Chiến Long Vô Song


Người đàn ông cao gây là chồng cô ta, Lý Khôn.

Từ Hải Yến và chồng cô cũng đến dự tiệc rượu tối nay, cô ta không ngờ lại gặp lại Trần Ninh và Tống Sính Đình ở đây.

Cô ta nhìn thấy Trần Ninh và Tống Sính Đình vì không có thiệp mời mà bị nhân viên bảo vệ ngăn cản không cho.

vào, cô ta liền cảm thấy hả hê, cảm thấy cơ hội lấy lại danh dự của cô ta đã đến.


Cô ta lấy ra một phần thiệp mời mạ vàng, đắc ý đưa cho nhân viên bảo vệ cửa xem.

Đồng thời, cô ta cười lạnh nhìn nhóm người Trần Ninh và Tống Sính Đình, châm chọc nói: “Chậc chậc, các người không phải rất giàu có sao, cửa hàng quần áo mắy tỷ nói mua liền mua, sao muốn tham gia tiệc rượu lại không vào được?”
“Ha ha, nhà giàu mới nổi chính là nhà giàu mới nỗi, các người cho rằng có chút tiền liền có thể chen vào giớ thượng lưu quyền quý, các người thật sự là đang nằm mơ.”
“Tiền ở trước mặt quyền lực, cái gì cũng không bằng.”
“Các người có nhiều tiền cũng vô dụng, chúng tôi có quyền có thế, nửa phút có thể chơi đùa chết các người.”
Khóe miệng Trần Ninh hơi nhếch lên: “Nghe cô nói vậy, các cô rất có quyền thế?”
Từ Hải Yến cười lạnh: “Đương nhiên!”
“Giới thiệu với anh một chút còn có em họ đáng thương của tôi, vị này là chồng tôi Lý Khôn, một trong những thông dịch viên của bộ phận ngoại giao, tuổi còn trẻ đã là cấp phó xử, tiền đồ vô hạn.”
“Hon nữa, tối nay chồng tôi tới đây tham dự tiệc rượu, là được giao nhiệm vụ nặng nề.”
“Cấp trên nói tối nay Thiếu soái Bắc Cảnh cũng sẽ tham dự tiệc rượu, chồng tôi chính là được sắp xép làm thông dịch viên của Thiếu soái, chuyên giao tiếp với những đại thần ngoại giao Tu La quốc.”
“Thiếu soái Bắc Cảnh các người có biết không, tối nay chồng tôi may mắn được làm phiên dịch ngoại ngữ cho Thiếu soái, nếu có thể được Thiếu soái nhìn nhiều một chút, được Thiếu soái nhớ kỹ, vậy thì sắp bay lên ngút trời ôi.”
Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Điển Chử, Đồng Kha hai mặt nhìn nhau.

Lúc này, bảo vệ phụ trách kiểm tra thiệp mời, đã trả lại thiệp mời cho Từ Hải Yến, nói thiệp mời không có vấn đề gì, có thể đi vào.


Từ Hải Yến cầm thư mời, cười như không cười hỏi: “Ừm, bảo vệ, dựa theo quy tắc, thiệp mời của chúng tôi có thể mang theo nhóm người thân và bạn bè vào không?”
Nhân viên bảo vệ nói: “Có thể!”
Từ Hải Yến nhìn về phía Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, cười lạnh nói: “Nghe thấy không, thiệp mời của tôi có thể dẫn các người vào, nhìn các người mặc quần áo tươi sáng, chắc cũng vô cùng muốn đi vào tham gia tiệc rượu tối nay phải không?”
Tiệc rượu tối nay, chẳng những có bộ trưởng ngoại giao Tu La quốc Cary tham dự, còn chiêu đãi có đại quan Nội các cùng lãnh đạo tham dự, thậm chí Quốc chủ phu nhân cùng Thiếu soái Bắc Cảnh đều tham dự, trong giới thượng lưu Thủ đô rất nhiều quyền quý tiêu đầu đều muốn đi vào.

Có thể tiếp xúc gần gũi với đại quan Nội các, Quốc chủ phu nhân, thậm chí là Thiếu soái Bắc Cảnh, uy phong này, sau ba mươi năm khoe khoang đều có vồn!
Từ Hải Yến cảm thấy Trần Ninh và Tống Sính Đình là những người giàu mới nổi không có quyền, nóng lòng nhất là kết giao lãnh đạo quyền quý, nhất định vô cùng muốn vào tham gia tiệc rượu.

Cô ta ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói: “Nếu hai người đồng ý quỳ xuống cầu xin tôi, có lẽ tôi vui vẻ rồi, liền dẫn các người vào đó!”


Lý Khôn giơ tay đỡ kính, khinh miệt nhìn thoáng qua nhóm người Trần Ninh và Tống Sinh Đình, hừ lạnh nói: “Vợ, em đừng chấp vặt những người giàu mới nổi nhà quê, cáp độ của chúng ta bọn họ mãi mãi không tiếp xúc được.”
“Chúng ta mau đi vào đi, ngộ nhỡ Thiếu soái đã tới, anh không kịp thời chạy tới làm thông dịch viên cho Thiều soái, vậy thì xong đời rồi.”
Từ Hải Yến nghe vậy liên tục nói: “Đúng vậy, chúng ta đi gặp Thiếu soái quan trọng hơn, đừng ở đây cùng nhà giàu mới nồi quê mùa này.”
Hai người nói xong, liền chuẩn bị đi vào.

Trước khi đi, Từ Hải Yến còn quay đầu cười nhạo Trần Ninh cùng Tống Sinh Đình nói: “Em họ, em rễ, chúng tôi đi trước, các người phải nhanh đi vào đấy, tôi ở bên trong chờ các người.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận