Chiến Thần Bất Bại

Đơn Mậu đi tới trước trận.

Trước khi tới Thánh huyết binh đoàn, hắn chưa từng tiếp xúc cơ quan võ giáp, đừng nói tới khác lạ như huyết mạch võ giáp. Nhưng vì có tinh thần nghiên cứu sâu, Đơn Mậu nhanh chóng nắm giữ loại hung khí chiến đấu hoàn toàn mới này, không bao lâu, hắn đã trở thành người nổi bật trong toàn bộ binh đoàn.

Liễu Á Chi nhanh chóng phát hiện, vị sĩ quan phụ tá không được ai thích này, có cảm giác cân bằng xuất sắc, trực giác chiến đấu nhạy cảm, đứa gia hỏa này là võ giả cơ quan trời sinh.

thực lực Đơn Mậu cấp tốc vượt Liễu Á Chi, mà chiến thuật tu dưỡng của hắn, không phải Liễu Á Chi có thể so sánh. Trước đây Huyết giáp hội là một tổ chức ngoại vi của Hắc hồn, nhưng Đơn Mậu là đệ tử cao tầng mà Quang Minh võ hội dốc lòng bồi dưỡng.

Liễu Á Chi không nói hai lời, ném toàn bộ thánh Huyết binh đoàn cho Đơn Mậu, mà bản thân mình chìm đắm ở trong nghiên cứu huyết mạch võ giáp hoàn toàn mới.

"Á Á nói, muốn giải quyết đối phương trong một lần xung phong, mọi người có biện pháp tốt nào không?" Đơn Mậu nhạt giọng hỏi.

Không ai hé răng, Đơn Mậu ở trong Quang Minh võ hội, là loại khác thường. Tôn sùng chặt chẽ, kỷ luật, lễ nghi Quang Minh võ hội, Đơn Mậu tùy hứng, tính cách bất cần đời, tự nhiên không ai thích. Binh sĩ phía dưới, đối với người lãnh đạo trực tiếp của mình, cũng không có biện pháp gì quá tốt.

Khi Đơn Mậu mới đến binh đoàn, đã từng liên tục bị mười bảy vị binh sĩ nhắc nhở trong vòng một ngày, thỉnh hắn chú ý lễ nghi.

Đơn Mậu vẫn cứ làm theo ý mình, không có tý cải biến, dần dần mọi người cũng tập mãi thành thói quen. Nhưng kỷ luật Quang Minh võ hội, lễ nghi sâm nghiêm, đã được đặt dấu ấn thật sâu ở trong cảm nhận của bọn họ.

Cho nên, vị cấp trên này, càng phát chói mắt.

Không người lý tới hắn, Đơn Mậu cũng không chấp nhận, ngáp một cái, khóe mắt vậy mà lại hiện lên một vài ngấn nước mắt, lầm bầm: "Đánh xong ngủ nướng một giấc."[Chương được dịch tại BNS]

"Thực sự là một đám gia hỏa không thú vị." Đơn Mậu hoạt động tứ chi một: "Được rồi, vậy thì một lần xung phong. Chuẩn bị Áp Thức(kiểu con vịt) xung phong!"

sắc mặt binh lính hết thảy đen như đáy nồi, mỗi lần nghe thấy tên chiến thuật này, sắc mặt mọi người đều không tốt. Áp thức xung phong? Mọi người là con vịt sao? Thánh quang chùy thức xung phong không hay sao? Dù cho không sáng ý lắm, đặt tên Quang Minh xung phong mọi người đều đồng ý a.

Thế mà cái chiến thuật này lại do Đơn Mậu sáng chế, đứa gia hỏa này dào dạt đắc ý, nói cái gì người phát minh có quyền đặt tên.

Tuy rằng bên trong huyết mạch võ giáp sắc mặt đoàn người đen đều như nhau, nhưng bọn họ vẫn cứ cẩn thận tỉ mỉ mà hoàn thành chuẩn bị chiến thuật. Ba cánh quân xuất hiện ở phía sau Đơn Mậu, hình thành một mũi nhọn, hai cánh dày đặc tựa như một con vịt trắng vươn cái đầu bằng mở cánh vọt tới trước.

Bên trong【 thánh huyết 】, vẻ bất cần đời trên mặt Đơn Mậu biến mất vô tung, vẻ mặt của hắn nghiêm túc.

Đó chính là lần thực chiến đầu tiên kể từ khi hắn suất lĩnh Thánh huyết binh đoàn, cái này cũng là chiến thuật hắn thiết kế lần đầu tiên thực chiến. Binh đoàn này ngưng tụ vô số tâm huyết của An trưởng lão, ngưng tụ toàn bộ tín niệm Liễu Á Chi, mọi người yên lặng nỗ lực lâu như vậy, không phải là vì một trận chiến này sao?

Bỗng nhiên hắn có chút minh bạch ý nghĩ của Liễu Á Chi.

Liễu Á Chi cố nhiên là có ý niệm ganh đua cao thấp cùng Binh đoàn Sơn Sương, nhưng, đứa gia hỏa cực đoan mà điên cuồng kia, chính là muốn dùng phương thức như vậy nói cho toàn bộ Thiên lộ

—— Thánh huyết giá lâm!

Được rồi, Binh đoàn Ngưu giác hơi yếu một chút, nhưng tốt xấu gì cũng có tý danh tiếng.

biểu tình Đơn Mậu nghiêm túc, tiên huyết trong cơ thể sôi trào, chân lực trong cơ thể hắn, hô ứng cùng 【 thánh huyết 】, 【 thánh huyết 】 sáng lên bạch quang yếu ớt, khí tức quang minh quen thuộc, khiến cho tâm tình trong lòng hắn từng điểm mở ra, hắn tiến nhập một trạng thái kỳ dị.

Ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng băng lãnh, tựa như máy móc giết chóc, không có bất luận cảm tình gì.

khí tức Quang minh bao vây lấy hắn, khiến cho lục thức cấp tốc kéo dài, toàn bộ chiến trường hiện rõ trong lòng hắn. Phía sau hắn nguyên bản Thánh huyết binh đoàn sẵn sàng, lúc này lặng lẽ như chết, mỗi một cụ 【 thánh huyết 】 tất cả đều bao phủ nhàn nhạt bạch quang, khí tức đáng sợ tràn ngập toàn trường, lại không một tia sinh cơ.

Đơn Mậu xòe hai tay, quang mang tụ tập trong tay hắn, một thanh quang chùy bạch quang cán dài ngưng tụ trên tay.
【 Thánh huyết 】phía sau hắn, trong tay mỗi người đều là một thanh quang chùy cán dài, mà vị trí hai cánh【 thánh huyết 】 đương cầm quang phủ cán dài.

Đơn Mậu giơ quang chùy lên.

Hô, toàn bộ 【 thánh huyết 】 thân thể nhất tề lom khom, quang mang bạch sắc như nước chảy, hòa hợp nhất thể.

Kiệt La Mỗ không biết quái vật ở đối diện rốt cuộc làm cái gì, hắn chưa từng nghe ai kể về Huyết mạch võ giáp, nhưng đối phương không ngừng điên cuồng bay lên khí tức kinh khủng, lại khiến hắn nhận xung kích không gì sánh bằng.

Bạch quang đáng sợ, là năng lượng nồng nặc vô cùng, cả không khí trong tầm mắt hắn đều đang vặn vẹo.

Vũ khí bí mật của Quang Minh võ hội sao?

Kiệt La Mỗ hít sâu một hơi, bỗng nhiên hắn dương giọng hô lớn: "Quá sợ hãi!"

các binh sĩ căng thẳng tới cực điểm đột nhiên nghe thấy cấp trên hô to, không khỏi sửng sốt.

"Ta cũng sợ hãi."

Kiệt La Mỗ thản nhiên thừa nhận, đem lực chú ý của binh lính hấp dẫn lại đây, bọn họ không tự chủ mà suy đoán lời này của chủ tướng là có ý tứ gì? các binh sĩ Binh đoàn Ngưu giác, tương đối kính phục vị thượng cấp này.

"Nhưng, ta không có biện pháp đầu hàng." Kiệt La Mỗ trầm thấp thanh âm từ bên trong cụ trang truyền ra: "Bởi vì trước mặt các ngươi là người xâm lấn. Ta biết rõ, chúng ta vô lực ngăn trở bọn họ, ta biết rõ, chòm Kim Ngưu tiêu vong ở trước mắt, ta biết rõ, không ai có thể ngăn cơn sóng dữ. Chúng ta sẽ tiêu vong như Thủy Bình tọa."

ánh mắt binh lính mờ mịt, chòm Kim Ngưu sắp tiêu vong rồi sao? Chúng ta không phải chòm sao hoàng đạo sao? Chúng ta không phải cự đầu sao? Sao lại đột nhiên bị tiêu diệt vong?

Nhưng, mọi người biết rõ cấp trên không nói dối, binh đoàn giương cờ xí Quang Minh võ hội ở phía trước kia, bọn họ không chút che dấu.

Mấy ngày trước mọi người còn đương cảm khái Thủy Bình tọa diệt vong, cảm khái cái chòm sao giàu có cực kỳ kia, tiêu vong rồi.

Vì sao lại thế?

Chòm Kim Ngưu và Quang Minh võ hội chưa từng có bất luận cái gì cừu hận a? Vì sao lại thế?

Bi thương tràn ngập, một vài binh sĩ tuổi còn trẻ, nhịn không được khóc rầm rầm. Các sĩ quan thất hồn lạc phách, thần tình chán nản, bọn họ hiểu nhiều về cao tầng lắm, bọn họ tuyệt vọng hơn.

"Ta không có biện pháp mang bọn ngươi đầu hàng. Bởi vì ta muốn cho cái đế quốc sắp diệt vong này, lưu lại bộ mặt lần cuối. Ta không muốn người khác nói tới chòm Kim Ngưu diệt vong, vậy mà lại không có một binh đoàn có can đảm phản kháng. Ta không muốn người khác nói tới nam nhân chòm Kim Ngưu, không có một tý nhiệt huyết. Trách nhiệm gìn giữ đất đai, chính là một điểm trách nhiệm sau cùng ta có thể tận lực. Nếu như nguyện ý, thỉnh lưu lại, nếu như không nguyện ý, thỉnh ly khai."

lời nói trầm thấp quanh quẩn trong không trung.

Mọi người an tĩnh lại, không ai ly khai.

Nói không rõ vì sao lại thế, có lẽ là sự kiêu ngạo lâu dài tới nay của chòm sao hoàng đạo, có lẽ như Kiệt La Mỗ nói như vậy, có lẽ là phẫn nộ và không cam lòng, không người ly khai. Bi thương trên mặt binh lính dần dần rút đi, bọn họ trở nên kiên nghị.

Các đệ tử quý tộc trên Sa Nguyên thành lại là quang cảnh khác.

"Kiệt La Mỗ điên rồi, hắn thật điên rồi, trời ạ, đó là Quang Minh võ hội! Vũ khí bí mật của Quang Minh võ hội!"

"Chúng ta không phải đối thủ, chạy mau!"

Khuôn mặt bọn họ rất kinh hoàng và sợ hãi, chỉ hận có mỗi hai cái đùi, xoay người cuồng chạy, hóa thành chim mất tổ. Trong đầu bọn họ chỉ có một ý niệm, hết rồi, hết thật rồi, chạy giữ mạng thôi.

Kiệt La Mỗ không thèm để ý, hắn đang nhanh chóng truyền lại ý đồ chiến thuật cho thủ hạ binh sĩ, đối phương cường đại vượt quá tưởng tượng, chiến thuật bình thường căn bản không có hiệu quả.

"Bọn họ nhất định muốn đối mặt đánh bại chúng ta ngay. Chúng ta phải nói cho bọn họ, tưởng một ngụm nuốt chúng ta, cẩn thận rơi răng. Nhớ lúc bình thường xếp gỗ huấn luyện không, địch nhân mạnh mẽ hơn chúng ta, bọn họ tuyệt đối không muốn kéo dài chiến đấu thành dạng giằng co, bọn họ nhất định sẽ sử dụng cường lực công kích. Chúng ta dùng huấn luyện xếp gỗ phân tán lực xung kích của bọn họ, sau khi đội hình tách ra, mọi người từng người chiến đấu. Nhớ kỹ, không nên đơn đả độc đấu, chúng ta không phải đối thủ, tận lực phối hợp với người xung quanh."

Huấn luyện xếp gỗ, là một loại hạng mục huấn luyện đặc biệt mà Binh đoàn Ngưu giác bình thường tiến hành, chủ yếu là dùng cho huấn luyện binh lính ăn ý lẫn nhau và tăng năng lực hiệp đồng. Binh lính sẽ tổ hợp thành đội hình rời rạc, tựa như chồng xếp gỗ, trận hình như vừa xông liền tán, nhưng cái chỗ khó nhất trong huấn luyện này là ở chỗ trong nháy mắt bị tách ra, đem lực xung kích phân tán đến từng binh sĩ, cái này cần phải rất ăn ý và có năng lực hiệp đồng cao. [Mời bạn tham gia dịch với diễn đàn bachngocsach.com]

Nhưng bản thân nó không có tính công kích, hơn nữa một khi bị tách ra, đội hình sẽ hoàn toàn đánh tan. Ở trong chiến đấu, trận hình cơ hồ là cơ sở của toàn bộ chiến thuật, đội hình hoàn toàn bị tách ra, căn bản không thể tổ chức phản kích hữu hiệu. Cái này cũng là vì sao nó vô pháp dùng cho trong chiến đấu.

Đối diện đối thủ mạnh hơn bản thân mình nhiều, Kiệt La Mỗ bỗng nhiên nghĩ đến loại chiến thuật không có bất luận giá trị chiến đấu này, trong lòng hắn không có tý nắm chặt có thể có hiệu quả hay không, nhưng hắn không có lựa chọn nào khác.

Đối với huấn luyện xếp gỗ, binh lính của Binh đoàn Ngưu giác cực quen rồi, các sĩ quan minh bạch ý nghĩ của Kiệt La Mỗ, nhưng bọn họ lại cảm thấy, biện pháp của Kiệt La Mỗ quá mức tiêu cực, Quang Minh võ hội có mạnh cỡ nào đi nữa, cũng chưa tới mức đáng sợ đến tình trạng này.

Cũng may uy tín Kiệt La Mỗ tại binh đoàn cực cao, những sĩ quan này đều là hắn một tay dẫn dắt, thập phần tín phục.

Nhưng vào lúc này, Binh đoàn Quang Minh võ hội ở đối diện bắt đầu xung phong.

Mà lúc này, người vừa mới còn cảm thấy Kiệt La Mỗ quá mức tiêu cực, đã không ai hoài nghi phán đoán của Kiệt La Mỗ ưuã. Khi những đại quái vật kia vọt lên, mọi người mới biết cảnh tượng đáng sợ như thế nào.

Cửu giai tuyết vượn vương, bản thân chính là bá chủ ở đỉnh chuỗi, chỉ có Thánh giả mới có thể địch nổi. Chúng nó lực lớn vô cùng, dùng chúng nó cải tạo huyết mạch võ giáp hoàn mỹ mà bảo lưu lại đặc điểm này.

Mỗi một bước đều như đập trống đập, từ bầu trời nhìn xuống, bàn chân hạ xuống, tất nhiên là một hố to. Toàn thân bao phủ bạch quang, kết hợp nhất thể, vọt tới trước mặt, tựa như một bức tường ánh sáng lấy thanh thế đáng sợ tràn tới.

Đất rung núi chuyển, không khí điên cuồng vặn vẹo, bạch quang như diễm, Tuyết vượn vương băng lãnh không có một tia cảm tình, giống như Ma thần chạy tới.

sắc mặt Kiệt La Mỗ không khỏi biến đổi, chân lực trong cơ thể hắn, vậy mà lại xuất hiện một tia đình trệ, bạch ngân cụ trang trên người bọn họ hoàn toàn bị áp chế. Không riêng gì hắn, các thánh giả xung quanh Kiệt La Mỗ cũng dồn dập biến sắc.

Bọn họ không khỏi nghĩ đến chi Binh đoàn Sơn Sương kia, khi xung phong, cũng là thế không thể đỡ.

"Có nên ngăn cản bọn họ hay không ?"

một vị thánh giả bên cạnh nhịn không được hỏi, xung phong sắc bén như thế, xếp gỗ huấn luyện chỉ sợ cũng không thể hoàn toàn tiêu hóa.

"Không cản!" Kiệt La Mỗ cắn răng nói: "Ta không muốn sống sót, chúng ta cho bọn họ một phần lễ gặp mặt!"

Thánh giả trầm mặc gật đầu.

Song phương càng ngày càng gần, cảm giác áp bách như thái sơn áp đỉnh kia, cơ hồ khiến người hít thở không thông sụp đổ. Ầm ầm tiếng nổ như thủy triều, chấn động lỗ tai mọi người không nghe thấy cái gì, trong bụi mù che phủ bầu trời, bạch quang như diễm, máy móc giết chóc giống như Ma thần, để cho bọn họ cảm giác bản thân mình nhỏ bé cực độ.

"Sát!"

Đơn Mậu nở ra sấm mùa xuân, quang chùy trong tay, vứt lên bạch quang khắp bầu trời, ầm ầm hướng Binh đoàn Ngưu giác ném tới!

Binh sĩ phía sau hắn, quang chùy cùng nhau rơi!

Bạch sắc chùy mang như sóng dữ từ trên trời giáng xuống, trùng điệp đập đội ngũ Binh đoàn Ngưu giác.

Vô số thân ảnh bay ngang, tiên huyết vẩy không, còn chưa rơi xuống, đã bị bốc hơi mất tích.

Hai cánh phủ dài lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, thiểm điện nghiêng nghiêng chém giết mà tới, hai phiến phủ mang thật lớn, quét ngang toàn bộ Binh đoàn Ngưu giác.

Oanh!

Toàn bộ binh đoàn Ngưu giác giống như thớt gỗ rời rạc, chịu cú đánh mạnh, giống như thiên nữ vẫy hoa tản ra bốn phía.

Ánh mắt Kiệt La Mỗ lộ vẻ sầu thảm, thân ảnh bay đi ra ngoài, có hơn phân nửa khí tức đã hoàn toàn không còn, còn lại một phần tư là gãy chi tàn thể. Xung kích cả xếp gỗ huấn luyện cũng không thể tiêu tán, thực sự là đáng sợ.

Tình huống so với hắn tưởng tượng được càng không xong, một lần xung phong, Binh đoàn Ngưu giác chỉ còn lại có một phần tư binh sĩ, hơn nữa không ai hoàn hảo không tổn hao gì.

Thực sự là xung phong kinh khủng!

hai mắt Kiệt La Mỗ sung huyết, cánh tay trái rũ xuống, xương cốt bên trong tan nát. Thánh giả đứng gần hắn, chỉ còn lại có sáu người, có hai người bị quang chùy bắn trúng, hai người bị phủ mang quét trúng, đều là bỏ mình tại ch , còn lại cũng không khỏi toàn thân mang thương.

Một phần tư sắp chết phản kích... Thật là thảm... Ha ha!

Chết đi!

Hắn như một con dã thú điên cuồng, đánh về phía【 thánh huyết 】gần nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui