Xích Thố chính là người được cử đi theo âm thầm giám sát bọn họ, người này cực kì giỏi trong việc ẩn nấp, dù cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh cũng chưa chắc có thể tìm ra ông ta, nhưng vừa rồi, ông ta đã bị lão Cửu bắt gọn chỉ trong một phút ngắn ngủi.
Điều này chứng tỏ, thực lực của lão Cửu mạnh đến khó lòng tưởng tượng.
Xích Thố xụi lơ trên mặt đất, tức tối nhìn chằm chằm bốn gã cao thủ kia, nghiến răng nghiến lợi nói: "Các ông to gan thật, dám phản bội Dược Vương Cốc, rồi các ông sẽ phải nhận một kết cục cực kì thảm khốc!"
Sắc mặt cả bốn gã cao thủ Dược Vương Cốc đều trở nên hết sức khó coi.
Lão Cửu nói: "Giờ chỉ cần các người giết cậu ta thì ngay cả Dược Vương cũng sẽ không biết các người đã nói gì với chúng tôi đâu".
Nghe lão Cửu nói thế, Dương Thanh thoáng kinh ngạc, anh không hiểu lão Cửu định làm gì, nhưng ông lão là người do Miêu thành chủ phái tới giúp anh, nếu ông lão đã nói thế thì hẳn phải có mưu tính riêng rồi.
Quả nhiên, sau đó lão Cửu còn nói thêm: "Chỉ cần các người giết Xích Thố, chúng tôi có thể yên tâm rằng các người sẽ không phản bội chúng tôi, chỉ có như thế, chúng tôi mới có thể cho các người một đường sống".
Nhận được những lời này của lão Cửu, bốn gã cao thủ của Dược Vương Cốc đều mừng rỡ vô cùng.
Các cao thủ khác cũng đều lên tiếng khẳng định.
Sắc mặt Xích Thố đã âm trầm cực kì, ông ta hằn học nhìn bốn người kia, nói: "Các ông tưởng rằng tôi chết rồi thì Dược Vương sẽ tha cho các ông chắc? Các ông coi Dược Vương là đồ ngu hả?"
Gã cao thủ cầm đầu dữ dằn nói: "Chúng tôi không có thời gian nghĩ nhiều như vậy nữa, hiện giờ, chúng tôi chỉ có thể giết ông thì mới sống tiếp được!"
Dứt lời, ông ta quát lớn: "Các anh em, cùng nhau ra tay đi!"