Chiến Quốc Tung Hoành - Thế Cục Quỷ Cốc Tử


Đám Sư Lý Tật bồn chồn lo lắng, đứng đợi ở bãi buộc ngựa bên ngoài cửa cung, đột nhiên nhìn thấy một đám lính áp giải Công Tôn Ưởng ra khỏi cửa, thảy đều sững sờ kinh hãi.

Một tên quân uý rút bảo kiếm định xông lên giải cứu, Sư Lý Tật thấy vậy lập tức đưa tay cản lại.Đám người cuống quýt vây quanh Sư Lý Tật, hỏi dồn: “Ngũ đại phu, làm thế nào đây?”Sư Lý Tật quay sang một tên lính, dặn: “Ngươi ở lại đây dò la tin tức, những người khác theo ta trở về dịch quán!”Đám người về tới dịch quán, còn chưa ngồi nóng chỗ, tên lính dò la tin tức đã phi ngựa quay về, vẻ đầy hốt hoảng: “Mau lên… tiểu nhân…”Sư Lý Tật mặt thoáng biến sắc, song lập tức trấn tĩnh lại ngay: “Không phải vội, cứ nói từ từ!”Tên lính thở ra một hơi: “Tiểu nhân dò la biết được, Ngụy Hầu giờ Ngọ ngày mai khởi binh, muốn mang đại lương tạo ra tế cờ!”Cả đám người đều kinh hãi, ào ào rút kiếm ra khỏi bao hò nhau đi cướp ngục.

Sư Lý Tật trầm tư một lát, rồi thò tay vào ống tay áo lấy ra chiếc túi gấm mà Công Tôn Ưởng đưa cho trước đó, mở túi liếc xem một lượt, sắc mặt từ từ giãn ra, vội quay sang nói với quân uý: “Chuẩn bị xe!”Đám Sư Lý Tật thay đổi trang phục, lên một cỗ xe ngựa lớn, lao về phía con phố Đông Nhai náo nhiệt nhất An Ấp.

Tại vị trí đẹp nhất của phố Đông Nhai, một tửu lầu hai tầng sang trọng mới được xây dựng, hôm nay đúng là lễ khai trương, trong thành An Ấp không ai không biết.Khi xe ngựa của Sư Lý Tật tới nơi, phía trước tửu lầu đã vô cùng nhộn nhịp, người xe nô nức.


Những nhà quyền quý, giàu có trong thành An Ấp hầu hết đều đã tề tựu về đây, trên bãi buộc ngựa không còn lấy một cọc trống.

Sư Lý Tật ăn bận như một công tử hào hoa nhảy xuống xe ngựa, bước thẳng tới trước tửu lầu.Sư Lý Tật chưa vội bước ngay vào trong, mà đứng ở gần đó quan sát kỹ lưỡng cửa chính.

Phía trên khung cửa nghễu nghện ba chữ “lầu Nguyên Hanh”, chữ nào chữ nấy to bằng đầu người, sắc vàng lấp lánh, liếc qua đã biết được làm bằng đồng Nguyên chất.Trước cửa tửu lầu, chiêng trống rộn ràng huyên náo cả con phố, ông chủ tửu lầu Lâm Dung đích thân dẫn đầu năm sáu tiểu nhị mặt tươi hơn hớn đứng chầu trước cửa, không ngớt cúi chào nghênh đón khách quý.


Mỗi vị khách bước vào đều có người xướng danh chạy ra đón, tiếp lấy thiếp mời, rồi cao giọng ngân nga, kiểu như “hoan nghênh Lương thiếu gia”, “hoan nghênh Ngô thiếu gia”.

Sau đó, người thì tiếp nhận lễ vật, ghi chép vào sổ, người thì sắp xếp chỗ ngồi cho tân khách, toàn bộ tửu lầu nhộn nhịp chẳng khác gì hội chợ.Sau khi quan sát một lúc, Sư Lý Tật đã vạch ra kế sách trong đầu.

Nhìn thấy lượng khách đã hòm hòm, bèn đưa mắt ra hiệu cho hai tên lính cải trang làm người hầu, rồi ung dung bước tới cửa chính.

Hai tên lính hiểu ý, liền khiêng hòm lễ vật nối gót theo sau.Ông chủ Lâm chưa từng gặp Sư Lý Tật, song thấy bộ dạng oai phong của hắn, tuy trong tay không có thiếp mời, nhất thời chưa rõ vị khách này là ai, song vẫn vồn vã bước lên nghênh đón, cung kính vái chào mà nói: “Tại hạ Lâm Dung, đa tạ các hạ đại giá quang lâm!”Sư Lý Tật liền đáp lễ: “Tại hạ Mộc Vũ Khuy(1) đi ngang qua quý địa, nghe nói nay là ngày quý quán khai trương đại cát, nhân tiện ghé qua chúc mừng!”Ông chủ Lâm chìa tay: “Mộc tiên sinh, mời!”Tiếp theo, có người ghi ba chữ “Mộc Vũ Khuy” vào sổ, người nhận lễ đỡ lấy hòm lễ vật, mới vừa hé nắp đã vội vội vàng vàng đóng sập lại, mắt trợn trừng nhìn sững vào ông chủ Lâm.

Ông chủ Lâm ngẩn ra một lát, rồi chậm rãi bước lại phía hòm lễ vật đưa tay lật mở nắp hòm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận