Lục Nguyên Thông nâng một tách trà nóng lên, khẽ nhấp một ngụm rồi nói: “Tinh Tuyết là đứa cháu gái ông thương yêu nhất, ông luôn muốn tìm một người chồng thích hợp cho nó, chỉ là sinh ra trong gia tộc lớn thì rất nhiều chuyện đều không thể tự mình quyết định”.
“Ban đầu nếu không bị nhà họ Lý gây áp lực thì ông đã không cho phép Tỉnh Tuyết làm dâu nhà họ Lý rồi, nhưng con bé lại gặp được cháu!”
“Ông thấy Tinh Tuyết rất thích cháu, nếu cháu không chê thì ông muốn gả con bé cho cháu”.
“Không chỉ vậy, ông cũng bằng lòng nhường lại vị trí chủ gia tộc này cho cháu!”
Vừa nghe những lời này thì Dương Thanh sững sờ.
Mặc dù đã đoán ra được từ trước nhưng anh không nghĩ răng Lục Nguyên Thông lại chịu nhường cả vị trí chủ gia tộc để buộc anh và nhà họ Lục vào một chõ.
“Ông Lục, ông nói quá lời rồi!”
Dương Thanh vội vàng từ chối: “Cháu có tài đức gì để làm người thừa kế nhà họ Lục chứ?”
“Tình cảm cháu dành cho Tỉnh Tuyết là tình anh em chứ không phải tình yêu nam nữ đâu ạ, đối với cháu, cô ấy giống như em gái vậy”.
“Hơn nữa, cháu đang mất trí nhớ, không biết gì về quá khứ của mình cả, nếu lấy Tinh Tuyết rồi đến lúc khôi phục trí nhớ, phát hiện ra mình đã lấy vợ sinh con thì cháu biết đối mặt với Tinh Tuyết thế nào đây?”
Trước khi nhớ lại mọi chuyện, Dương Thanh không dám có suy nghĩ vượt quá giới hạn với Lục Tỉnh Tuyết.
“Dương Thanh, cháu nghĩ nhiều quá rồi”.
“Với thực lực hiện nay, cháu chắc chắn sẽ đứng trên đỉnh cao của thế giới trong tương lai, người vừa trẻ vừa có triển vọng như cháu mà có nhiều vợ thì chảng phải chỉ là chuyện bình thường thôi sao?”
Lục Nguyên Thông cười to: “Chỉ cần cháu thích Tỉnh Tuyết thì ông sẽ đứng ra làm chủ cho hai đứa kết hôn”.
“Nếu một ngày cháu khôi phục trí nhớ, nhận ra mình đã cưới vợ thật rồi thì Tinh Tuyết có thể làm vợ bé mài.
Câu nói này của lão đã làm thay đổi tam quan của Dương Thanh, không ngờ những thứ như “có nhiều vợ’ mà lão cũng nói ra được.
Vì lợi ích của gia tộc mà bắt cháu gái mình đi làm vợ bé, đúng là không có luân lý ngũ thường.
Sắc mặt Dương Thanh lập tức âm trâm xuống, cảm thấy Lục Nguyên Thông thật đáng ghét.
Nếu không nể mặt Lục Tinh Tuyết thì anh đã tức điên lên vì những lời này của lão rồi.
“Ông chủ Lục, cháu sẽ không lấy vợ trước khi khôi phục trí nhớ đâu!”
Dương Thanh lạnh giọng nói.
Xưng hô đối với Lục Nguyên Thông cũng đổi †ừ “ông Lục” sang ‘ông chủ Lục”.
Lục Nguyên Thông cũng nhận thấy thái độ của Dương Thanh đã thay đổi nên hơi hoảng loạn, vội vàng giải thích: “Xin lỗi! Ông đi hơi xa rồi!”
Dương Thanh rất có khả năng là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong, cho dù không phải thì chắc chắn cũng có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ.
Nếu chọc một người mạnh mẽ như vậy tức giận thì đó sẽ là một đòn đả kích cho nhà họ Lục.
Chính vì có sự hiện diện của Dương Thanh nên Lục Nguyên Thông mới dám công khai xảy ra xung đột với nhà họ Lý, thậm chí còn ép họ dùng số tiền năm mươi tỷ để chuộc người.
“Nếu ông chủ Lục không còn chuyện gì khác thì cháu xin phép đi trước!”
Nói rồi Dương Thanh đi ngay, không cho Lục Nguyên Thông cơ hội lên tiếng.