Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần



             Vừa rồi có Lý Sơn ra mặt nên Lý Đồng Hạ đã tự tin hơn phần nào, giờ lại nghe được Lục Nguyên Thông dám đe dọa bố mình chuyển năm mươi tỷ, nét mặt ông ta lúc trắng lúc xanh.  

             Nhà họ Lý là một trong hai gia tộc mạnh nhất Ninh Châu, đương nhiên có thể lấy được năm mươi tỷ ra.  

             Nhưng đây cũng là một nguồn vốn lưu động không nhỏ đối với bọn họ, nếu đưa nó cho nhà họ Lục thì không khác gì nói rằng nhà họ Lý cúi đầu trước nhà họ Lục cả!  

             Dương Thanh cũng ngạc nhiên đưa mắt về phía Lục Nguyên Thông, không ngờ ông lão gần tám mươi tuổi này lại cứng rắn như vậy.  

             Anh bị mất trí nhớ chứ không phải bị ngốc, dĩ nhiên hiểu nguyên nhân lão tự tin như vậy là vì có mình.  

             "Dương Thanh, cháu qua đây với ông!"  

             Lục Nguyên Thông chợt gọi anh đến, dặn dò thuộc hạ: "Nếu mười phút nữa nhà họ Lý vẫn chưa chuyển năm mươi tỷ vào tài khoản thanh toán chung của nhà họ Lục ta thì giết Lý Đồng Hạ!"  

             "Rõ!"  

             Các cao thủ của nhà họ Lục nhanh nhẹn đáp, nét mặt rất kích động.  

             Mặc dù họ không rõ tại sao Lục Nguyên Thông lại đột nhiên có thái độ cứng rắn với nhà họ Lý như vậy nhưng cũng hiểu lão làm thế là có nguyên do của mình.  

             Xem ra nhà họ Lục sắp quật khởi rồi.  

             Bên kia, Lục Nguyên Thông dẫn Dương Thanh đến phòng của mình.  

             "Dương Thanh à, cháu thấy Tinh Tuyết thế nào?"  

             Lão tủm tỉm nói với Dương Thanh.  

             Anh ngẩn ra, đáp lời: "Tinh Tuyết tốt lắm ạ, cô ấy là một người vô cùng tốt bụng".  

             "Chỉ vậy thôi sao?"  

             Lần này đến lượt Lục Nguyên Thông sửng sốt.  

             Dương Thanh lúng túng cười trừ, bổ sung thêm một câu: "Ngoài ra thì cô ấy còn xinh đẹp nữa ạ, chỉ là bọn cháu mới gặp nhau không lâu, chưa biết nhiều về đối phương".  

             "Khà khà..."  

             Lục Nguyên Thông sảng khoái cười, xảo quyệt nhìn anh, híp mắt hỏi: "Vậy thì cháu có thích Tinh Tuyết không?"  

             Dương Thanh không ngờ lão gọi anh đến là để hỏi vấn đề này.  

             "Ông Lục, ông muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi ạ!"  

             Anh đã lờ mờ đoán ra được,nhưng đó cũng chỉ là suy đoán, không thể tự nói ra.  

             Lục Nguyên Thông nâng một tách trà nóng lên, khẽ nhấp một ngụm rồi nói: "Tinh Tuyết là đứa cháu gái ông thương yêu nhất, ông luôn muốn tìm một người chồng thích hợp cho nó, chỉ là sinh ra trong gia tộc lớn thì rất nhiều chuyện đều không thể tự mình quyết định".  

             "Ban đầu nếu không bị nhà họ Lý gây áp lực thì ông đã không cho phép Tinh Tuyết làm dâu nhà họ Lý rồi, nhưng con bé lại gặp được cháu!"  

             "Ông thấy Tinh Tuyết rất thích cháu, nếu cháu không chê thì ông muốn gả con bé cho cháu".  

             "Không chỉ vậy, ông cũng bằng lòng nhường lại vị trí chủ gia tộc này cho cháu!"  

             Vừa nghe những lời này thì Dương Thanh sững sờ.  

             Mặc dù đã đoán ra được từ trước nhưng anh không nghĩ rằng Lục Nguyên Thông lại chịu nhường cả vị trí chủ gia tộc để buộc anh và nhà họ Lục vào một chỗ.  

             "Ông Lục, ông nói quá lời rồi!"  

             Dương Thanh vội vàng từ chối: "Cháu có tài đức gì để làm người thừa kế nhà họ Lục chứ?"  

             "Tình cảm cháu dành cho Tinh Tuyết là tình anh em chứ không phải tình yêu nam nữ đâu ạ, đối với cháu, cô ấy giống như em gái vậy".  

             "Hơn nữa, cháu đang mất trí nhớ, không biết gì về quá khứ của mình cả, nếu lấy Tinh Tuyết rồi đến lúc khôi phục trí nhớ, phát hiện ra mình đã lấy vợ sinh con thì cháu biết đối mặt với Tinh Tuyết thế nào đây?"  

             Trước khi nhớ lại mọi chuyện, Dương Thanh không dám có suy nghĩ vượt quá giới hạn với Lục Tinh Tuyết.  

             "Dương Thanh, cháu nghĩ nhiều quá rồi".  

             "Với thực lực hiện nay, cháu chắc chắn sẽ đứng trên đỉnh cao của thế giới trong tương lai, người vừa trẻ vừa có triển vọng như cháu mà có nhiều vợ thì chẳng phải chỉ là chuyện bình thường thôi sao?"  

             Lục Nguyên Thông cười to: "Chỉ cần cháu thích Tinh Tuyết thì ông sẽ đứng ra làm chủ cho hai đứa kết hôn".  

             "Nếu một ngày cháu khôi phục trí nhớ, nhận ra mình đã cưới vợ thật rồi thì Tinh Tuyết có thể làm vợ bé mà".  

             Câu nói này của lão đã làm thay đổi tam quan của Dương Thanh, không ngờ những thứ như "có nhiều vợ" mà lão cũng nói ra được.  

             Vì lợi ích của gia tộc mà bắt cháu gái mình đi làm vợ bé, đúng là không có luân lý ngũ thường.  

             Sắc mặt Dương Thanh lập tức âm trầm xuống, cảm thấy Lục Nguyên Thông thật đáng ghét.  

             Nếu không nể mặt Lục Tinh Tuyết thì anh đã tức điên lên vì những lời này của lão rồi.  

             "Ông chủ Lục, cháu sẽ không lấy vợ trước khi khôi phục trí nhớ đâu!"  

             Dương Thanh lạnh giọng nói.  

             Xưng hô đối với Lục Nguyên Thông cũng đổi từ "ông Lục" sang "ông chủ Lục".  

             Lục Nguyên Thông cũng nhận thấy thái độ của Dương Thanh đã thay đổi nên hơi hoảng loạn, vội vàng giải thích: "Xin lỗi! Ông đi hơi xa rồi!"  

             Dương Thanh rất có khả năng là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong, cho dù không phải thì chắc chắn cũng có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ.  

             Nếu chọc một người mạnh mẽ như vậy tức giận thì đó sẽ là một đòn đả kích cho nhà họ Lục.  

             Chính vì có sự hiện diện của Dương Thanh nên Lục Nguyên Thông mới dám công khai xảy ra xung đột với nhà họ Lý, thậm chí còn ép họ dùng số tiền năm mươi tỷ để chuộc người.  


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui