Thế mà lúc này, sau khi chạm trán với cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Đậu, ông ta lại có cảm giác như bị áp đảo.
Rõ ràng là đối phương mạnh hơn.
“Hoàng tử Thượng Quan Tử Khiêm, lẽ nào thực lực của ông chỉ có vậy?”
Người của nhà họ Đậu nhếch mép, hiện ra một đường cong đầy trào phúng.
Dứt lời, khí thế trên người ông ta đột nhiên tăng cao, chân kia của ông ta như lò xo mạnh mẽ tấn công về phía Thượng Quan Tử Khiêm.
Sắc mặt Thượng Quan Tử Khiêm nháy mắt thay đổi, vội vã ra chiêu.
“Bành bành bành!”
Cuộc chiến của hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ làm cho cả Hoàng phủ như bị nhấn chìm trong khí thế võ đạo đáng sợ.
Thượng Quan Tử Khiêm không dám lơi lỏng, mỗi một chiêu đều dùng hết sức lực để công kích.
Việc giao chiến với người có thực lực chỉ nhỉnh hơn mình một chút sẽ giúp ích cho ông ta rất nhiều.
Các cao thủ trong Hoàng tộc cũng đang bùng nổ thực lực mạnh nhất của mình để giao đấu với người bên nhà họ Đậu.
Dường như Đậu Hầu không hề sốt ruột, chỉ đứng ở cách đó không xa thích thú nhìn Thượng Quan Tử Khiêm đang chiến đấu quyết liệt.
“Hoàng tử có thiên phú võ thuật bậc nhất Hoàng tộc Thượng Quan có vẻ cũng không tệ.
Đậu Chấn Hoa đã giậm chân ở Thần Cảnh hậu kỳ được mười năm, chỉ còn một bước nữa là đến Thần Cảnh đỉnh phong”.
“Nghe nói Thượng Quan Tử Khiêm chỉ mất nửa năm để đột phá đến Thần Cảnh hậu kỳ nhỉ?”
Đậu Hầu cười híp mắt, nói: “Có thể bộc phát ra sức chiến đấu này, đúng là tuyệt vời”.
“Cơ mà, có vẻ thực lực như Thượng Quan Tử Khiêm đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan rồi đúng không?”
Theo cái nhìn của lão ta, các cao thủ ở cấp bậc Thần Cảnh đỉnh phong trong trận chiến giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã bị giết hoặc bị thương nặng, không còn sức để chiến đấu thêm nữa.
Nói cách khác, Đậu Hầu cho rằng tu vi Thần Cảnh hậu kỳ đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan.
Nếu thám tử của nhà họ Đậu ẩn náu ở Hoàng tộc Thượng Quan không chính mắt nhìn thấy các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của hai gia tộc kia đều đã chết, lão ta sẽ không mạo hiểm mang các cao thủ hàng đầu trong gia tộc đến đây.
Không chỉ Đậu Hầu, có lẽ ngay cả người của hai phe Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều không ngờ cuộc chiến đó sẽ khiến nhiều cao thủ của mình chết như vậy, giờ lại phải hợp tác với nhau.
Cùng lúc đó, tại căn nhà sâu nhất phía Bắc trong vườn sau của Hoàng phủ, hơn một trăm cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều cực kỳ phẫn nộ, cố gắng ghìm cơn giận của mình xuống.
Bọn họ đã nhìn thấy mọi thứ xảy ra ở lối ra vào Hoàng phủ thông qua tivi cỡ lớn. Sự ngạo mạn của Đậu Hầu làm cho ai cũng như sắp bùng nổ.
“Cô Nhu, giờ đã đến lúc hành động rồi chứ?”
Lý Giang Hùng ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Tử Khiêm nấy giờ luôn bị áp chế trong tivi, hỏi Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Nhu nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, thản nhiên nói: “Tạm thời vẫn chưa đến thời cơ thu lưới. Có lẽ người của nhà họ Thái sắp đến rồi”.
“Cái tôi muốn là, tóm gọn chỉ trong một lần thu lưới!”
Trên gương mặt diễm lệ của cô ta đầy vẻ tàn nhân.
Nếu bây giờ bại lộ căn cơ của Hoàng tộc Thượng Quan, nhà họ Thái mà hay tin thì chắc chăn sẽ không dám đến Hoàng phủ nữa. Phải chờ đến lúc cả đám kéo đến, đó mới là thời cơ thu lưới tốt nhất.