Đội xe của Trần Ninh các anh vừa từ Hỗ Viên đi ra, liền bị người ta theo dõi rồi.
Trên mái nhà của con đường đối diện, một dáng người vô cùng cường tráng, dẫn theo máy thuộc hạ đứng ở trên sân thượng, tay cầm kính viễn vọng ban đêm, theo dõi sát sao đội xe của Trần Ninh.
Trên sân thượng, gió đêm thổi vù vù, thổi đến nỗi quần áo của họ kêu phần phật.
Bóng dáng cường tráng màu đen cùng mấy thuộc hạ của hắn, giống như mấy phi tiêu căm ở trên sân thượng, không hề nhúc nhích một chút.
Một người cao đúng mét chín, đeo mặt nạ nửa mặt kiểu ma quỷ, lộ ra gương mặt màu đen, bỗng nhiên là tổ chức lính đánh thuê có thực lực nhát thế giới, cũng chính là đội trưởng của đội lính đánh thuê phán định ngày chết – Hắc Hoàng.
Hắc Hoàng ung dung nhìn đội xe của Trần Ninh, giọng nói lạnh lẽo như máy móc vậy, nói với chiếc micro cài ở trên áo: “Nam Tước Địa N đội xe của Trần Ninh đã đi về hướng chỗ các cậu rồi đấy.”
“Nhiệm vụ báo thù cho phó đội trưởng giao cho cậu hoàn thành, nhất định phải cầm đầu của Trần Ninh quay về gặp tôi, đừng khiến tôi thất vọng.”
Lời nói vừa nói xong.
Trong tai nghe của nhóm Hắc Hoàng liền truyền đến một giọng nói trầm khàn có sức lực: “Thuộc hạ nhất định sẽ không khiến đội trưởng thất vọng, đội trưởng cứ đợi tin tốt của tôi đi.”
Lúc này đã là nửa đêm rồi.
Sàn đấu quyền thủ ở chợ đen lão Hỗ này chọn vị trí khá hẻo lánh, đội xe của Trần Ninh lái xe quay trở về, trên đường dường như không có gặp được chiếc xe nào cả.
Nhưng mà lúc xe của các anh tiến sát gần “đội thi công”
liền phát hiện điều bát thường, trên người của những nhân viên thi công này mặc dù đều mặc đồng phục thi công ban đem có nhận dạng phản quang, nhưng mấy người này đều là người nước ngoài, thân hình mỗi người đều rất cao lớn.
Đồng thời, Điển Chử và Bát Hỗ Vệ còn phát hiện kinh động, những tên này là đang đóng giả làm công nhân.
Với lại trong tay những tên này câm căn bản không phải những công cụ như cuốc hay xẻng, mà là… súng!
Sắc mặt của Điển Chử liền thay đổi, lập tức thông qua bộ đàm trên xe, lớn tiếng nói: “Dừng lại, có tình hình, phía trước mấy người đó có vấn đề, trong tay họ có súng, cẩn thân bị bọn họ tập kích, lùi lại lùi lại.”
Đồng Kha cùng Trần Ninh ngồi ở ghế sau, nghe xong sắc mặt đột nhiên thay đổi, cả người đều lo lắng.
Trần Ninh thì sắc mặt bình tĩnh, trầm giọng nói: “Xe của chúng ta chống đạn, còn có thể chống bom, đừng có sợ!”
Mấy chiếc xe sang màu đỏ phát hiện phía trước có vấn đề, lập tức theo thứ tự đồng thời bắt đầu lùi lại.
Nhưng vào lúc này, những tên lính đánh thuê của tổ chức phán định ngày chết đóng giả công nhân sửa đường đều không ngụy trang nữa, đồng loại giơ súng tiểu liên ở trong tay lên, nhắm thẳng bắn bùm bùm bùm vào máy chiếc xe sang màu đỏ của Trần Ninh…
Dường như là đồng thời, hai chiếc xe hàng từ hai bên ở đẳng sau xông lên, chỉ một lát liền chặn lại đường lui của Trần Ninh các anh.
Hai chiếc xe hàng cũng theo thứ tự nhảy xuống rất nhiều tên cầm súng tiểu liên, cũng nhắm vào xe của Trần Ninh mà bắn điên cuồng một lượt.
Đạn giống như mưa đá dầy đặc ào ào ập đến, tiếng pằng pằng pằng bắn lên trên xe của đội xe của Trần Ninh.
May mài!
Điển Chử Và Bát Hỗ Vệ tối nay lái xe đến là máy chiếc xe sang màu đỏ chuyên dùng cho thủ trưởng.
Mấy chiếc xe này đều là làm riêng cho thủ trưởng, được đặc biệt cải tạo lại, phía sửa lại mỗi chiếc xe đã cao đến 20 vạn, mấy chiếc xe này đều là xe bọc thép, có thể chống lại đạn, thậm chí có thể chống lại được bom, được coi là thành lũy di động.
Đạn rơi trên chiếc xe màu đỏ, cũng chỉ ở trên thân xe và kính để lại từng vệt trắng xước thôi.
Trong thời gian ngắn, đạn không thể nào đánh sập phòng ngự của chiếc xe.
Chính vào lúc này, một người đàn ông da đen thân hình khá cao to, râu quai nón, ngậm một điều xì gà, chân đeo một đôi ủng chiến màu đen, xuất hiện ở hiện trường.
Tên thân hình cường tráng như người máy này, chính là thiên vương số một của đội lính đánh thuê phán định ngày chết, mang danh hiệu Nam Tước Địa Ngục.
Nam Tước Địa Ngục ngậm điều xì gà, híp mắt nhìn mấy chiếc xe bị đạn bắn qua một lượt, hơi chau mày, lắm bẩm nói: “Xe của thủ trưởng!”
“Chiến thần Hoa Hạ lúc ra ngoài còn thật sự quá cần trọng rồi.”
“Đường các lão đã chuẩn bị cho chúng ta chút súng đồ chơi này, không có đồ nào hữu ích hơn sao?”
Một thuộc hạ bên cạnh nói: “Còn có một cái súng ống hỏa tiến!”.