Chiến Thần Bất Bại

Tử vong màu đen quấn chặt quanh Đường Thiên, Đường Thiên có thể thanh tỉnh mà cảm thụ được lực lượng từ tử tuyến truyền đến, còn cả cảm giác ăn mòn khiến người ta sởn tóc gáy, tựa như có vô số tiểu trùng đang liều mạng mà luồn vào trong thân thể hắn.

Tử tuyến lực lượng to lớn, xương cốt Đường Thiên cũng cảm giác có chút sắp bị cắt đứt.

Tử khí nồng nặc tới cực điểm ngưng tụ thành Liêm đao tản ra khí tức tử vong lành lạnh, tựa như là Liêm đao tử thần chuyên môn thu gặt sinh mệnh. Thực lực của Vương tượng rốt cuộc còn lâu mới bằng tử thần, vì chém ra một đao này cần phải trả giá bằng một cánh tay.

Vương tượng cụt tay, tử khí toàn thân cấp tốc biến mất, ảm đạm không ánh sáng, như sương khói biến mất hoàn toàn.

Một kích liều mạng chăng?

Tâm thần Đường Thiên băng lãnh bình tĩnh không dao động, hai tròng mắt giống như bàn ủi sắt nung đỏ, tản ra khí tức khiến người ta khiếp đảm.

Thời gian phảng phất đình trệ.

Hồng quang cuộn trào mãnh liệt, từ trên người Thiên Ma không ngừng tản ra, tựa như hỏa diễm nóng cháy. Huyết nhục trong thân thể Đường Thiên vô thanh thiêu đốt, hồng quang tựa như lò lửa luyện thép, huyết nhục tựa như nguyên liệu, đang không ngừng thiêu đốt, không ngừng cải tổ.

Biến hóa kỳ diệu lấy tốc độ kinh người tiến hành ở trong thân thể Đường Thiên.

Tử khí rót vào bên trong thân thể Đường Thiên bị hồng quang xông tới liền tiêu tán vô hình.

Một cổ lực lượng khó mà nói rõ bằng lời ở trong huyết nhục được cải tổ lặng yên thành hình. Nguyên lực là lực lượng huyết nhục thiêu đốt thăng hoa mà thành, lực lượng của Đường Thiên cũng là ở trong huyết nhục, tầng tầng truyền lại chồng chất lên mà hình thành, cái tốc độ này nhanh như thiểm điện, nhưng mà vẫn cần phải có quá trình tụ tập thành hình.

Nhưng mà hiện tại lại không giống, Đường Thiên cảm giác thấy bên trong thân thể mình tựa như ẩn chứa một vùng biển rộng mênh mông, thoải mái huy vũ, là có thể nghe thấy lực lượng dồi dào như biển tê minh bên trong thân thể.

Nó tựa như biển rộng đang mạnh động, không, nó là một vùng biển rộng thiêu đốt, mênh mông mà xao động, một cái động tác nho nhỏ, liền sẽ dẫn phát một trận biển gầm.

Đây mới là chân lý của Nộ quyền ấn sao?

Tâm thần Đường Thiên băng lãnh cuối cùng xuất hiện một tia dao động, trong lúc thảng thốt, trong lòng hắn hiện lên một tia minh ngộ, lẽ nào Thiên Ma lục ấn căn bản không phải vũ kỹ dùng cho chiến đấu mà là sử dụng để rèn luyện thân thể?

Cái ý niệm này chợt lóe lên trong đầu hắn, nhưng mà lúc này cũng không phải lúc ngẫm nghĩ.

Cũng không thấy tạo thế(tạo dáng), hải dương lực lượng bên trong thân thể ầm ầm gào thét, con mắt Đường Thiên sáng lên hồng quang chói mắt, hai tay mở ra cũng không động, lực từ eo lại đột nhiên bạo phát, thân thể bỗng xoay tròn.

tử tuyến cứng cỏi vô cùng căng ra, lực lượng kinh người từ trên tử tuyến truyền đến, thân thể Tử vong vương tượng lập tức bị luồng cự lực này kéo cho mất cân đối.

Chúng nó chỉ cảm giác thân thể nhẹ nhàng, cưỡi mây đạp gió, chúng nó vô thức mà vững vàng nắm chặt tử tuyến.

Bốn gã tử vong vương tượng vậy mà lại bị Đường Thiên trực tiếp vung mạnh bay lên.

Phanh!

Một gã tử vong vương tượng bị vung bay lên, tựa như vứt một thanh thiết chùy lên, đập trúng vương tượng Liêm đao.

Tê!

Cái Tử vong vương tượng cứng cỏi vô cùng này bị dễ dàng cắt thành hai nửa. Tử vong vương tượng bị cắt thành hai nửa, không chảy một giọt tiên huyết, Liêm đao màu đen phảng phất ăn no nê một bữa, trở nên càng thêm nồng nặc đen thùi lùi, tiếp tục bay về hướng Đường Thiên.

Trong lòng Đường Thiên rùng mình, thân hình trong lúc xoay tròn chẳng có chút đình chỉ, đầu ngón chân điểm nhẹ trên mặt đất.

Phanh!

Mặt đất dưới chân hắn lập tức đánh tan, Đường Thiên xoay tròn giống như lướt trên mặt băng, quỷ dị trượt sang mấy trượng.

Tê!

Lại là một gã tử vong vương tượng bị vỗ lên Vương tượng Liêm đao, Tử vong tượng người tựa như giấy bị cắt thành hai nửa. Vương tượng Liêm đao liên tục hút tử khí từ hai gã vương tượng trở nên đen đặc như mực, trôi nổi một tia sáng bóng quỷ dị của kim chúc.

Nó trong không trung vạch ra một đường vòng cung quỷ dị, xen lẫn tiếng gào rít thê lương, tiếp tục bắn về hướng Đường Thiên.

Đường Thiên không ngờ, cái Liêm đao này vậy mà lại quỷ dị như thế.

Cơ hồ không cần nghĩ ngợi, đầu ngón chân lại điểm, trong tình huống cao tốc xoay tròn, thân hình hắn lại lần nữa trượt đi.

Thân tại giữa không trung, hai tay bỗng nhiên thò ra phía trước tìm tòi, song chưởng giống như như tia chớp, nắm cổ họng hai gã tử vong vương tượng, răng rắc, cái cổ Tử vong vương tượng vỡ tan. Nhưng mà Tử vong vương tượng tựa như hai gã tiểu cường bất tử, cái cổ tuy rằng bị vặn gãy, nhưng mà vẫn tay chân vẫn sử dụng mà công kích Đường Thiên.

trong lòng Đường Thiên báo động chợt sinh.

Không chút nghĩ ngợi, nắm bàn tay hai cụ tử vong vương tượng, đột nhiên rung lên, hai cụ vương tượng bị quẳng ra ngoài.

Rầm rầm!

Chúng nó trong không trung bùng nổ thành hai luồng vụ khí màu đen, quỷ dị chính là hai luồng vụ khí ngưng mà không tiêu tan, giống như vật sống nhuyễn động, đáng sợ không thể nói ra thành lời.

Vù, Liêm đao giống như cá mập ngửi được mùi tanh, nôn nóng lướt tới, xuyên qua hai luồng hắc vụ. Hai luồng hắc vụ, trong nháy mắt tiêu thất, một chút không dư thừa. lúc này Liêm đao màu đen ngừng lại, nó lẳng lặng phập phềnh ở giữa không trung, hoàn toàn thay đổi bộ dáng, thân đao rộng rãi, từng cái mặt người vặn vẹo dữ tợn sắp hàng từ nhỏ đến lớn. Lưỡi Liêm đao càng thêm đáng sợ, là từng hàng răng nhọn, mặt trên còn treo tơ máu. Hoàn toàn không tương xứng với thân đao rộng thùng thình là cái cán dài mảnh khảnh của nó, khiến người ta hoài nghi là hơi dùng sức sẽ làm nó gãy mất.

Trong chỗ tối, tầm mắt Hà Tâm là một mảnh đỏ tươi, hai hàng máu đỏ sẫm theo con mắt gã uốn lượn mà xuống. Từng dòng, từng dòng máu tươi từ trong miệng mũi tai của y ồ ồ chảy ra bên ngoài.

Trên mặt y hiện lên nụ cười tươi quỷ dị.
【 tử thần chi Liêm đao 】!

Không ngờ tại trước khi mình chết, vậy mà lại có thể dùng chiêu này.

Hà Tâm ôi ôi mà cười, đến tình trạng này, y đã không có khả năng sống sót. Nhưng mà trong lòng y cực kỳ cuồng nhiệt, thần sắc điên cuồng, liên tục toàn bộ tử khí của năm cụ tử vong vương tượng, pháp tắc diện thành thục hoàn chỉnh thiêu đốt bốn phần năm, cuối cùng sáng lập ra một chiêu này. Không cần tranh luận cũng biết đây là sát chiêu cuối cùng của hệ Tử vong pháp tắc tượng người, cũng là một trong những sát chiêu mạnh nhất của toàn bộ hệ thống tử vong pháp tắc.

Thực sự là hoàn mỹ a.

Mình chết cũng có thể nhắm mắt, các ngươi những con kiến hôi này...

Có thể chết dưới một chiêu này, thực sự là may mắn a.

Có thể chết ở trước mặt một chiêu này, ta cũng rất may mắn.

Ha ha ha ha...

Điên cuồng mà cười, y hoàn toàn không che giấu thân hình, suốt đời nỗ lực tìm tòi, suốt đời hắc ám, suốt đời cố chấp cực đoan không dung tại thế, y nhìn mạng người như rơm rác, đến giờ phút này, cuối cùng y bước ra một bước suốt đời cũng chưa bao giờ suy nghĩ rõ chưa bao giờ dám đạp chân đi.

Vạn vật quy về tử vong, trong mắt y con kiến hôi là như thế, y cũng như thế, y hóa ra là đốm nhỏ trong phàm trần, tâm y hướng về phiến hắc ám vĩnh hằng kia, đó mới là đường về của y, đó mới là bổn nguyên của sinh mệnh.

Đốt tàn thân thể, quy về tịch thổ.

Toàn thân y không ngừng chảy ra tiên huyết, bỗng nhiên từng khỏa huyết châu bốc lên từng sợi hỏa diễm màu đen thật nhỏ, khuôn mặt điên cuồng trở về bình tĩnh, lúc này, y cảm thấy an tường không thể nói ra.

Y muốn ôm chằm chằm tử vong, nơi quy túc vĩ đại nhất vĩnh hằng nhất trên thế giới.

Ngọn lửa màu đen thôn phệ thân thể y.

Một màn này phát sinh cực nhanh, nhanh đến mức mọi người vừa mới nghe thấy tiếng cười điên cuồng, chưa kịp có bất luận phản ứng gì, Hà Tâm liền đã bị hỏa diễm thôn phệ. Thân thể Hà Tâm hòa tan như khối băng ở trong hỏa diễm màu đen, trên mặt y thủy chung hiện ra nụ cười tươi bình tĩnh bình hòa.

Một màn quỷ dị như thế, khiến người người đều không khỏi sởn tóc gáy.

hỏa đoàn màu đen lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, nhuyễn động như vật sống, bỗng nhiên, nó hóa thành một vệt hỏa quang màu đen, ầm ầm chìm vào trong tử thần Liêm đao.

Liêm đao không chút động đậy.

Nhưng vào lúc này, trên cán dài mảnh khảnh, một bàn tay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được sinh trưởng ra, khi nó dài đến chỗ khớp xương khuỷu tay, liền ngừng lại.

Giữa không trung, một cái cánh tay đơn độc cầm tử thần Liêm đao.

Tay cụt cũng không vạm vỡ lắm, trái lại, có chút gầy yếu, da tái nhợt, năm ngón dài nhỏ nắm chặt cán Liêm đao.

Tê!

Xung quanh vang lên tiếng hiét thở, sắc mặt ai nấy trắng bệch nhìn một màn này.

Bàn tay cụt đơn độc, cầm lấy một thanh Liêm đao, tựa như vừa mới chặt từ trên thân người xuống, chỗ mặt vỡ còn dính tiên huyết sền sệt chảy xuôi. Oan hồn mặt người trên thân đao vặn vẹo, kêu rên như có như không, vô luận có bịt lỗ tai kín cỡ nào cũng không có cách nào ngăn cản những thanh âm này. Lưỡi đao răng cưa thành hàng sắc bén đang chậm rãi trượt qua, tựa như một con dã thú quá đói, có chút nôn nóng khó dằn nổi.

Sắc mặt Đường Thiên cuối cùng thay đổi.

Hắn có thể cảm thụ được, khi cái bàn tay cụt này sinh trưởng hoàn thành thì khí tức tử vong nồng nặc được cơ hồ sặc mũi trên Liêm đao, đột nhiên biến mất tăm tích khôgn thấy bóng dáng tăm hơi.

Nếu như không phải hắn tận mắt thấy bàn tay cụt này và Liêm đao, hắn không chút phát hiện được nơi này có tồn tại bất luận đồ vật gì.

Trong tâm thần hắn, Thiên Ma cho tới bây giờ nguy nga lãnh đạm, lúc này cũng cảm thụ uy hiếp rất lớn.

Từ Hướng Đông ở xa xa, vô thanh mà nhìn chăm chú, miệng nhẹ nhàng nhấm nuốt quả đắng, nước đắng như mực càng thấy cay đắng.

Hà thúc...

Gã trầm mặc không nói gì, vừa rồi gã có thể xuất thủ, đúng là gã không xuất thủ. Hà thúc đã trở thành công địch của mọi người, tử địch của toàn bộ Đông Tiên thành, nếu như gã đứng ra, toàn bộ Từ gia liền sẽ trở thành địch nhân của mọi người.

Gã không thể làm như vậy.

Nhìn Hà thúc thiêu đốt pháp tắc diện, nhìn Hà thúc thiêu đốt chính mình, nhìn Tử thần tay cầm Liêm đao.

Gã biết rõ đây là cái gì, đó là cánh tay tử thần, sau cùng Hả thúc thiêu đốt chính mình, cuối cùng là một tia thân ảnh kia sau cửa【 địa ngục 】. Tuy rằng vẻn vẹn chỉ là một cánh tay, nhưng mà cánh tay tử thần kia tuy rằng không hoàn chỉnh, nhưng nó vẫn đại biểu cho lực lượng tầng thứ cao hơn.

Mặt quỷ chết chắc rồi.

Trong lòng gã cũng không có bao nhiêu cừu hận, cừu hận một người sắp chết, gã cảm thấy không có bất luận ý nghĩa gì.

Thế nhưng là...

Hình ảnh mơ hồ rất nhiều năm trước thoáng hiện trước mắt gã, đứa bé tập tễnh học bước bập bà bập bẹ đòi Hà thúc ôm, trong quang ảnh thơ ấu, luôn luôn không thể thiếu cái thân ảnh thủy chung ôm chầm bản thân mình cười mị mị kia.

Tại lúc gã mười hai tuổi, Hà thúc ly khai.

Hai mươi năm sau, giết người vô số Hà thúc mang theo vô số tiên huyết và oan hồn trở về, mang theo hung danh nhìn mạng người như rơm rác trở về, mai danh ẩn tích lần nữa biến thành Hà thúc cười mị mị kia.

Ma quỷ trong nó, thiên sứ trong ta.

Ta không thể xuất thủ...

Từ Hướng Đông ngửa mặt nghiến răng, hai hàng nhiệt lệ, dọc theo gương mặt cuồn cuộn chảy xuống, lẫn với nước đắng đen kịt.

Một lát sau, gã lau nước mắt, không để ý trên mặt bị nước đắng đen vạch thành diễn viên hí khúc, ánh mắt gã trở nên tàn nhẫn vô tình, vẻ mặt của gã khôi phục bình tĩnh thong dong. Gã cũng không liếc thân ảnh Mặt quỷ phía dưới, đó đã là một người chết.

Không thể khiến Hả thúc hi sinh không có ý nghĩa.

Tử Quyên thành!

Hắn muốn nhanh tay hơn mọi người, chiếm lấy Tử Quyên thành.

Chiếm lấy Tử Quyên thành, con số Linh bộ khổ tù đông đảo sẽ khiến Từ gia bước trên một cái bậc thang cao hơn. Tử Quyên thành không có Mặt quỷ, ở trong mắt gã tựa như mỹ nhân không bố trí phòng vệ, là mê người như thế.

Ánh mắt gã đột nhiên trở nên nóng cháy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui