“Nói đi!”
Lục Nguyên Thông lạnh lùng đáp.
“Theo tôi thấy, sở dĩ nhà họ Lục dám tỏ thái độ với nhà họ Lý chỉ có hai khả năng, một là nhà họ Lý đã bị nhà họ Trương mua chuộc nên mới dám khiêu khích chúng ta”.
Người trung niên nặng nề nói: “Giả sử là như vậy thì cũng không vấn đề gì, điều làm tôi lo lắng hơn là khả năng thứ hai”.
Lý Sơn nổi lên hứng thú, cau mày nói: “Tiếp!”
“Khả năng thứ hai chính là dã tâm của nhà họ Lục đã bành trướng, không muốn đứng sau hai nhà Lý, Trương nữa nên muốn áp đảo chúng ta để trở thành bá chủ của Ninh Châu”.
“Nếu quả thật là vậy thì nhất định là nhà họ Lục đã được một cao thủ đứng đầu ủng hộ, mà thực lực của người này ít nhất là Vương Cảnh đỉnh phong!”
Nghe xong, nét mặt Lý Sơn trở nên nghiêm †úc: “Cậu cho rằng có thể nhà họ Lý đã tìm được một cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong sao?”
“Vâng!”
Người trung niên đáp.
“Sao lại vậy được?”
Trên mặt Lý Sơn đầy vẻ khó tin: “Toàn bộ Chiêu Châu có mấy ai là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong chứ? Kể cả bốn Vương tộc lớn thì người mạnh nhất cũng chỉ có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong mà thôi”.
“Nếu nhà họ Lục có cao thủ cấp bậc này thì đến Yến Đô ở cũng được nâng tâm bá chủ chứ đừng nói là Ninh Châu!”
Nhìn vào vẻ mặt kinh ngạc của Lý Sơn, Lý Đồng Hạ sực nghĩ đến điều gì bèn nói: ‘Bố, nhà họ Lục thật sự có một cao thủ rất lợi hại đấy ạ’.
“Khi thăng Tấn bị thương, bên cạnh còn có hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ, nhưng theo như lời thăng bé và hai tên vệ sĩ đó nói thì đối phương là một người trẻ tuổi, cậu ta đã đánh bại hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ chỉ trong tích tắc”.
Ông ta đã nói chuyện này với Lý Sơn một lần, lúc ấy lão ta còn cho rằng Dương Thanh chỉ có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ.
Bây giờ lại nhắc đến, sắc mặt của Lý Sơn tối sâm: “Nhà họ Lục dám lên mặt như vậy chắc chắn là do có cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong chống lưng, lẽ nào thực lực của người trẻ tuổi mà bố xem thường kia là Vương Cảnh đỉnh phong sao?”
Nghĩ đến đây, mặt lão ta lúc trắng lúc xanh.
Một người mới 27, 28 tuổi mà có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ đã đủ gây náo động rồi, bây giờ họ lại phát hiện ra đối phương rất có khả năng là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong.
“Thưa bố, có khi nào người trẻ tuổi này chỉ có thực lực Vương Cảnh trung kỳ, còn nguyên nhân nhà họ Lục dám tỏ thái độ với chúng ta không phải cậu nhóc đó mà là thế lực sau lưng cậu ta không?”
Lý Đồng Hạ cẩn thận hỏi.
Hai mắt Lý Sơn tức khắc sáng ngời: “Nếu phân tích theo hướng này thì mọi chuyện đều rõ rồi!”
“Nhất định là vậy, ban đầu bố còn cho răng thực lực của người trẻ tuổi đó nằm ở Vương Cảnh hậu kỳ, bây giờ xem ra không phải, lý do thật sự phải là bối cảnh hùng mạnh của cậu ta mới đúng”.
Nói đến đây, vẻ lo âu trong mắt Lý Sơn không những không biến mất mà còn rõ ràng hơn: “Con nghĩ xem, trước đó cao thủ trẻ này ngồi trên xe Lục Tỉnh Tuyết về, có phải là cậu ta để ý con bé đó nên nhà họ Lục định liên hôn với thế lực sau lưng cậu ta không?”
Lý Đồng Hạ gật đầu: “Chắc chăn là vậy rồi ạ, nếu không thì sao cậu ta lại đánh thăng Tấn đến nông nỗi đó được? Chính là nguyên nhân này!”
“Bố, vậy chúng ta nên làm sao đây?”
Ông ta sốt sắng hỏi.