Nhưng nghĩ đến thực lực mà Dương Thanh biểu hiện ra, bọn họ cảm thấy mình có thể tiếp nhận được sự thật này.
Thượng Quan Nhu nhìn Dương Thanh, trong mắt không ngừng lóe lên ánh sáng kỳ lạ. Phóng Tầm mắt ra cả thế giới này, sợ rằng không có người đàn ông thứ hai nào như vậy.
Sau khi cô ta gặp được người cùng lứa xuất sắc như vậy, làm sao có thể thích người đàn ông khác được?
“Cậu Thanh, cậu tha cho nhà họ Lý đi!”
Đúng lúc này, Thượng Quan Nhu đột nhiên nhìn về phía người đàn ông cuồng bạo kia và nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều thấy khó tin.
Ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng chấn động, nhìn Thượng Quan Nhu nói: “Nhu Nhu, cháu…”
Trên gương mặt dính đây máu của Thượng Quan Nhu hiện ra nụ cười quyến rũ: “Tuy cháu cũng muốn tiêu diệt nhà họ Lý nhưng nếu bên cạnh cậu Thanh có thể có thêm cao thủ như Lý Trọng cũng là một chuyện tốt”.
Lúc này Thượng Quan Hoàng mới hiểu được suy nghĩ của cô cháu gái mà mình yêu thương nhất.
Thượng Quan Hoàng trâm ngâm suy nghĩ một lát mới nói với Dương Thanh: “Cậu Thanh, nếu có thể thì cậu hãy cho Lý Trọng một cơ hội đi!”
Lý Giang Hùng cảm giác khó tin. Lý Trọng đầy.
vết thương trên người cũng không thể tin nổi.
Hôm.nay bọn họ tới tiêu diệt Hoàng tộc, không ngờ Hoàng tộc xin tha cho bọn họ.
Màu đỏ trong mắt Dương Thanh dần biến mất, sự cuồng bạo trên người cũng biến mất trong thời gian ngắn.
Mấy giây ngắn ngủi qua đi, Dương Thanh vốn như một con thú hoang đã bình tĩnh trở lại.
Lúc này, trông anh chỉ như một người thanh niên bình thường, làm gì còn vẻ hung ác tàn bạo vừa rồi?
Điều này làm mọi người kinh ngạc đến ngây người. Bọn họ biết Dương Thanh dùng biện pháp đặc biệt cố tăng sức chiến đấu lên tới trạng thái ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh, vốn tưởng cách này có giới hạn về thời gian.
Thời gian vừa hết, cơ thể Dương Thanh sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn, nhưng bây giờ xem ra không phải vậy.
Sau khi loại bỏ trạng thái cuồng bạo, Dương Thanh đã khôi phục lại cảnh giới võ thuật ban đầu.
“Lý Trọng, tôi có thể cho ông một con đường sống nhưng từ nay về sau ông phải xem tôi là chủ. Nếu ông dám phản bội, tôi tuyệt đối sẽ không tha!”
Dương Thanh bình tính nhìn về phía Lý Trọng nói.
Chỉ mấy câu nói có vẻ bình thản như vậy lại khiến toàn thân Lý Trọng giá lạnh. Lão ta không hề nghi ngờ, nếu mình dám phản bội, Dương Thanh sẽ giết chết không hề do dự.
Hơn nữa lão ta tin tưởng Dương Thanh có thực lực này.
Lý Trọng có thể còn sống đã thấy vô cùng thỏa mãn, sao dám không nhận lời Dương Thanh?
“Cậu Thanh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội. Từ nay về sau, cậu chính là chủ nhân của tôi! Tôi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho cậu!”
Lý Trọng vội vàng tỏ thái độ.
Lão ta đã sợ muốn vỡ mật, thật sự không dám phản bội.
“Lý Trọng, ông hãy nhớ kỹ lời ông nói đấy. Nếu để tôi biết ông dám phản bội cậu Thanh, tôi sẽ đích thân tiêu diệt nhà họ Lý!”
Thượng Quan Hoàng cũng nhìn về phía Lý Trọng uy hiếp.