Nhưng anh sẽ về văn phòng chưa được nữa tiếng thì thư ký đã đi vào.
“Chủ tịch, vừa rồi có một cậu nhóc mang thư mời đến, nói có một ông lão bảo đưa thư mời này cho anh.
Thư ký đưa một bức thu mời mạ vàng cho Dương Thanh.
Lúc mở bức thu, anh cảm thấy có một mùi nguy hiểm tỏa ra, vội vàng ném thư sang một bên.
Nhưng đã muộn rồi, bên trong thư mời có kịch đọng. Dương Thanh vừa chạm vào đã biết mình trúng độc rồi.
“Chủ tịch!”
Thư ký bị dọa sợ, vẻ mặt lo lắng.
“Không có gì đâu! Ra ngoài đi!”
Dương Thanh bảo thư ký ra ngoài, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Lúc này hơi thở của Dương Thanh đang rất hỗn loạn, ban đầu anh định liên lạc với Phùng Tiểu Uyển nhưng chợt phát hiện ra trong cơ thể mình có một sức mạnh cuồng bạo đang cuộn trào.
Sau vài giây ngắn ngủi, ngón tay đang nhuộm sang màu đen từ từ khôi phục lại màu da vốn có.
“Đây là…”
Dương Thanh giật mình nhận ra cảm giác choáng váng khi mới bị trúng độc thế mà đã biến mất.
Rõ ràng là độc đã được giải.
“Là liều thuốc hoàn mỹ!”
Dương Thanh lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Vừa rồi đúng là anh đã quá mất cảnh giác, không ngờ có người bỏ thuốc độc vào trong thư mời khiến mình bị trúng độc.
Với cảnh giới võ thuật hiện giờ, độc dược bình thường hoàn toàn không thể làm gì được Dương Thanh, khả năng tự chữa lành sẽ giải độc giúp cho anh.
Thế mà chất độc bên trong thư mời lại có tác dụng ngay lập tức, đủ để thấy kẻ chủ mưu lợi hại ra sao.
Nhưng dù có thế nào anh cũng không ngờ độc lại được giải nhanh như vậy.
“Tiểu Uyển, vừa rồi anh bị trúng độc…”
Dương Thanh nhanh chóng gọi cho Phùng Tiểu Uyển, nghe nói anh bị trúng độc thì cô ta rất lo lắng, Dương Thanh vội vàng an ủi: “Yên tâm, anh không sao rồi”.
“Anh Thanh, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy? Anh uống thuốc giải độc chưa?”
Bấy giờ Phùng Tiểu Uyển mới bình tĩnh lại nhưng vẫn rất sốt ruột, đồng thời cô ta cũng cảm thấy nghi ngờ.
Dương Thanh kể lại chuyện một lượt, sau khi anh nói xong, Phùng Tiểu Uyển im lặng một lúc rồi nặng nề nói: “Anh Thanh, liều thuốc hoàn mỹ anh dùng có tác dụng quá mạnh”.
“Theo em thấy, ảnh hưởng nó gây ra có thể là rất nhỏ, thậm chí còn có ích cho anh nhưng cũng chính vì vậy mà em càng không yên tâm hơn”.
“Tác dụng càng mạnh thì khi xảy ra tác dụng phụ sẽ càng khó kiểm soát”.
Đây cũng là điều Dương Thanh lo lắng, liều thuốc hoàn mỹ có hiệu quả mạnh đến thế nào, người trải nghiệm trực tiếp như anh rõ ràng nhất.
Ngay cả thủ lĩnh Hồng Trần là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mà cũng không thể chịu đựng được công hiệu của liều thuốc hoàn mỹ, hoàn toàn mất kiểm soát, cuối cùng cơ thể nổ tung rồi chết.
Bây giờ, cơ thể Dương Thanh đang bị liều thuốc này biến đổi, nhìn thì có vẻ có xu hướng tốt hơn, thậm chí anh còn có thể cảm giác được thực lực của mình đang tăng lên.
Nhưng càng mạnh, hơi thở trong cơ thể càng cuồng bạo. Nếu có một ngày anh thật sự không thể khống chế được cơ thể thì phải làm sao?
Nghĩ đến đây, Dương Thanh bất chợt vô cùng hốt hoảng đối với tương lai của mình.
“Anh Thanh, anh đừng lo, em nhất định sẽ nghĩ cách để chữa khỏi bệnh của anh!”
Phùng Tiểu Uyển kiên định nói.