Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

Chương có nội dung bằng hình ảnh

"Diệp Hoàng tính toán thật giỏi!"  

Vừa lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên không đúng lúc, trong chốc lát mọi người đều cùng nhìn về phía người nói chuyện.  

Diệp Hoàng nhíu mày, nhìn về phía nhà họ Lý ở Hoàng thành Thượng Quan, lạnh lùng nói: “Không biết ý của chủ gia tộc họ Lý là gì?”  

"Hoàng tộc họ Diệp của tôi luôn ngay thẳng, không nhúng tay vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn. Vậy mà ông lại nói rằng tôi đang toan tính? Thực lực của Hoàng tộc họ Diệp rõ ràng ở đó, tôi cần toan tính với ai nữa?”  

Lúc trước khi Diệp Hoàng đề nghị thành lập liên minh thì Lý Giang Hùng đứng ra phản đối đầu tiên, bây giờ cũng lại là lão ta. Chuyện này khiến ý đồ muốn giết Lý Giang Hùng của Diệp Hoàng không ngừng gia tăng.  

Lý Giang Hùng cười lạnh: “Diệp Hoàng, có một số chuyện trong lòng mọi người đều hiểu rõ, chỉ là không muốn nói ra thôi. Nếu ông hỏi tôi thì tôi cũng đành nói ra”.  

Lông mày của Diệp Hoàng càng nhíu chặt, trong mắt ẩn hiện vài tia sát ý nhưng cũng không mở miệng ngăn cản, ánh mắt u ám luôn nhìn chằm chằm vào Lý Giang Hùng.  

Lý Giang Hùng không chút sợ hãi, lạnh lùng đáp: "Nếu như Hoàng tộc họ Diệp thật sự không can dự vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, vậy thì đừng có nói ra những chuyện như người của Hoàng tộc có thể tham gia nhưng không tính thành tích, toàn là lừa gạt”.  

"Với thực lực của Diệp Hoàng và tiền bối Diệp Lâm thì những cao thủ ở đây đều không phải là đối thủ, ai mà có bất mãn với Hoàng tộc họ Diệp thì mấy người đều có thể tìm cớ để khiêu chiến, sau đó đánh bọn họ trọng thương”.  

"Theo cách này thì những người có thể đi đến vòng sau cùng đều là những cao thủ đi theo Hoàng tộc họ Diệp”.   

"Lời nói của Diệp Hoàng thật tốt đẹp, không tính thành tích của cao thủ Hoàng tộc tham dự đấu võ, nhưng để cao thủ Hoàng tộc tham dự đấu võ thì cũng đã là nhúng tay vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn rồi”.   

"Nếu Diệp Hoàng thật sự không muốn can thiệp vào thì đừng bảo là người Hoàng tộc có thể tham gia đấu võ, mà hãy nhường lại cơ hội cho các thế lực khác ở Chiêu Châu đi”.   

Lời của Lý Giang Hùng vừa nói xong thì đám người của các thế lực còn đang đắm chìm trong giấc mộng đẹp có thể khống chế Đế Thôn lập tức trở nên tỉnh táo.  

Sắc mặt Diệp Hoàng càng ngày càng dữ tợn và không hề che giấu ý muốn giết Lý Giang Hùng chút nào, lạnh giọng nói: “Lý Giang Hùng, ông muốn chết đúng không!”  

Trong lúc đó, khí thế võ đạo kinh khủng bộc phát ra khỏi người lão ta và gây sức ép lên Lý Giang Hùng.  

Bản thân Lý Giang Hùng chính là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, chỉ còn cách Siêu Phàm Nhất Cảnh một bước nữa thôi. Đối mặt với một người chỉ vừa bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh như Diệp Hoàng, lão ta vẫn cảm thấy có chút áp lực nhưng còn lâu mới đến mức không thể chịu đựng được.   

"Sao thế? Diệp Hoàng thẹn quá hóa giận nên muốn giết người diệt khẩu à?”  

Lý Giang Hùng không hề sợ hãi, còn giải phóng uy lực võ đạo của mình để chống lại khí thế của Diệp Hoàng.  

Người của tất cả các thế lực có mặt ở đây đều sững sờ. Vừa rồi Lý Giang Hùng đã cản trở việc thành lập liên minh, bây giờ lại muốn ngăn cản cuộc chiến tranh giành Đế Thôn sao?  

"Diệp Hoàng, ông muốn làm gì?"  

Thượng Quan Hoàng vỗ bàn một cái, đột ngột đứng dậy, trong nháy mắt khí thế võ đạo của bán bộ Siêu Phàm Cảnh bùng nổ, bao trùm về phía Diệp Hoàng.  

Long Hoàng và Đoàn Hoàng cũng lần lượt đứng dậy, cùng giải phóng khí thế bán bộ Siêu Phàm Cảnh ra ngoài.  

Không chỉ Hoàng Chủ của ba Hoàng tộc lớn mà cả những cao thủ hàng đầu trong Hoàng thành của họ cũng đứng lên và trừng mắt nhìn Diệp Hoàng.  

Vài cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp cũng đứng lên.  

Hai bên đối đầu nhau, bầu không khí bỗng trở nên cực kỳ nghiêm trọng, chỉ chực chờ bùng nổ chiến tranh.   

"Đủ rồi!"  

Đúng lúc này, một giọng nói tức giận vang lên khắp sảnh tiệc.  

Tiếng quát giận dữ này giống như sấm sét nổ vang bên tai mọi người, không khí nghiêm trọng trong sảnh tiệc khi nãy biến mất trong phút chốc.  

Diệp Lâm đang ngồi trước bàn vuông từ đầu đến cuối vẫn không hề nói chuyện dùng mắt quét khắp sảnh tiệc, nói đầy hời hợt: “Hôm nay lễ mừng thọ một trăm tuổi của tôi, chỉ muốn chứng kiến sự xuất hiện rầm rộ của Đế Thôn thôi, nhưng không ngờ rằng lại phiền toái đến như vậy”.  

"Tôi có thể hứa với các vị đang ngồi đây rằng, trong cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp tôi đây chỉ tham gia chiến đấu chứ không tính thành tích, và tôi còn hứa với các vị rằng cao thủ Hoàng tộc họ Diệp tuyệt đối sẽ không ỷ mạnh hiếp yếu”.  

Ngụ ý của Diệp Lâm chính là người của Hoàng tộc họ Diệp vẫn sẽ tham gia vào trận chiến tranh giành Đế Thôn, chỉ là cao thủ Siêu Phàm Cảnh sẽ chỉ ra tay với người có cùng cảnh giới.  

Vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm giác được khí thế mạnh mẽ của Diệp Lâm, ngay cả Dương Thanh cũng cảm nhận được một loại áp lực như có như không.  

Thực lực thật sự của Diệp Lâm mạnh đến mức nào thì cho đến bây giờ Dương Thanh vẫn không nhìn thấu được, nhưng có thể chắc chắn rằng ít nhất cũng phải là Siêu Phàm Ngũ Cảnh.   

Nhưng Dương Thanh chỉ đang ở Siêu Phàm Nhị Cảnh, nhờ vào Đại Đạo Thiên Diễn Kinh mới có thể bộc phát ra được thực lực sánh ngang với Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí là tiến gần đến Siêu Phàm Lục Cảnh.  

Giả sử như Diệp Lâm thật sự đạt được Siêu Phàm Lục Cảnh, Dương Thanh sẽ rất khó đối phó với thực lực hiện giờ của mình.  

Hoàng tộc họ Diệp không trực tiếp nhúng tay vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn nhưng lại cũng không thể thật sự từ bỏ quyền kiểm soát Đế Thôn, vậy thì chứng tỏ ngoại trừ Diệp Lâm và Diệp Hoàng, chắc chắn còn một cao thủ Siêu Phàm Cảnh tuyệt đối nghe theo lệnh của Hoàng tộc họ Diệp nhưng không thuộc Hoàng tộc này.  

Và có lẽ Diệp Lâm và Diệp Hoàng đang dẹp hết mọi chướng ngại cho người đó.  

Nếu như vậy, đợi đến khi người kia thừa kế Đế Thôn, Hoàng tộc họ Diệp vẫn sẽ nắm giữ được Đế Thôn như cũ.  

Trong đầu Dương Thanh bỗng xuất hiện cao thủ bí ẩn đã bắt Phương Nho đi trước mắt mình đêm qua. Liệu cao thủ bí ẩn kia chính là người mà Hoàng tộc họ Diệp muốn nâng đỡ chăng?  

“Tiền bối Diệp Lâm, chẳng phải ý của ông cũng giống với ý của Diệp Hoàng khi nãy sao?”, Lý Giang Hùng đột nhiên nói.  

Lần này, ngay cả Dương Thanh cũng có phần kinh ngạc, biểu hiện hôm nay của Lý Giang Hùng khiến anh có phần khâm phục. Cho dù là Thượng Quan Hoàng hay Long Hoàng cũng không thẳng thắn bằng lão ta.  

Bầu không khí tại nơi này đột ngột trầm xuống, mọi người nhìn chằm chằm vào Lý Giang Hùng với dáng vẻ như đang gặp ma.  

Lý Giang Hùng nhằm vào Diệp Hoàng đã đành, sao bây giờ lại dám nhằm vào cả Diệp Lâm?  

“Lý Giang Hùng, ông đang chất vấn bố tôi đấy à?”, Diệp Hoàng cau mày chất vấn.  

“Tôi không chất vấn, mà chỉ là đang nói sự thật”, Lý Giang Hùng lập luận.  

“Hay cho câu đang nói sự thật, ngay cả lời hứa của bố tôi mà ông cũng không tin, lại còn dám nói là không chất vấn?”, Diệp Hoàng cười lạnh.  

Lý Giang Hùng không để ý đến lão ta, nhìn thẳng Diệp Lâm mà nói tiếp: "Tiền bối Diệp Lâm, tôi vẫn hy vọng rằng người của Hoàng tộc có thể rút khỏi cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, vì chỉ có như thế thì các thế lực ở khắp nơi mới có thể yên tâm tham dự”.   

"Cậu đang nói chuyện với tôi sao?”  

Vừa rồi Diệp Lâm đã phớt lờ Lý Giang Hùng, nhưng bị Lý Giang Hùng liên tiếp chất vấn nên lão ta rất tức giận.  

"Tôi…"  

Ngay khi Lý Giang Hùng định tiếp tục nói thì lão ta nhanh chóng bị một luồng sát khí mạnh mẽ bao lấy, khoá chặt.  

Ngay tại một cái chớp mắt này, lão ta đã có một ảo giác rằng mình sắp chết.  

"Bùm!"  

""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui