Trong một tòa nhà lớn cũ nát ở chiến trường ngoài biên giới.
Nơi này là trụ sở của điện Hắc Long, tuy tòa nhà nhìn cũ nát nhưng nơi này là chiến trường ngoài biên giới nên đây chính là phong cách do được lửa đạn tẩy rửa.
Lúc này đây, cao thủ của điện Hắc Long đang ngồi đầy quanh bàn hội nghị trong trụ sở.
Thủ lĩnh Hansen của điện Hắc Long ngồi ở vị trí chủ tọa, trên mặt của ông ta tràn đầy sự u ám.
“Hoàng tộc họ Diệp ở Chiêu Châu dám giết chết người của điện Hắc Long chúng ta, quả thật là muốn chết mà!”, Hansen lạnh lùng nói.
Hai con ngươi như chim ưng của ông ta quét qua những người xung quanh, nói: “Mọi người phát biểu ý kiến đi!”
Hansen vừa dứt lời thì có một bóng dáng trung niên đứng lên mở miệng nói: “Thủ lĩnh, tôi cho rằng trong chuyện này có điều kỳ lạ. Điện Hắc Long của chúng ta và Hoàng tộc họ Diệp không có bất cứ xung đột gì, vì sao họ lại muốn ra tay với chúng ta?”
Lời này vừa nói ra thì những người khác đều gật đầu tới tấp, hiển nhiên họ cũng có nghi ngờ giống như vậy.
Hansen hừ lạnh, ra lệnh: “Mở video lên!”
Trên màn hình trình chiếu trước bàn hội nghị nhanh chóng xuất hiện một đoạn video, chính là trong phòng họp của Hoàng tộc họ Diệp.
“Chỉ là một tổ chức sát thủ ở biên giới lại dám giết người của Hoàng tộc họ Diệp chúng ta. Vậy thì điện Hắc Long không cần phải tồn tại nữa”.
“Lập tức bảo năm cao thủ Thần Cảnh do Diệp Sát dẫn đội đến biên giới, tiêu diệt điện Hắc Long!”
“Hoàng Chủ, vừa rồi chỉ là suy đoán của tôi, còn chưa xác định được rốt cuộc có phải do điện Hắc Long gây ra hay không”.
“Không cần biết có phải do điện Hắc Long gây ra hay không, chỉ cần khả nghi là đã đủ lý do để tiêu diệt chúng!”
Video rất ngắn, chỉ có vài câu đối thoại như thế, sau đó không còn gì nữa.
Nhưng chính đoạn video ngắn như vậy lại tiết lộ đến mấy tin tức vô cùng quan trọng.
Một, Hoàng tộc họ Diệp nghi ngờ điện Hắc Long ám sát người của mình.
Hai, Diệp Hoàng đích thân ra lệnh năm cao thủ Thần Cảnh đến tiêu diệt điện Hắc Long.
Ba, Diệp Hoàng rất phách lối, chỉ vì nghi ngờ thôi mà đã muốn tiêu diệt điện Hắc Long.
Trong phòng họp lớn của điện Hắc Long, các thành viên cấp cao lập tức nổi giận đùng đùng.
“Hoàng tộc họ Diệp quả thật là quá phách lối, chỉ vì nghi ngờ thôi mà muốn tiêu diệt điện Hắc Long của chúng ta!”
Một thành viên cấp cao của điện Hắc Long phẫn nộ nói.
“Thủ lĩnh, đã như vậy thì chúng ta nhất định phải khiến cho Hoàng tộc họ Diệp phải trả giá đắt, nếu không thì chúng sẽ vẫn nghĩ rằng điện Hắc Long chúng ta dễ ức hiếp”.
Một thành viên cấp cao khác kích động nói.
Đương nhiên cũng có người lý trí lên tiếng: “Thủ lĩnh, có phải chuyện này là một âm mưu nhằm vào điện Hắc Long ta không? Từ trong video đó có thể thấy được, quả thật có người đã giết chết người của Hoàng tộc họ Diệp”.
“Cho dù có phải là âm mưu nhằm vào chúng ta hay không thì cũng có thể xác định được một điều, đó chính là Hoàng tộc họ Diệp vốn không xem điện Hắc Long chúng ta ra gì, chỉ phái đi có năm cao thủ Thần Cảnh mà muốn tiêu diệt chúng ta, còn giết nhiều cao thủ của ta như vậy, Hoàng tộc họ Diệp nhất định phải trả giá đắt cho chuyện này!”
Trong lúc nhất thời, cả phòng họp lớn tranh cãi ầm ĩ.
Cuối cùng, Hansen vỗ bàn tức giận quát: “Tôi không quan tâm những chuyện đó, nhưng nếu như Hoàng tộc họ Diệp đã khiến cho điện Hắc Long chúng ta chết nhiều người như vậy thì chúng phải chịu trách nhiệm về chuyện này! Truyền mệnh lệnh của tôi xuống, lập tức sắp xếp mười cao thủ Thần Cảnh, chuẩn bị tiến về Hoàng thành Diệp ở Chiêu Châu!”
“Rõ!”, có người đi sắp xếp theo mệnh lệnh ngay tức thì.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên người trung niên trước đó đã nói có thể đây là âm mưu nhằm vào điện Hắc Long lên tiếng: “Thủ lĩnh, nghe nói cách đây không lâu thực lực của Diệp Hoàng trong Hoàng tộc họ Diệp vừa mới đột phá lên Siêu Phàm Cảnh, nếu chỉ cử đi mười cao thủ Thần Cảnh thì e rằng không làm gì được bọn chúng”.
“Điều này nói lên sức mạnh của Diệp Hoàng tối thiểu là đang ở Siêu Phàm Nhất Cảnh, nếu muốn chắc chắn có thể áp chế được Hoàng tộc họ Diệp thì phải có cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh ra trận”.
“Cho nên tôi kiến nghị ngoài việc sắp xếp mười cao thủ Thần Cảnh tiến đến Hoàng tộc họ Diệp, chúng ta có thể mời thêm một người có thực lực Siêu Phàm Nhị Cảnh đi theo chung với người của chúng ta”.
Hansen im lặng, tất nhiên ông ta biết người đàn ông trung niên nói rất có lý, mười cao thủ Thần Cảnh gần như là toàn bộ vốn liếng của điện Hắc Long, nếu như những người này chết ở Hoàng tộc họ Diệp thì điện Hắc Long cũng chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.
Chỉ có điều, muốn mời một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh thì phải bỏ ra một số tiền rất lớn.
Nhưng so với việc tổn thất mười cao thủ Thần Cảnh, dường như bỏ ra một số tiền lớn mời cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh có vẻ dễ thực hiện hơn.
“Được, vậy giao chuyện này cho ông sắp xếp, mời một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh đi theo người của chúng ta đến Hoàng thành Diệp”, Hansen gõ tay lên bàn, đưa ra quyết định.
Gần như cùng giây phút ấy, Hoàng tộc họ Diệp ở Chiêu Châu cách xa đó cũng đang mở cuộc họp.
Diệp Hoàng làm chủ tọa, trong ánh mắt tràn đầy sự tức giận đáng sợ.
Sáng nay, năm cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp vừa mới đi đến chiến trường ngoài biên giới tiêu diệt điện Hắc Long thì buổi chiều, đầu của cả năm người đã bị người ta treo ở trên cổng của Hoàng thành Diệp, đây quả thật là một sự sỉ nhục vô cùng lớn đối với Hoàng tộc.
“Tôi muốn điện Hắc Long bị hủy diệt!”
Bỗng nhiên Diệp Hoàng giận dữ thét ầm lên.
Toàn bộ nhân vật cấp cao của Hoàng tộc họ Diệp đang ngồi ở dưới đều câm như hến, không ai dám lên tiếng.
Lúc này, cả người của Diệp Hoàng đều phát ra uy thế của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, ép cho đám nhân vật cấp cao thở không nổi.
“Hoàng Chủ, tôi cho rằng điện Hắc Long chỉ là hạng tôm tép nhãi nhép mà thôi, trước hết có thể tạm thời buông tha cho họ mấy ngày. Chuyện quan trọng nhất với chúng ta bây giờ là tiệc mừng thọ trăm tuổi của lão Hoàng Chủ vào ba ngày sau”.
Cuối cùng có một nhân vật lão làng mở miệng tiếp lời: “Đến khi tiệc mừng thọ của lão Hoàng Chủ kết thúc, không cần chúng ta ra tay thì cũng sẽ có người chủ động đến chiến trường ngoài biên giới tiêu diệt điện Hắc Long”.
Trong mắt Diệp Hoàng lóe lên sát ý đáng sợ. Chính vì ba ngày sau là tiệc mừng thọ trăm tuổi của Diệp Lâm –bố của lão ta, bây giờ lại xảy ra chuyện như thế này nên mới khiến cho Hoàng tộc họ Diệp chịu sỉ nhục lớn hơn.
Lão ta cũng hiểu, hiện giờ đối với Hoàng tộc họ Diệp, tiệc mừng thọ ba ngày sau mới là chuyện quan trọng nhất.
“Được, vậy tạm thời buông tha cho điện Hắc Long, đợi đến khi Hoàng tộc họ Diệp chúng ta nắm quyền quản lý Đế Thôn thì tôi muốn điện Hắc Long phải máu chảy thành sông!”, Diệp Hoàng vô cùng kiên quyết.
Diệp Sát là cao thủ hàng đầu ở bên cạnh lão ta, đã đi theo từ khi lão ta vẫn còn là Hoàng tử, giờ đây lại đầu một nơi thân một nẻo, chỉ có cái đầu bị treo ở phía trên cổng của Hoàng thành Diệp.
Diệp Hoàng muốn tạm thời buông tha cho điện Hắc Long, nhưng lại không ngờ được điện Hắc Long đã phái đi mười cao thủ Thần Cảnh, đã vậy còn tốn một khoản tiền lớn để mời một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh đang đuổi đến Hoàng thành Diệp.
Trong lúc này, Dương Thanh đã rời khỏi chiến trường ngoài biên giới, ngồi trên chuyến bay trở về Yến Đô.
Những việc nên làm đều đã làm, anh cũng biết rõ chỉ dựa vào điện Hắc Long thì không thể tiêu diệt Hoàng tộc họ Diệp được.
Mặc dù không tiêu diệt được Hoàng tộc họ Diệp, có thể mang đến phiền phức lớn cho bọn họ thì cũng đủ rồi.
Bây giờ anh cần phải trở lại Yến Đô để chuẩn bị trước, đợi đến ba ngày sau, thời điểm Hoàng tộc họ Diệp tổ chức tiệc mừng thọ trăm tuổi cho Diệp Lâm ở Yến Đô.