Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Trong lúc điện Hắc Long và Hoàng tộc họ Diệp ngấm ngầm mưu tính lẫn nhau, Dương Thanh đã về tới Yến Đô.  

Trong dinh thự Vân Phong, ngoài Dương Thanh thì vẫn còn vài bóng dáng quen thuộc.  

Tiền Bưu, người từng là Vua Bóng Đêm ở biên giới phía Bắc đang đứng một bên với vẻ mặt nặng nề, mà người bên cạnh Dương Thanh chính là Lý Trọng với thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh.  

Ngoài hai người họ còn có cả Satan với thực lực Thần Cảnh đỉnh phong.  

Tính cả Dương Thanh thì chỉ có bốn người, nhưng trong bốn người ở đây không có ai là đơn giản cả.  

Tiền Bưu được xem như là tiền bối của Dương Thanh. Từ khi đi theo anh, thực lực của ông ta đã có bước tăng trưởng rất lớn. Sau đó lại nhờ có sự hỗ trợ từ đan dược của Phùng Tiểu Uyển, hiện giờ Tiền Bưu đã trở thành một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.  

Bản thân Satan chính là thủ lĩnh đứng đầu của Hồng Trần, một trong ba tổ chức sát thủ lớn ở chiến trường ngoài biên giới. Vốn dĩ hắn ta chính là cao thủ trải qua nhiều kinh nghiệm vào sinh ra tử, tuy thực lực chỉ ở cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong nhưng sức chiến đấu có thể sánh ngang với bán bộ Siêu Phàm Cảnh.   

Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, bản thân lại tu hành phép hô hấp chín tầng của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, sức chiến đấu tiến thẳng đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh.  

Còn về Dương Thanh, tuy rằng anh chỉ ở mức Siêu Phàm Nhị Cảnh nhưng lại có thể đánh bại Lý Trọng. Sau khi có được phương pháp tu hành Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, thực lực của anh tăng vọt, sức chiến đấu có thể sánh với cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh.  

Với đội hình như vậy, thử đưa mắt nhìn khắp Chiêu Châu xem, ngoại trừ gia tộc Cổ Võ ẩn thế ra thì họ chính là sự tồn tại đứng đầu.  

“Ba ngày sau, tiệc mừng thọ trăm tuổi của Diệp Lâm sẽ được tổ chức ở Yến Đô, còn mời rất nhiều nhà tài phiệt đứng đầu Chiêu Châu, rõ ràng mục tiêu mà Diệp Lâm nhắm đến chính là Đế Thôn”.  

Dương Thanh quét mắt qua mọi người, nói cực kỳ nghiêm trọng: “Trước giờ chỉ nghe thấy tin đồn về Đế Thôn, rốt cuộc nó là một nơi như thế nào thì chẳng có ai đoán được”.  

“Cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô lúc trước đã bị tôi phá hủy. Lúc này khi cuộc chiến tranh giành Đế Thôn bắt đầu, Hoàng tộc họ Diệp chắc chắn sẽ chuẩn bị đâu ra đó”.  

“Theo như lời đồn đãi thì Hoàng tộc không được phép nhúng tay vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, thậm chí dòng chính Hoàng tộc cũng bị cấm xuất hiện ở Yến Đô. Nhưng vào cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô lần trước, người của bốn Hoàng tộc lớn đều xuất hiện ở Yến Đô, thế nhưng không hề có bất cứ chuyện không hay nào xảy đến với họ cả”.  

“Nói vậy, chính vì như thế mới làm cho Hoàng tộc họ Diệp có lá gan gióng trống khua chiêng bước vào Yến Đô. Dù thế nào, chúng ta cũng không thể để cho Đế Thôn xuất thế”.  

Dương Thanh vừa nói xong câu này, sắc mặt những người còn lại đều lộ vẻ nặng nề.  

Ngay lúc này, Lý Trọng lên tiếng: “Cậu Thanh, tuy rằng chúng ta chỉ nghe toàn tin đồn về Đế Thôn, nhưng sự kiện xảy ra ở Yến Đô vào một trăm năm trước kia thật sự tồn tại. Điều này tôi có thể làm chứng”.  

“Về phần Đế Thôn đến tột cùng là như thế nào, và liệu nó có thật sự trung thành với Vương của Yến Đô sau khi xuất thế hay không thì không thể nào chắc chắn được”.  

“Tuy nhiên, hiện giờ Hoàng tộc họ Diệp cố ý muốn nắm quyền kiểm soát Đế Thôn, còn mời nhiều gia tộc quyền quý đứng đầu như thế, e rằng chúng đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, muốn dẹp yên sợ là không hề dễ dàng”.  

“Tôi có một đề nghị, thay vì để Hoàng tộc họ Diệp nắm Đế Thôn trong tay, chi bằng cậu Thanh hãy hành động. Nhìn từ nhiều góc độ, cậu chính là ứng cử viên thích hợp nhất cho ngôi Vương của Yến Đô, Hoàng tộc vốn không có tư cách can thiệp. Chỉ cần cậu ra tay thì tất nhiên sẽ có thể kế thừa Đế Thôn”.  

“Một khi Đế Thôn nghe theo mệnh lệnh của cậu thì đó sẽ là trợ lực cực kỳ to lớn cho cậu”.  

Mấy người ở đây đều biết rõ tình trạng hiện giờ của Dương Thanh. Anh không chỉ chọc giận người của Hoàng tộc họ Vũ mà còn có thù hận với cao thủ của Miêu Thành.  

Bên cạnh đó, anh em tốt của Dương Thanh là Mã Siêu lúc này cũng bị mắc kẹt ở Hoàng tộc họ Phùng, một trong hai Hoàng tộc cổ xưa lớn.   

Còn có một tai họa ngầm lớn nhất, đó chính là phủ thành chủ Hoài Thành.  

Hoàng tộc họ Vũ và Hoàng tộc họ Phùng còn đỡ, chỉ có Miêu Thành và Hoài Thành là cực kỳ phiền phức.  

Miêu Thành cũng giống như Hoài Thành, đều là gia tộc ẩn thế, trong đó còn có cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh. Trong lần đột kích của cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoài Thành lúc trước, nếu không nhờ sư phụ Vô Danh của Dương Thanh mạnh mẽ trấn áp, sợ rằng Dương Thanh đã bị cao thủ Hoài Thành giết chết từ lâu.  

Dù sao Long Dược cũng là con rể của phủ thành chủ Hoài Thành, lại chết ở trong tay Dương Thanh. Cho dù Vô Danh đã cảnh cáo Hoài Thành thì chắc chắn là Dương Thanh vẫn bị người bên đó ghi hận.  

Nói không chừng một ngày nào đó, phủ thành chủ Hoài Thành sẽ ra tay với Dương Thanh.  

Trong tình hình này, dường như chỉ có kế thừa Đế Thôn, giành lấy quyền kiểm soát cao thủ Siêu Phàm Cảnh trong tay thì Dương Thanh mới có thể đối phó với mớ rắc rối này.  

Có điều Dương Thanh lại cố chấp như trước, lắc đầu nói: “Nghe đồn Đế Thôn rất đáng sợ, nếu không thể khống chế thì sẽ tạo thành tai họa cực kỳ khủng khiếp cho toàn bộ Chiêu Châu. Tôi không thể chỉ vì bản thân mình mà đặt cả Chiêu Châu vào trong thế khó xử”.  

“Dù là ai cũng đừng hòng kế thừa Đế Thôn, đây là giới hạn của tôi!”  

Nghe Dương Thanh nói như thế, Lý Trọng không nói thêm điều gì nữa, trên mặt chỉ hiện lên một chút đáng tiếc.  

Tiền Bưu có xuất thân ở chiến vực, Dương Thanh lại từng là Tướng quân biên giới phía Bắc. Do đó, Tiền Bưu sẽ chỉ phục tùng những quyết định của Dương Thanh.  

Về phần Satan, lúc trước chính mắt hắn ta nhìn thấy Dương Thanh và thủ lĩnh Hồng Trần chiến đấu với nhau, đương nhiên biết rõ thực lực của anh mạnh mẽ đến chừng nào. Vì thế ở trước mặt Dương Thanh, Satan chẳng thể nổi lòng phản kháng, cũng chỉ biết lựa chọn chấp hành quyết định của anh.  

Vì thế sau khi Lý Trọng đưa ra ý kiến, trong phòng lập tức rơi vào yên tĩnh.  

Giây phút yên lặng ngắn ngủi trôi qua, trong mắt Dương Thanh hiện lên vẻ sắc bén. Anh nheo mắt, nói: “Hoàng tộc họ Diệp đã muốn chết thì tôi sẽ khiến cho họ bị hủy diệt!”  

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt của đối phương.  

“Nhà họ Lý của Hoàng thành Diệp, Hồng Trần, Ảnh Vệ, tất cả cao thủ Thần Cảnh của ba thế lực lớn phải dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào Yến Đô, chờ mệnh lệnh của tôi bất cứ lúc nào”.  

Dương Thanh bất chợt lên tiếng.  

Lý Trọng, Satan và Tiền Bưu là người phụ trách của ba thế lực lớn này. Khi nghe thấy mệnh lệnh của Dương Thanh, ba người bọn họ đều lập tức đứng thẳng người dậy.  

“Lý Trọng, ba ngày sau, cũng chính là ngày tổ chức tiệc mừng thọ trăm tuổi của Diệp Lâm, ông tự mình đến Hoàng thành Diệp một chuyến. Ngày hôm đó, tôi muốn cả Hoàng thành Diệp bị hủy diệt!”  

Không đợi ba người đáp lại, Dương Thanh lập tức quay người nhìn Lý Trọng và tiếp tục ra lệnh.  

Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh. Ba ngày sau, Diệp Lâm sẽ tổ chức tiệc sinh nhật ở Yến Đô, đến lúc đó Hoàng thành Diệp sẽ trống không. Một mình Lý Trọng là đã đủ để đè ép cả Hoàng tộc họ Diệp.  

“Vâng, cậu Thanh!”, Lý Trọng vội vàng đáp.  

Nhưng mà câu tiếp theo của Dương Thanh khiến cho lão ta mừng như điên.  

Anh nói tiếp: “Một khi thế lực đứng đầu Chiêu Châu biến mất thì sẽ gây ra ảnh hưởng cực lớn trong phạm vi nhất định. Sau khi Hoàng tộc họ Diệp bị hủy diệt, nhà họ Lý mau chóng thay thế là được”.  

Lý Trọng ngơ ngẩn cả người, cảm giác bản thân như đang nằm mơ.  

Nhiều năm qua, lão ta vẫn ẩn cư không xuất hiện, cố gắng tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh cũng chỉ vì một ngày có thể thay thế Hoàng tộc họ Thượng Quan.  

Vốn dĩ Lý Trọng nghĩ rằng sau khi thất bại trong kế hoạch thay thế Hoàng tộc họ Thượng Quan, cả đời này mình không còn bất kỳ cơ hội nào để cho nhà họ Lý được thăng tiến lên làm Hoàng tộc.  

""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui