đình và cả nhà Tống Thanh Tùng lại lần nữa sững SỜ.
Hóa ra nói Trần Ninh rất tài giỏi, chỉ là đánh nhau rất giỏi!
Tống Thanh Tùng là người đầu tiên khinh thường, bĩu môi nói: “Biết vài cái võ công quèn đã cho rằng mình rất tài gỏi, thật là ăn nói lung tung.”
Mọi người nhà họ Tống tới tắp phụ họa, Tống Trọng Hùng càng nói thêm: “Đúng vậy, cậu ta còn đánh em trai của Ba Triệt quân phiệt Thiên Trúc.
Tính thời gian, hôm nay Ba Triệt sẽ tới Trung Hải, hy vọng cậu ta đừng liên lụy đến nhà chúng ta mới tốt!”
Nhắc tới Ba Triệt quân phiệt Thiên Trúc hôm nay sẽ tới Trung Hải, trả thù cho A Bồ – em trai Ba Triệt.
Cả đám người nhà họ Tống trong nháy mắt bị bao phủ trong bầu không khí sợ hãi, lo lắng không yên.
Hơn nữa, mọi người bắt đầu tới tấp chỉ trích Trần Ninh gây chuyện thị phị, làm không tốt còn hại nhà họ Tống bọn họ gặp xui xẻo theo.
Tống Sính Đình thấy chồng bị mọi người chỉ trích, cô đứng lên trước Trần Ninh, cắn môi nói: “Ông nội, bác cả, chú ba, mọi người đừng chỉ trích Trần Ninh nữa.”
“Chuyện này bởi vì cháu mà ra, cháu và Trần Ninh sẽ cùng nhau chủ động gánh chịu bất cứ hậu quả nào.”
“Cho dù chết, cháu và Trần Ninh cũng sẽ không liên lụy đến nhà mọi người, mọi người yên tâm đi.”
h Trần Ninh nhìn Tống Sính Đình sắc mặt đang tái nhợt, nhưng thái độ rất kiên quyết, thề muốn cùng anh chung hoạn nạn cùng Ạ đ;2 9À) St S0 š sông chêt, bât giác có chút đau lòng.
Anh khẽ an ủi nói: “Bà xã, em không cần lo lắng, anh từng nói Ba Triệt có đến cũng không dễ làm gì.”
“Anh ta không đến thì thôi, néu thật sự tới, anh bắt anh ta chịu trách nhiệm về hành vi quá giới hạn của em trai anh ta, anh bắt anh ta đích thân đến nhà họ Tống quỳ nhận tội xin lỗi với eml”
Lời này của Trần Ninh khiến cả nhà Tống Thanh Tùng đồng loạt hít một hơi lạnh.
Không phải bởi vì xúc động, mà bởi vì bọn họ cảm thấy Trần Ninh này quá dám nói khoá!
c Lại nói khiến tướng quân Ba Triệt quân phiệt Thiên Trúc đến nhà họ Tống quỳ xin lỗi Tống Sính Đình, điều này quả thật là hoang đường.
Tống Sính Đình cũng cười khổ nói: “Chồng à, em biết anh rất bảo vệ em, nhưng đừng nói những lời ngốc nghếch kiểu này nữa.”
“Ba Triệt chịu tha cho nhà chúng ta một lần, em liền thỏa mãn lắm rồi.
Anh ta đến quỳ xuống xin lỗi em, em có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.”
Trần Ninh cười, nói chắc chắn: “Yên tâm, anh nói anh ta phải đến quỳ xuống xin lỗi em, anh ta nhất định phải đến!”
: Cả nhà Tống Thanh Tùng tới tấp lắc đầu, đều cảm tháy Trần Ninh quả thật nganh ngạnh, chết đến nơi còn khoác lác.
Sân bay quốc té, tỉnh thành Giang Nam.
Chuyên cơ của nhà Thiên Trúc từ từ hạ cánh.
Tiếp đó, Ba Triệt liền dẫn theo hơn một trăm tên hộ vệ, uy phong lẫm liệt từ trên máy bay xuống.
Dưới cầu thang máy bay trải một tắm thảm đỏ thật dài.
Tống Nguyên Minh dẫn theo máy trăm thuộc hạ, đồng loạt hô: “Cung nghênh tướng quân Ba Triệt, đến Giang Nam Hoa Hạ.”
Ba Triệt kiêu căng nhìn Tống Nguyên Minh, lạnh lùng hỏi: “Ngài Tống, hung thủ đánh em trai tôi bị thương, ông đã trói đến gặp tôi chưa?”
Tống Nguyên Minh cười khổ nói: “Tống mỗ bát tài, không thể giúp tướng quân Ba Triệt bắt Trần Ninh tới.
Ngược lại hơn một trăm tên thuộc hạ của tôi, và cả con trai tôi cũng bị tên đó đánh bị thương, thật là xấu hổi”
Ba Triệt nghe vậy hơi nhíu mày, lập tức xua tay nói: “Không sao, nếu ông đã không đối phó được với cậu ta, vậy tôi sẽ tự mình ra tay là được rồi.”
Anh ta nói rồi, nửa muốn nửa không nhìn đám thuộc hạ đằng đẳng sát khí bên cạnh anh ta, đắc ý nói: “Những người này đều là binh hùng tướng mạnh được tôi tuyển chọn kỹ lưỡng từ trong quân đội ra.”
“Dựa vào một trăm người bọn họ, là có thể đánh bại mười nghìn quân chính quy, giết Trần Ninh diệt nhà họ Tống, chẳng qua chỉ dễ như trở bàn tay.”
“Ngoài ra, tôi còn bí mật phái năm nghìn chiến sĩ bộ đội vùng núi, cải trang thành lính đánh thuê, đi thuyền bí mật đến gần vùng biển Giang Nam Hoa Hạ, năm nghìn chiến sĩ này, bát cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Trung Hải, chỉ viện cho tôi.”
Tống Nguyên Minh nghe vậy vừa chắn động, lại kích động.
Ông ta hưng phần nói: “Lần này tướng quân Ba Triệt đến đã có sự chuẩn bị, Trần Ninh và nhà họ Tống chết là cái chắc.
Tôi bằng lòng dẫn đường, đưa cậu đến Trung Hải báo thù cho em trai cậu.”
Ba Triệt cười híp mắt nói: “Được, vậy làm phiền!”
Rất nhanh, chiều hôm đó.
Tống Nguyên Minh liền cùng nhóm người Ba Triệt đến thành phố Trung Hải.
Tống Nguyên Minh sắp xếp cho nhóm người Ba Triệt ở khách sạn quốc tế Trung Hải.
Còn dặn dò đầu bếp khách sạn làm đồ ăn vị cà ri phong phú, chiêu đãi nhóm người Ba Triệt.
Ba Triệt nói chung hài lòng với sự sắp xếp của Tống Nguyên Minh.
ẳ Ñ Nhưng lúc ăn cơm, Ba Triệt đảo mắt nhìn phòng Mẫu Đơn rộng lớn, lại không có người đẹp nhảy múa mua vui, anh ta liền không hài lòng.
Anh ta nói với Tống Nguyên Minh: “Tôi ở Thiên Trúc, lúc ăn cơm, trong đại sảnh đều sẽ có người đẹp múa hát mua vui, chỗ ông sao ngay cả người đẹp nhảy múa cũng không có vậy?”
Tống Nguyên Minh nghe vậy ngây người, ông ta chỉ biết trong phim người Thiên Trúc động một chút là thích múa hát tưng bừng, không ngờ là thật.
Ông ta cuống quýt nói: “Giờ tôi sẽ đi tìm mấy người đẹp Thiên Trúc đến múa cho tướng quân Ba Triệt xem.”
Ba Triệt tức giận nói: “Bây giờ ông đi đâu tìm người đẹp Thiên Trúc?”
“Không cần tìm nữa, tôi nghe nói A Bố em trai tôi, là bởi vì một mỹ nữ Hoa Hạ rất xinh đẹp, cuối cùng bị người ta đánh thành tàn phế.”
“Ông đi gọi người đẹp tên Tống Sính Đình đó tới đây, néu cô ta không muốn bị diệt môn thì tới đây hầu hạ tôi.”
Tống Nguyên Minh nghe vậy, lộ ra biểu cảm khó xử, ấp úng nói: “Tống Sính Đình là vợ của Trần Ninh, tôi đoán là làm không được.”
Ba Triệt tức giận nói: “Ông cũng quá vô dụng rồi!”
“ALiP Lập tức, một người Thiên Trúc vóc dáng vô cùng cao lớn, cao chừng hai mét, như cái cột điện, lớn tiếng nói: “Tướng quân, có thuộc hại”
Ba Triệt nói với Tống Nguyên Minh: “A Li là đội trưởng cảnh vệ của tôi, cậu ta là dũng sĩ của Thiên Trúc chúng tôi, có thể vặn ngã con voi, còn từng thử tay không đánh chết hai con hỗ Bengal, có sức mạnh vạn người không địch nổi!”
“Tôi bảo A Li đi cùng ông, đón Tống Sính Đình tới, ai dám ngăn cản, giết luôn kẻ đó!”
Tống Nguyên Minh nhìn A Lĩ cường tráng như chiến thần, kích động nói: “Được được được, có vị mãnh tướng Thiên Trúc như A Li đây đi cùng, tôi sẽ không sợ Trần Ninh gì nữa, tôi bắt cũng sẽ bắt Tống Sính Đình tới, để cho cô ta tối nay bồi rượu lên giường với tướng quân Ba Triệt!”