Chiến Long Vô Song


Điển Chử giải thích: “Mặc dù Hoàng tử Haruaki quả thật rất háo sắc, nhưng hình như anh ta đã bị Đường Khiếu Lâm xúi giục đến trêu chọc Thiều soái phu nhân.”
Trần Ninh giễu cọt: “Những người thuộc phe của Đường Bá An kia thật sự coi tôi như cái gai trong mắt, bọn họ hận không thể trừ khử tôi thật nhanh chóng.”
Trần Ninh dừng một chút rồi hỏi: “Anh điều tra được chứng cứ của những chuyện này không?”
Điển Chử cười khổ: “Đêm qua Đường Khiếu Lâm đã bắt đầu giết người diệt khẩu, tiêu hủy toàn bộ chứng cứ.”
“Vì vậy, mặc dù bây giờ chúng ta biết những chuyện này do anh ta làm, nhưng lại thiếu bằng chứng xác thực”
Trần Ninh: “Bây giờ anh ta đang ở đâu?”
Điển Chử nói: “Cũng đang ở Kyoto, tôi đã nắm được lịch trình của anh ta rồi.”
“Tối nay anh ta sẽ tham gia một buổi tiệc rượu có tên là Bữa tiệc của các vị thần!”
Bữa tiệc của các vị thần?
Không chỉ mình Trần Ninh cảm thấy cái tên này rất mới lạ, mà Tống Sính Đình và Tần Phượng Hoàng cũng cảm thấy rất hứng thú, hỏi tại sao lại gọi là Bữa tiệc của các vị thần?

Điển Chử cười giải thích: “Một đám máy tên rãnh rỗi không có gì làm đã lập ra một bảng xếp hạng chiến thần.”
“Trong bảng xếp hạng chiến thần có tổng cộng 100 cái tên, tất cả đều là các cao thủ hàng đầu trong giới đánh thuê và giới sát thủ đến từ khắp nơi trên thế giới.”
“Bữa tiệc của các vị thần là bữa tiệc nơi mà các nhân vật trong bảng xếp hạng chiến thần sẽ tụ tập lại với nhau.”
“Trên thực tế, bọn họ đều là trùm quân sự, trùm đánh thuê, vua giết người…”
“Những người này tụ tập với nhau và tổ chức bữa tiệc này.

với mục đích mua bán vũ khí, đạn dược.”
Trần Ninh chế nhạo: “Từ lâu tôi đã nghe nói đứa con trai này của Đường Bá An bề ngoài là đang kinh doanh, nhưng thực chất lại lợi dụng mối quan hệ của gia đình để buôn bán vũ khí.”
“Bây giờ xem ra, quả nhiên là thật!”
Điều mà Tần Phượng Hoàng chú ý lại khác với Trần Ninh, cô tò mò hỏi Điển Chử: “Đây là bảng xếp hạng chiến thần, nếu như nó liệt kê tất cả những người mạnh nhất trong quân đội trên thế giới.”
“Vậy thì xếp hạng của Thiếu soái của chúng ta trong bảng xếp hạng chiến thần đó như thế nào?”
Cô vừa nói ra, ngay cả Tống Sính Đình cũng không nhịn được nhìn về phía Điển Chử.

Cô cũng tò mò chồng mình sẽ có thứ hạng nào trong bảng xếp hạng chiến thần thế giới?
Điển Chử cười nói: “Bảng xếp hạng chiến thần này được thay đổi bảy năm một lân, còn một năm nữa mới đến lúc cập nhật xếp hạng chiến thần.”
“Vậy những cái tên hiện có trong bảng xếp hạng chiến thần vẫn là những nhân vật hiển hách năm xưa.”
“Còn Thiếu soái của chúng ta thực sự trở nên nỗi tiếng trên toàn thế giới là vào ba năm trước.

Là lúc một mình ngài ấy tiêu diệt liên quân 18 nước thì mới gây chắn động toàn cầu.”
“Hiện tại tất cả mọi người đều biết chiến thần Hoa Hạ không ai có thể đánh bại được.


Nhưng bởi vì bảng xếp hạng chiến thần vẫn chưa được cập nhật, nên hiện tại Thiếu soái không có tên trong danh sách.”
“Đợi năm sau bảng xếp hạng chiến thần được cập nhất thì Thiếu soái đương nhiên là chiến thần số một thế giới.”
Tống Sính Đình và Tần Phượng Hoàng không khỏi nhìn sang Trần Ninh, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

Trần Ninh lại nhàn nhạt nói: “Một cái bảng xếp hạng chiến thần do đám buôn bán vũ khí lập ra thì không đáng để tâm đến.”
“Có điều buỏi tiệc buôn bán đạn dược tối nay thì tôi lại rất hứng thú, muốn đi xem thử ra sao.”
“Hơn nữa, Đường Khiếu Lâm cũng đã giở nhiều trò sau lưng chúng ta như vậy.”
“Dù sao chúng ta cũng phải có qua có lại, đi chào hỏi anh ta một chút.”
Màn đêm buông xuống, đèn đường bắt đầu sáng lên.

Trên con phố thịnh vượng nhất ở Kyoto, liên tục rất nhiều chiếc siêu xe sang trọng chạy vào một dinh thự trồng rất nhiều cây thông Hoàng Sơn.


Xung quanh ngôi biệt thự, còn có rất nhiều người mặc vest đen đang đứng canh gác nghiêm ngặt.

Trần Ninh, Tống Sính Đình, Điển Chử và Qin Fenghuang cũng không nhanh không chậm lái một chiếc Lexus vào sân của dinh thự.

Đến trước sân vào thì bị máy tên mặc vest ngăn lại!
Điển Chử lấy ra một bức thư mời của một người buôn bán vũ khí bình thường mà cậu đã có được nhờ quan hệ, mỉm cười nói với đám người canh cửa: “Chúng tôi là doanh nhân đến từ Hoa Hạ.”
Những người canh cửa kiểm tra thư mời cũng không có vấn đề gì, lại nhìn tên của Trần Ninh trên thư mời, nghĩ Trần Ninh chỉ là một tay buôn vũ khí nhỏ bình thường, liền nói: “Hóa ra là Trần tiên sinh, mọi người vào trong đi!”
Nhóm người Trần Ninh vào trong khuôn viên biệt thự, ngay lập tức có một cô hầu gái mặc kimono đi tới.

Sau khi hỏi danh tính của mấy người Trần Ninh, cô hầu gái liền đưa bọn họ đến một sảnh phụ theo danh tính của Trần Ninh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận