Chiến Long Vô Song


Lúc này, Hạng Yến gõ cửa phòng hô: “Đại thiếu, ngài tỉnh chưa, lão gia đến thăm ngài.”
Bên trong lại không hề có chút động tĩnh gì.

Hạng Yến còn đợi thêm một chút rồi mới gọi lại.

Hạng Thành đã không nhịn được đầy cửa đi vào.

Trong phòng khách của Đông viện, có không ít quần áo vứt lung tung, có quần áo của đàn ông, cũng có quần áo của phụ nữ.

Ngoài ra còn có không ít chai rượu, và đầu thuốc lá!
Hạng Tây Sở quần áo không chỉnh tÈ đang ngủ say, mà bên cạnh Hạng Tây Sở lại có một cô gái trẻ.


Cô gái kia thân thể không một mảnh vải che thân, trên người từ trên xuống dưới đều có vết bằm tím, còn có cả vết bỏng do tàn thuốc làm bị thương, hai mắt lồi ra, trên cổ còn có dấu vét bị bóp, đã chết từ lâu.

Đám người Hạng Yến thấy thế, sắc mặt thay đổi.

Hạng thiếu lại giết người.

Thì ra, bọn họ đều biết, tính cách Hạng thiếu thất thường, khi tâm trạng có điều không tốt hoặc cảm thấy khó chịu, thì sẽ uống rượu chơi gái, mà còn đánh đập lăng nhục phụ nữ.

Phụ nữ bị anh ta cô tình hay vô tình bóp chết cũng không phải chỉ một hai người.

Sắc mặt Hạng Thành cũng tái xanh, nhìn về phía Hạng Yến.

Hạng Yến nhanh chóng thấp giọng phân phó máy người bên người: “Các ngươi còn ngơ ra đấy làm gì, nhanh chóng lấy ga giường, bọc xác lại đưa đi, xử lý sạch sẽ.”
“RõI”
Rất nhanh, thi thể của cô gái kia bị dọn đi, hiện trường lại được quét dọn lại một lần.

Hạng Tây Sở đang trong giấc ngủ say, cũng bị Hạng Thành dùng một chén trà nguội giội tỉnh.

Hạng Tây Sở mơ hồ tỉnh lại, mờ mịt nói: “Cha, cha về `: TÔI: Hạng Thành nói: “Thằng khốn này, cha đã bảo mày không nên chọc đến Trần Ninh, mày không nghe.”

“Bị người ta dạy dỗ cho một trận rồi đưa về, giờ thì hay chưa?”
“Còn nữa, mày có thể sửa lại mấy cái tật này của mày không vậy, uống rượu rồi bạo hành ngược đãi phụ nữ, động một tí là bóp chết người ta, sớm muộn gì thì cũng có ngày mày toi đời.”
Nhắc đến Trần Ninh, Hạng Tây Sở liền nhớ lại quá trình tối hôm qua anh ta bị Trần Ninh dạy dỗ.

Anh ta cắn răng nghiến lợi nói: “Cha, Trần Ninh nhục nhã con như vậy, con chắc chắn sẽ giết anh ta.”
Hạng Thành lạnh lùng nói: “Quốc chủ sắp hét nhiệm kỳ rồi, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, cha không cho phép mày gây sự vào khoảng thời gian này, cha sẽ sắp sếp cho mày về trường quân sự nước Mỹ học tiếp.”
Hạng Tây Sở từ chối nói: “Không, không giết Trần Ninh, con sẽ không đi.”
Hạng Thành hừ lạnh: “Chỉ bằng mày, đánh không lại Trần Ninh.”
Hạng Tây Sở đắc ý nói: “Hừ, con đã cho người đi Tây Cảnh, mời võ thần xuống núi, giúp con giết chết Trần Ninh.”
“Trần Ninh có giỏi thế nào đi nữa, lẽ nào còn giỏi hơn cả võ thần Lâm Khí Thiên hay sao?”
“Lần này anh ta chết chắc!”
‘Võ thần Lâm Khí Thiên!
Võ thần Lâm Khí Thiên vang danh khắp Hoa Hạ, hơn nghìn trận đấu lớn nhỏ, chưa hề thua trận, cuối cùng cảm thán muốn bại một lần cũng khó?
Hạng Thành kinh ngạc nhìn con trai: “Sao con mời được Lâm tiên sinh?”
Hạng Tây Sở đắc ý nói: “Cha có ơn với võ thần, con dùng danh nghĩa của cha mời ngài ấy.”

“Đồng thời con còn nói với ngài ấy Trần Ninh mạnh như nào, để ngài ấy nảy sinh ra dục vọng muốn đấu võ với Trần Ninh, thế là đồng ý xuống núi, giúp con giết chết Trần Ninh.”
Thủ đô, suối nước nóng Thiên Tâm.

Trần Ninh và Tống Sính Đình đang ngâm mình trong suối nước nóng.

Trần Ninh nhìn qua bụng dưới hơi nhô lên của Tống Sính Đình, Tống Sính Đình mang thai ba tháng, bụng cũng đã có chút lộ rõ.

Tống Sính Đình không chịu được ánh mắt chăm chú của chồng, gương mặt xinh đẹp hơi phiếm hồng, nhỏ giọng đổi chủ đề: “Chồng, lần này bởi vì nghe nói anh xảy ra chuyện bị bắt, em mới vội vàng bỏ xuống mọi chuyện trong nhà và chuyện công ty, chạy đến Thủ đô.”
“Bây giờ ở Thủ đô cũng được mấy ngày rồi, em chuẩn bị mai trở về Trung Hải.”
“Tránh cho nhóc con Thanh Thanh kia nhớ mẹ, ngoài ra công ty còn có một vài việc cần em trở về quyết định.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận