Lần này, bọn họ nhìn tháy rất rõ trên hộp thuốc lá của Trần Ninh có viết máy chữ: Thuốc lá đặc biệt cấp cho thủ trưởng.
Đoàng!
Trong đầu Hoàng Thiếu Thiên vang lên một tiếng sét, Trần Ninh bình thường đều hút loại thuốc này, vậy khẳng đnh anh là thủ trưởng trong quân đội Thảo nào, vừa rồi Trần Ninh lại xem thường điều thuốc Phú Xuân San Cư của mình.
Thảo nào, Trần Ninh cũng không kiêu ngạo nhưng cũng không tự tỉ trước mặt anh ta.
Thảo nào, Trần Ninh từ đầu đến cuối đều không để anh ta vào mắt.
Thì ra Trần Ninh là thủ trưởng trong quân đội!
Hoàng Thiếu An nghĩ đến hành vi vô lễ ban nãy của mình với Trần Ninh, cả người run lên vì sợ hãi, sắc mặt tái nhọt, suýt nữa quỳ ra đất.
Mà tên nước ngoài da đen Black King Kong không hiểu lắm thuốc lá đặc cấp đại biểu cho cái gì?
Nhưng Black King Kong không ngốc, đường đường là cục trưởng Từ mà cũng phải kính cẩn như vậy với Trần Ninh, không khó để đoán ra được thân phận của Trần Ninh không hề đơn giản.
Mặt hắn ta cũng trở nên vô cùng khó coi, lúc này hắn ta hối hận vì đã đến gây sự với Trần Ninh rồi.
Trần Ninh nhàn nhạt nói với Từ Đình Tùng: “Trật tự an ninh ở đây là do anh quản, vậy việc ở đây giao cho anh xử lý vậy.”
“Tối hôm qua tôi b một nhóm người nước ngoài tự xưng là Hội anh em quấy rầy ở quán bar, bây giờ Black King Kong này đã mang theo một nhóm người tới cửa tìm tôi.”
“Anh nghĩ nên xử lý bọn họ như thế nào?”
Trần Ninh vừa nói dứt lời, sắc mặt Black King Kong khẽ thay đổi.
Lúc này Black King Kong đã nhận ra xuất thân của Trần Ninh không hề nhỏ, nhưng mà hắn ta cũng không sợ lắm, dù sao thì chỗ đứng của hắn ta ở Thủ đô này đủ vững, hắn ta có móc nối với mọi mặt ở thành phố này.
Black King Kong cảm thấy mình cùng lắm thì cũng chỉ mắt chút tiền thôi, nên khi nghe Trần Ninh bảo Cục trưởng Từ xử lý bọn họ thì mặt hắn ta vẫn nở nụ cười lạnh.
Từ Đình Tùng cẩn thận hỏi Trần Ninh: “Trần tiên sinh, hành vi của họ được xếp vào tội gây rối nơi công cộng, có thể b bắt giam ba ngày?”
Trần Ninh lãnh đạm sau khi nghe xong lời nói: “Chỉ vậy thôi?”
Nhóm người Black King Kong nghe nói họ sắp b giam giữ thì đều trợn trừng mắt, vừa kinh ngạc vừa tức giận.
Nhưng họ không ngờ Trần Ninh lại nói “chỉ vậy thôi?”
Black King Kong lập tức nổi giận đùng đùng, nhếch mép cười nói: “Còn đòi sao nữa thằng kia, chẳng lẽ mày còn muốn bắt tụi ta lại, đuổi về nước.
Tao nói cho mày biết, mày đừng có mơ.”
Nhóm người Black King Kong khó khăn lắm mới có thể đứng vững ở Hoa Hạ.
Các công việc kinh doanh của họ cũng chỉ mới bắt đầu hái ra tiền.
Bây giờ đuổi bọn họ về nước thì chỉ bằng giết chết họ đi.
Từ Đình Tùng cũng vội vàng nói với Trần Ninh: “Trần tiên sinh, thế gắn tội bọn họ tụ tập người đánh nhau gây rối, bắt giam 15 ngày thì sao?”
Trần Ninh vẫn tiếp tục cười lạnh nói: “Chỉ vậy thôi?”
“Từ Đình Tùng, kiến thức pháp luật cũng anh không đủ hay là anh muốn làm việc thiên tư đây?”
“Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng.
Nếu anh thực sự không thể xử lý được, thì tôi sẽ gọi người khác đến để giải quyết, nhưng mà đến lúc đó thì không phải chỉ giải quyết họ thôi đâu.”
Từ Đình Tùng nghe Trần Ninh nói vậy thì sợ run.
Xem ra Trần Ninh thật sự tức giận rồi, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể qua loa cho xong được rồi.
Nếu hắn dám tiếp tục thiên v bọn họ thì Trần Ninh không chỉ trừng tr nghiêm khắc băng đảng Black King Kong, mà còn có thể xử lý luôn cả hắn.
Hắn toát mồ hôi hột, vội vàng nói: “Trần tiên sinh, tôi xử lý được, tôi xử lý được.”
Nói xong, hắn quay sang nhìn nhóm người Black King Kong, vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc, giọng trầm xuống nói: “Paul, anh b nghi ngờ vì tội tổ chức băng nhóm xã hội đen, tụ tập, gây chuyện, đánh nhau, v.v.
“
“Thay mặt cảnh sát Hoa Hạ, tôi chính thức bắt giữ anh.
Mọi điều anh nói đều có thể là bằng chứng trước toà, các người chuẩn b ngồi tù đi.”
“Người đâu, bắt hết bọn chúng lại.”
Giọng của Từ Đình Tùng vang lên, đám đông cảnh sát đặc nhiệm có mặt ở hiện trường lập tức tiền lên bắt người.
Nhóm người Black King Kong vừa kinh ngạc vừa tức giận.
Black King Kong tức điên, vừa vùng vẫy vừa gầm lên: “Tụi tao là người nước ngoài.
Luật pháp của bọn mày không áp dụng được với tụi tao.
Mày không có quyền bắt tụi tao chứ đừng nói đến phán bọn tao ngồi tù.
Tao muốn gặp luật sư, muốn tố cáo lên đại sứ quán! “
Ngay khi hắn ta vừa la xong thì một bóng người lao đến nhanh như chớp, Tràn Ninh đã xuất hiện ở trước mặt anh ta.
Hắn ta còn chưa hoàn hồn, Trần Ninh đã giơ tay lên, lật tay cho hắn ta vài cái tát rất mạnh, chẳng máy chốc trên mặt hắn ta đã đầy máu me.
Hắn ta b đánh đến trợn mắt ngoác mồm: “Mày dám đánh tao…”.