Chiến Long Vô Song


La Sâm và tất cả mọi người có mặt ở đây, đều bị Trần Ninh làm cho sợ ngây người.

Lại có người dám can đảm coi thường chiến thần đứng trước vị trí 20 trên Chiến Thần Bảng?Thế thì cũng quá kiêu ngạo!
Sắc mặt La Sâm sắc mặt trầm xuống, chầm chậm nói: "Không biết rốt cuộc thì các hạ sếp hạng thứ bao nhiêu trên Chiến Thần Bảng vậy, lại dám coi thường tại hạ như vậy?"
Trần Ninh cười nói: "Ta không xếp hạng gì trên Chiến Thần Bảng cả!"
La Sâm nghe vậy trong ánh mắt loé lên sát khí!
Hắn ta còn tưởng rằng chẳng nhẽ Trần Ninh là người xếp hạng trước 10 trên Chiến Thần Bảng cơ, không ngờ đến vị trí xếp hạng cũng không có.

Chỉ là một tên không có danh tiếng gì, may mắn chiến thắng chiến thần Châu Phi xếp hạng thứ 96 trên ChiếnThần Bảng, liền thực sự cho rằng bản thân mình rất giỏi?La Sâm cười lạnh nói: "Tiểu tử, cuồng vọng không phải tội, nhưng cuồng vọng mà không có thực lực tương xứng."
"Còn đắc tội ta, thì đó chính là tội chết."
Hắn ta nói xong, thân hình đột nhiên động, tốc độ nhanh đến cực hạn.


Mắt thường gần như không thể bắt được động tác của hắn ta, mọi người chỉ có thể nhìn thấy hắn ta hỏa thànhmột đạo tàn ảnh, lướt về phía Trần Ninh.

Hắn ta đưa tay ra một quyền, đánh về phía lồng ngực Trần Ninh.

Hắn ta tin chắc rằng một đấm này, cho dù là cả một con voi, hắn ta cũng có thể dùng một đấm đánh chết.

Đánh chết Trần Ninh, đương nhiên là thừa sức.

Nhưng, một đấm tràn đầy tự tin của hắn ta, lại bị Trần Ninh hơi lui lại nửa bước, dễ dàng né tránh.

Ò!
La Sâm nắm đấm này đánh hụt, hắn ta cũng nhịn không được cảm thấy ngạc nhiên.

Tốc độ của hắn ta nhanh như vậy, Trần Ninh vậy mà có thể tránh được, đúng là kỳ lạ.

Mặc dù trong lòng La Sâm kinh ngạc, nhưng động tác của hắn ta lại không hề dừng lại, chợt triển khai công kích mạnh mẽ dồn dập với Trần Ninh.

Phong cách chiến đấu của La Sâm làphong cách chiến đấu điển hình của quân đội người phương Tây, động tác đơn giản thô bạo, lấy tốc độ và lực lượng nghiền ép đối thủ để chiến thắng, không cỏ bất kỳ động tác dư thừa nào.

Nhưng phong cách chiến đấu của hắn ta, cũng là phong cách khó đối phó nhất.


Đối thủ hơi không cẩn thận, thì sẽ bị hắn ta dùng một kích mất mạng.

Ằm ầm, ầm ầm, ầm ầm.

La Sâm dùng hết sức mạnh, nắmđấm gào thét, chân dài nhanh như điện.


Tần Phượng Hoàng chú ý đến dáng vẻ lo lắng của Tống Sính Đình, nhỏ giọng an ủi: "Thiếu phu nhân, cô không cần lo lắng."
"Thiếu soái nam chinh bắc chiến, từng một mình giết sạch liên quân do cao thủ mười tám nước liên hợp."
"Chỉ một tên chiến thần đứng thứ 20 trên Chiến Thần Bảng, trước mặt thiếu quân không đáng nhắc đến."
Tống Sính Đình nửa tin nửa ngờ: "Anh nói là Trần Ninh có thể thắngtên kia một cách dễ dàng sao, thật chứ?"
Điển Chử cười thấp giọng nói: "Thiếu phu nhân cô yên tâm đi, Thiếu soái nhất định thắng."
"Cô không nhìn thấy tên ngốc đó, đánh lung tung một trận, lại ngay cả góc áo của Thiếu soái cũng không đụng được hay sao?"
Tống Sính Đình gật đầu, nhưng lại lo lắng nói: "Thế nhưng Trần Ninh cũng bị hắn ta làm cho không cách nào đánh trả..."

Điển Chử vừa cười nói: "Thiếu phu nhân cô lại sai rồi!"
" Đây là thói quen chiến đấu của Thiếu soái, Thiếu soái gặp được đối thủ, thích nhìn xem thực lực của đối phương là như thế nào, sau đó mới ra tay đánh bại đối phương."
Còn chuyện này?Tống Sính Đình vừa định hỏi lại!
Nhưng, lúc này chiến đấu đã sảy ra thay đổi.

Thì ra, Trần Ninh vốn định xem một chút xem thực lực của vị chiến thần đứng thứ 20 trên Chiến Thần Bảng này mạnh đến mức nào, muốn biết khoảng cách của cao thủ trong Bắc Cảnh quân so với cao thủ cấp cao của thế giới là bao nhiêu?Nhưng sau khi thăm dò, anhh có hơi thất vọng.

Vị chiến thần "Chiến thần của thượng đế, tử thần của chiến trường" đứng thứ 20 trên Chiến Thần Bảng trước mặt này cũng không có gì đặc sắc.

***.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận