Chiến Long Vô Song


Mặt Lý Vãn Ninh đỏ bừng, oán trách nói: “Dì còn chưa kết hôn, lấy đâu ra dượng?”
Trần Ninh giật mình!
Hóa ra, Lý Vãn Tình ở nước ngoài du học mấy năm, sau đó về nước liền chuyên tâm gây dựng sự nghiệp, căn bản không rảnh bận tâm đến chuyện yêu đương, bởi vậy cô vẫn chưa kết hôn, thậm chí yêu đương cũng chưa từng có.

Lý Vãn Tình nói Trần Ninh và Điển Chử tùy ý ngồi, cô xuống bếp nấu cơm.

Không lâu sau, Lý Vãn Tình đã làm xong một bàn cơm trưa phong phú, cùng Trần Ninh và Điển Chử ngồi xuống ăn cơm.

Tràn Ninh thử vài món, mỉm cười nói: “Tài nấu nước của dì nhỏ không tồi.”
Lý Vãn Tình thản nhiên nói: “Lúc đi du học, ăn không quen đồ ăn bên kia, vì vậy dì tự mình học nấu ăn, vài năm nay liền có thói quen tự mình nấu cơm.”
Trần Ninh bưng bát, một bên chậm rãi ăn cơm, một bên thản nhiên nói: “Kể một chút chuyện đi.”
Lý Vấn Tình kinh ngạc: “Chuyện gì?”
Trần Ninh nói: “Nói hết, chuyện công ty của dì, còn có chuyện Cố Kim Sinh phong sát công ty dì.”
Lý Vãn Tình cũng không giấu giêm, kể cho Trần Ninh chuyện cô lập ra công ty giải trí Tô Duyệt, công ty rất nhỏ, vẫn đang trong giai đoạn phát triển.

Có Kim Sinh là ông lớn của giới giải trí, vài lần ngỏ ý muốn bao dưỡng cô.


Sau khi nhiều lần bị cô cự tuyệt, Cố Kim Sinh thẹn quá hóa giận, ở trong giới phong sát công ty cô, khiến không ai dám tìm đến công ty cô họp tác.

Đến tận bây giờ, mấy nghệ sĩ công ty cô đã gần một tháng không có chuyện làm.

Lý Vãn Tình nói xong, mỉm cười nói: “Dì nói xong rồi.

Bây giờ đến Tiểu Ninh, cháu kể một chút tình hình hiện tại của cháu đi.”
Trần Ninh cười nói: “Cháu cũng không có gì, vài năm nay đều ở trong quân đội.”
“Cháu đã có vợ, còn có một đứa con gái rất ngoan.”
Trần Ninh nói xong liền lấy điện thoại ra, tìm ảnh Tống Sính Đình cùng Tống Thanh Thanh cho Lý Vãn Tình xem.

Lý Vãn Tình vui vẻ cảm khái: “Tiểu Ninh nhà chúng ta lớn thật rồi, đã lập gia đình, nếu chị còn sống, chị ấy nhất định sẽ vui vẻ.”
Trần Ninh nghe vậy lại nhớ đến mẹ mình, trong mắt lộ ra thương xót.

Anh gật đầu nói: “Người thân trên thế giới này của cháu không nhiều, cha mẹ cháu đều không còn, dì nhỏ đã là người thân thuộc nhất của cháu rồi.”
“Cố Kim Sinh dám đưa ra yêu cầu vô lễ với dì, còn dám phong sát công ty dì, chuyện này cháu sẽ tìm ông ta tính sổ, có cháu ở đây sẽ không ai dám khi dễ dì.”
Lý Vãn Tình nghe vậy liền bị dọa nhảy dựng!
Cô cuống quít nói: “Trần Ninh, hai người các cháu hôm nay đã đánh Cố Kim Sinh cùng vệ sĩ của ông ta bị thương, ông ta ngoại trừ giới giải trí còn có quan hệ với hai giới hắc bạch, không phải người chúng ta có thể đụng.”
“Ông ta không đến trả thù chúng ta là tốt rồi, cháu ngàn vạn lần đừng đi tìm ông ta.”
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Trần Ninh và Lý Vãn Tình vừa nói đến Cố Kim Sinh, điện thoại Lý Vãn Tình liền vang lên, đúng là Có Kim Sinh gọi đến.

Sắc mặt Lý Vãn Tình thay đổi, cầm điện thoại lên nghe máy.

Bên trong điện thoại truyền đến tiếng cười lạnh của Cố Kim Sinh: “Lý Vãn Tình, bây giờ tao đang ở khách sạn Marriott, cùng lão đại thế giới ngầm của Tô Hàng Lang Thanh uống rượu.”
*Nếu mày muốn Trần Ninh còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai, vậy mày liền ngoan ngoãn qua đây bồi rượu đi.”
“Trong vòng một tiếng mày không đến, tao cam đoan sẽ không để thằng đó sống đến ngày mai.”
Nói xong! Cố Kim Sinh liền cúp điện thoại.


Mặt Lý Vãn Tình tái nhọt, cực kì khó coi.

Trần Ninh bình tĩnh nói: “Cố Kim Sinh gọi đến?”
Môi Lý Vãn Tình trắng bệch: “Đúng, ông ta tìm lão đại thế giới ngầm của Tô Hàng đến đối phó cháu.”
“Tiểu Ninh, hai người lập tức rời khỏi Tô Hàng đi.”
Trần Ninh bình tĩnh nói: “Cháu sẽ không đi.

Một ông chủ giới giải trí kia trong mắt cháu căn bản chẳng tính là gì, cháu theo dì đi gặp ông ta.”
Lý Vãn Tình không chịu, sợ Trần Ninh gặp rắc rồi.

Trần Ninh mỉm cười nói: “Chuyện này sớm muộn cũng phải giải quyết.

Giải quyết sớm vẫn tốt hơn.”
Lý Văn Tình nghe vậy, nghĩ thầm Cố Kim Sinh đã tìm lão đại thế giới ngầm đối phó Trần Ninh, cho dù bây giờ Trần Ninh mua vé chạy trốn, cũng không thể thoát được!
Chuyện này bắt luận thế nào cũng phải đối mặt.

Đơn giản cùng Trần Ninh đến gặp Có Kim Sinh, bồi tội với ông ta, cầu xin ông ta tha thứ, trừ cách này ra không còn cách nào khác.

Vì thế! Lý Vãn Tình liền kiên trì dặn Trần Ninh đừng xúc động làm việc, sau đó cô cùng Trần Ninh và Điển Chử lên xe đi đến khách sạn Marriott.


Trong phòng mẫu đơn của khách sạn Marriott, Cố Kim Sinh cùng mấy thuộc hạ của ông ta và một nhóm người xăm đầy rồng hồ uống rượu.

Trong nhóm người này có một người đàn ông vô cùng cao lớn, ánh mắt như sói vô cùng hung hãn, vừa nhìn liền khiến người khác sợ hại.

Người này chính là lão đại của thế giới ngầm ở Tô Hàng, Lang Thanh.

Cố Kim Sinh cùng nhóm người Lang Thanh đang uống rượu, quản lý khách sạn liền dẫn Trần Ninh cùng Lý Vãn Tình và Điển Chử từ bên ngoài đi vào.

Quản lý khách sạn nói: “Cố tổng, Lang ca, bọn họ nói muốn gặp mọi người.”
Có Kim Sinh nhìn thấy Lý Vãn Tình đến, khóe miệng cong lên, lộ ra nụ cười lạnh, hơi phất tay bảo quản lý khách sạn lui ra.

Ánh mắt Có Kim Sinh dừng trên người Trần Ninh, cười lạnh: “Bọn mày đều đến đây, tốt lắm.”
“Nếu tụi mày không muốn chết, Lý Vãn Tình mày trước tiên ở trước mặt tao và Lang ca thoát y đi, để bọn tao vui vẻ một chút.”
“Về phần Trần Ninh, mày cùng thuộc hạ của mày quỳ một bên đi.”
“Mày không phải nói Lý Vãn Tình là dì nhỏ của mày sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận