Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

“A!”  

Dương Thanh hét lên, nét mặt méo mó vì đau đớn.  

Lần này, sự phát tác của cổ trùng Vô Tâm khiến anh cảm thấy sống không bằng chết.  

Anh như cảm nhận được một cách rõ ràng, trái tim anh đang bị cổ trùng Vô Tâm trong đó điên cuồng gặm nhấm, thậm chí anh còn nghe được tiếng động mà cổ trùng Vô Tâm phát ra khi nuốt trái tim anh.  

“Anh Thanh, anh sao thế?”  

Hoài Lam thấy thế, lập tức biến sắc, lo lắng hỏi.  

Dương Thanh cắn chặt răng, gân xanh nổi gồ trên hai cánh tay, mặt đầm đìa mồ hôi.  

Các cao thủ của Dược Vương Cốc cũng rất kinh ngạc trước cảnh tượng này.  

Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong vừa bị Dương Thanh đánh bay trước đó lồm cồm bò dậy, lau máu ở khóe miệng. Khi thấy Dương Thanh có vẻ đau đớn, ông ta bỗng mỉm cười tàn nhẫn.  

“Cổ trùng Vô Tâm đang phát tác, điên cuồng gặm nhấm trái tim cậu ta, đây là triệu chứng cuối sau khi trúng cổ độc Vô Tâm, với tình trạng của cậu ta bây giờ, cậu ta không thể sống hết đêm nay được”.  

Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong dẫn đầu tươi cười nói.  

Nghe thấy thế, các cao thủ khác của Dược Vương Cốc cũng có vẻ vui mừng.  

Hồi nãy họ định ra tay với Dương Thanh, kết quả lại phát hiện ra chẳng ai là đối thủ của anh hết. Nhưng bây giờ họ không cần ra tay nữa, cứ nhìn Dương Thanh bị cổ trùng Vô Tâm hành hạ đến chết là được rồi.  

“Cốc chủ nói, cậu ta đã giết rất nhiều anh em thuộc Dược Vương Cốc chúng ta, cho dù cậu ta không thể sống hết đêm nay, mạng của cậu ta cũng phải do người của Dược Vương Cốc lấy! Bây giờ chính là thời cơ tốt nhất để giết cậu ta, mọi người cùng ra tay đi!”  

Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong dẫn đầu bỗng ra lệnh rồi lao tới chỗ Dương Thanh đầu tiên.  

Dương Thanh cố chịu cơn đau khi trái tim bị gặm nhấm, anh ngước đôi mắt đỏ ngầu lên, trong mắt tràn ngập sát khí.  

Anh gần như nghiến răng: “Nếu các người chán sống thì tôi đành giúp vậy!”  

Sự điên cuồng của cổ trùng Vô Tâm khiến anh đau đến mức không muốn sống, nhưng cũng kích thích cơ thể của anh, khiến máu anh chảy nhanh hơn, đồng thời còn có một cơn giận không tên khiến huyết mạch cuồng hóa của anh phát huy triệt để hơn nữa.  

Khí thế đáng sợ lan ra từ người anh.  

Anh bỗng giơ một tay lên, ngay sau đó, một cao thủ của Dược Vương Cốc cũng lao đến. Anh chợt hạ tay xuống.  

“Rầm!” 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui