Diệp Chỉ Phàm nghiêm túc giải thích: ‘Dương Thanh rất mạnh, tôi nhận được một tin tức đáng tin cậy rằng tu vi của cậu ta đã là Siêu Phàm Cảnh rồi”.
“Siêu Phàm Cảnh? Siêu Phàm Cảnh là gì?”
Có người hỏi.
“Là cảnh giới võ thuật năm trên Thần Cảnh đỉnh phong!”, Diệp Chỉ Phàm đanh mặt lại.
“Trời!”
Có người hít sâu một hơi, khó tin bật thốt: “Có cả cảnh giới võ thuật đó sao?”
“Chủ nhánh hai Hoàng tộc họ Diệp, cứ cho là cậu ta mạnh đến vậy đi, nhưng các gia tộc như: chúng ta mà liên minh thì cũng được hai mươi đến ba mươi cao thủ Thần Cảnh kia mà?”
“Một đội ngũ mạnh thế này mà còn không giết được cậu ta sao?”
Diệp Chi Phàm cũng nghĩ vậy. Mà vì biết nhiều hơn những người khác nên mặc dù cũng thấy lo lắng, ông ta vẫn cho rằng với chừng hai mươi đến ba mươi cao thủ Thần Cảnh thì vẫn có khả năng giết Dương Thanh.
“Được rồi. Thế này đi, các gia tộc ở đây, nhà nào có từ hai cao thủ Thần Cảnh trở lên thì cử ra hai người, không đủ thì một người, và chỉ ra mười tỷ để bồi thường cho những gia tộc đã cử cao thủ Thần Cảnh của mình đi. Mọi người thấy sao?”
Diệp Chỉ Phàm hỏi.
Mười tỷ để đổi lấy một cao thủ Thần Cảnh không hề bị thiệt.
“Được, tôi không có ý kiến!”
“Tôi cũng vậy!”
Những người này thỏa thuận với nhau xong, bát đầu xác nhận số lượng để thành lập liên minh Thần Cảnh.
Rất nhanh đã có kết quả, mười bảy gia tộc lớn và nhỏ có thể cử ra tổng cộng là hai mươi bảy cao thủ Thần Cảnh, trong đó, hai gia tộc không có cao thủ Thần Cảnh và ba gia tộc chỉ có một cao thủ Thần Cảnh.
Thế là, mười bảy gia tộc cử ra hai mươi bảy cao thủ Thần Cảnh, cộng với bảy mươi tỷ để giết Dương Thanh.
“Xong, giờ thì chúng ta lên kế hoạch thôi. Hai mười bảy người này sẽ gặp mặt nhau trước, sau đó sẽ đi ám sát Dương Thanh!”
Diệp Chỉ Phàm nói.
“Uỳnh!”
Ông ta vừa dứt lời thì một tiếng nổ động trời vang lên. Trong sự thảng thốt của mọi người, cửa phòng bao bị đánh bay.
“Ai đấy?”
Ai cũng giật mình, giận dữ nhìn ra cửa.
Dưới ánh nhìn chăm chăm của đám người, một người trẻ tuổi chậm rãi cất bước đi tới.
Khuôn mặt của người đó hiện lên trước mắt bọn họ.
“Dương Thanh!”
Diệp Chi Phàm vừa nhìn đã nhận ra Dương Thanh, mặt mày tái mét.
Nghe vậy, những người lần đầu gặp anh đều hốt hoảng.
Vừa rồi họ còn quyết tâm, hùng hổ nói sẽ ám sát Dương Thanh, thế mà bây giờ anh đơn phương độc mã tới đây thì lại sợ.
Tuy đây là lần đầu nhiều người ở nơi này gặp.
Dương Thanh, họ lại đã quen thuộc với những lời đồn liên quan đến anh từ lâu.