Biết rằng phải ở bên cạnh Y Giang để cô có thiện cảm với mình nhiều hơn, nhưng công việc bên Mỹ của anh lại chất đầy như núi.
Chưa kể đến việc Zane đã có lệnh bắt anh phải đến Ma Cao để giao chuyến hàng cấp F đến cho nhà chức trách bên đó.
Mà anh thừa biết chuyến này cũng không hề suôn sẻ nên phải đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Nhưng trước hết làm sao để trốn Y Giang đi trong một tuần mà cô không nói gì.
Điều này còn khó hơn cả nhiệm vụ mà Zane giao cho.
Cuối cùng đêm đó Austin lại viết giấy cho Y Giang đặt ở bàn, sau đó liền phóng xe như bay đến sân bay tư nhân để rời đi.
Khi ở với Y Giang và khi ở với đúng thế giới của mình thì Austin thay đổi đến kinh ngạc.
Chỉ cần nói đến việc tốc độ thì anh chính là vua của vua.
Mọi chiếc xe phế đến mấy thì khi vào tay Austin đều trở nên hữu dụng.
Nhưng không vì thế mà anh tự tay mình lái xe đến điểm giao dịch.
Anh có thể ngồi ung dung phía sau, để thuộc hạ đưa đến tận nơi.
Nhìn ra bên ngoài, Austin thấy nơi đây toàn là những kẻ núp lùm dưới gương mặt phúc hậu.
Nơi tỏa đầy sát khí của những tên tội phạm, không có gì để đáng xem xét nơi này.
Vốn định để xem nơi này có tốt hay không, đợi sau này đưa Y Giang đi nhưng xem ra chẳng ra đâu cả.
Thiết nghĩ vẫn là đưa cô về Brunei - quê hương của anh thì sẽ tốt hơn.
Đợi sau này ổn định, anh sẽ đưa cô qua đó thăm quan.
Chiếc xe đang đi trên đường lớn, đột nhiên bùm một tiếng lớn, thuộc hạ lái xe nhíu mày mất kiểm soát được tay lái.
Không ngờ rằng bánh xa bên trái phía sau lại bị nổ lốp, sau đó thì là hai chiếc xe đen phía sau đang đuổi theo anh.
Austin nhìn về phía gương chiếu hậu mà nhíu mày:
- Shit, chưa gì lũ chó này đã đánh hơi được mùi.
Một thuộc hạ ngồi ghế lại phụ quay xuống để bảo với Austin:
- Lão đại, bọn chúng là người của Hà Bang.
- Các cậu xử lý chúng, để tôi lái.
Dứt lời Austin liền kéo cổ tên thuộc hạ về phía mình rồi nhoài người về ghế lái mà ngồi xuống.
Thói quen khó bỏ, anh vuốt tóc sau đó liền ung dung để tay ra thành cửa kính.
Tuy rằng chiếc xe đang bị hư hỏng bởi chiếc lốp xe phát nổ đó nhưng mà đối với Austin thì mọi thứ đều ổn.
Anh có thể đi chỉ bằng ba bánh cũng vẫn rất tốt.
Chỉ có điều anh cảm thấy rất lạ, hai chiếc xe đó chỉ đi gần với bọn anh, còn không hề tiến đến lại gần.
Chợt Austin nhận ra được một điều khác lạ.
Cả ba bánh xe đều có gì đó không ổn.
Ngay trong tức khắc, anh ra lệnh cho hai tên thuộc hạ kia nhảy ra bên ngoài:
- Rời khỏi xe, ngay lập tức!
Dứt lời, cả ba người mở cửa xe nhảy xuống mà không để ý những chiếc xe đang đi trên đường.
Cũng may có kĩ thuật tốt nên chỉ sây sát nhẹ.
Còn chiếc xe thì đi chưa được bao lâu liền nổ thêm một chiếc lốp xe nữa.
Cứ thế dần dần mà nó nổ tung khiến con đường lưu thông bị tắc nghẽn bởi chiếc xe đó.
Còn hai chiếc ô tô kia bấy giờ mới hành động.
Liền giơ súng nhắm về mấy người Austin mà sả đạn.
Nhờ có giảm thanh nên tiếng nổ không quá lớn, Austin né không kịp liền trúng phát đạn.
Nhưng chỉ là ở bả vai, vẻ mặt anh vẫn bình thường như không hề hấn gì.
Anh cùng hai tên thuộc hạ núp sau những chiếc xe lưu thông đang tắc nghẽn trên đường.
Chưa đầy năm phút sau, những chiếc xe mô tô lao vù vù đi đến.
Chỉ không biết chúng làm gì nhưng chỉ vừa lướt qua, hai chiếc ô tô đó nhanh chóng phát nổ.
Ngay sau đó dọn dẹp sạch sẽ không một vết tích, cảnh sát cũng coi như chưa có chuyện gì xảy ra mà gọi là lập biên bản đối với mấy người khác đã sắp xếp sẵn.
Một tên thuộc hạ lái mô tô đi đầu trong đó đưa chìa khóa xe cho Austin xong liền nói:
- Mọi thứ như sắp xếp của lão đại hết rồi, không có gì đáng ngại.
Austin gật đầu lấy chiếc chìa khóa rồi nhảy lên chiếc mô tô rồi đội mũ bảo hiểm.
Sau đó liền lao đi rất nhanh không kịp cho thuộc hạ nói thêm câu nào nữa.
Tuy nhìn anh có vẻ không đau đớn gì nhưng viên đạn bắn vào những điểm yếu nên máu chảy rất nhiều.
Mấy bông hoa màu trắng trên áo anh nhuộm thành màu đỏ, nhìn có phần hơi quỷ dị.
Dừng lại trước một trụ sở lớn, Austin dừng xe đi vào bên trong.
Người bên trong cũng thu xếp cho ổn thỏa để sơ cứu cho anh.
Trong lúc đang quấn băng thì người đàn ông trung niên đi vào còn niềm nở bắt tay với anh.
Ông mặc bộ quân phục tao nhã nhưng nếu đã dính dáng đến hắc đạo thì đương nhiên chẳng có ai là tốt đẹp cả.
Người đàn ông vỗ vai Austin còn không ngừng tán thưởng anh:
- Ngài Mahone quả thực là cánh tay đắc lực của ngài Anthony đấy.
Chuyến hàng tôi đã kiểm, phần còn lại sẽ gửi đến ngài sau.
Austin chỉ cười khẩy, anh vốn chẳng muốn bị thương bây giờ, để Y Giang biết được thì lại không hay.
Nếu không phải chuyến hàng quan trọng này thì anh đã nhuộm bàn tay bằng máu tươi luôn rồi.
Cả người đàn ông trước mặt này, một đằng thì nói tốt, một đằng lại cấu kết với Hà Bang để chơi khăm anh.
Nếu không phải anh ra kế sách thì chắc lô hàng cũng bay biến vào tay bọn họ.
Dù nhìn người đàn ông này không ưng vì kế hoạch không thành công nhưng ông ta lại không dám phản kháng với anh ngay bây giờ.
Dù sao thì chuyến hàng này người cần đưa cũng đã đưa, anh phải mau chóng quay về nếu không Y Giang sẽ nhổ hết tóc trên đầu anh mất thôi..