Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

Dương Thanh không thèm để ý tới lời đe dọa của Từ Vỹ Tài, chỉ hờ hững nói: "Dù sao cũng từng là bạn học cũ, tao khuyên mày sau này tử tế một chút đi!"

Từ Vỹ Tài không lên tiếng chỉ hung hăng trừng Dương Thanh, sau đó xoay người rời đi.

Dương Thanh biết Từ Vỹ Tài sẽ không nghe lọt tai, lắc đầu bất đắc dĩ.

Đúng lúc này một loạt tiếng bước chân hoảng loạn vang lên, tiếp theo liền nghe thấy: "Cậu Thanh, thành thật xin lỗi vì đã để cậu đợi lâu!"

Là Hàn Khiếu Thiên, Quan Chính Sơn và Trần Hưng Hải đến.

Mỗi người đều dẫn theo người tới đây, Hàn Khiếu Thiên dẫn theo Hàn Diệp, Quan Chính Sơn thì dẫn theo Quan Tuyết Tùng, còn Trần Hưng Hải dẫn theo Trần Hạo.

Nói ra những ông lão này đều đã nhượng chức cả rồi, bây giờ Hàn Diệp, Quan Tuyết Tùng và Trần Hạo mới là ông chủ của gia tộc bọn họ.

Dương Thanh khẽ lắc đầu, cười nói: "Đã hẹn xong tám giờ, bây giờ mới bảy giờ rưỡi, là tôi đến sớm, tôi phải là người xin lỗi mới đúng".

Trần Hưng Hải dẫn mọi người đi đến phòng Đế Vương ở tầng cao nhất của tiệm cơm nhà họ Trần.

Dương Thanh ngồi ở vị trí đầu, Hàn Khiếu Thiên và Trần Hưng Hải ngồi hai bên, Quan Chính Sơn ngồi bên cạnh Hàn Khiếu Thiên, sau đó nữa mới tới Hàn Diệp, Trần Hạo và Quan Tuyết Tùng.

Còn Trần Anh Hào bây giờ là người thừa kế đời thứ ba của nhà họ Trần lại không có tư cách vào ngồi, mà chỉ đứng bên cạnh rót nước bưng trà cho các ông lớn ở đây.

"Ông chủ Trần, bây giờ đúng là huy hoàng! Tôi vừa mới đến Yến Đô, đã nghe nói vô số việc liên quan đến nhà họ Trần rồi".

Hàn Khiếu Thiên cười nói.

Quan Chính Sơn cười nói theo: "Thì thế, lỗ tai tôi cũng sắp mọc kén rồi đây. Ai cũng nói nhà họ Trần là gia tộc phát triển nhanh nhất, mới đến ở Yến Đô chưa được nửa năm đã trở thành gia tộc giàu nhất sau tám gia tộc đứng đầu Yến Đô rồi".

Trần Hưng Hải cười sang sảng nói: "Các ông đừng khen tôi nữa, hết thảy mọi thứ đều là nhờ có cậu Thanh, nếu cậu Thanh không cho chúng tôi cơ hội này, thì dù nhà họ Trần có phấn đấu thêm một trăm năm nữa cũng không thể đạt được thành tựu như bây giờ".

Mấy lời này đều là sự thật. Tuy nhà họ Trần là một trong ba gia tộc lớn đến Yến Đô sớm nhất, nhưng nếu không phải Dương Thanh vừa lúc đuổi nhà họ Thái ra khỏi Yến Đô thì nhà họ Trần sẽ không có cơ hội thay thế nhà họ Thái tốt như vậy.

Thoạt nhìn nhà họ Trần có vẻ huy hoàng vô hạn nhưng những người có mặt ở đây đều rõ, nhà họ Trần chỉ là đang giúp Dương Thanh quản lý sản nghiệp của nhà họ Thái mà thôi.

Dù chỉ giúp Dương Thanh quản lý sản nghiệp của nhà họ Thái, nhưng với địa vị của nhà họ Trần hiện giờ cũng đã mang đến rất nhiều lợi ích cho bọn họ rồi.

"Nào, để chúng ta lấy trà thay rượu cùng mời cậu Thanh một ly!"

Trần Hưng Hải chủ động bưng tách trà lên, mọi người cũng đồng loạt nâng ly đứng lên.

Trần Hưng Hải biết ơn nói: "Cậu Thanh, cảm ơn cậu!"

"Cậu Thanh, cảm ơn cậu!"

"Cậu Thanh, cảm ơn cậu!"

...

Nhất thời, mọi người trong phòng đều lên tiếng cảm ơn Dương Thanh.

Dương Thanh khẽ mỉm cười: "Các vị khách sáo rồi, các vị có được mọi thứ ngày hôm nay tuy có sự giúp đỡ của tôi, nhưng cũng là do các vị biết nắm bắt cơ hội mới có thể làm cho gia tộc của mình càng ngày càng thịnh vượng".

"Hơn nữa, giúp đỡ các vị cũng như đang giúp tôi, mọi người không cần khách sáo, nào, cạn ly!"

Người ở chỗ này đều biết Dương Thanh không uống rượu, cho nên chỉ có mỗi trà.

Chẳng mấy chốc, các món ăn đều đã được dọn lên, Trần Hưng Hải rất có lòng, tất cả đều là những món ăn của Giang Hải.

"Ông chủ Trần, nghe nói tiệm ăn nhà họ Trần còn cung cấp thức ăn miễn phí cho những người lang thang?"

Dương Thanh bỗng hỏi.

Trần Hưng Hải gật đầu, vội vàng nói: "Lúc tiệm ăn nhà họ Trần khai trương, còn chưa đắt khách như bây giờ, có một hộ gia đình lớn, vốn đã đặt một trăm bàn tiệc cưới, nhưng kết quả ngày kết hôn đối phương lại nói đổi chỗ".

"Nhưng yến tiệc đã chuẩn bị xong, lại vừa mới khai trương không bao lâu, việc làm ăn cũng làng nhàng, nhiều thức ăn như vậy nếu không dùng hết trong thời gian ngắn thì rất lãng phí".

"Lúc này, Anh Hào đưa ra ý kiến đó là chiêu đãi những người lang thang, sẵn tiện phát động hoạt động mỗi ngày cung cấp một trăm phần ăn miễn phí cho những người lang thang".

"Kết quả ngày mời tiệc, tiệm ăn nhà họ Trần nhờ vậy mà nổi tiếng, từ đó mới đắt khách như bây giờ, còn trở thành thánh địa để những người nổi tiếng trên mạng check-in."."

Trần Hưng Hải rất vui vẻ, cười nói.

"Khá lắm!"

Dương Thanh liếc nhìn Trần Anh Hào.

Nhưng chính vì một câu “khá lắm” của Dương Thanh lại khiến Trần Anh Hào cảm thấy được yêu thương mà sợ, vội nói: "Cảm ơn cậu Thanh!"

"Tuy chỉ là hành động vô tình, mượn hoạt động cứu trợ người lang thang, khiến nhà hàng Trần mang tiếng thơm vang xa, nhưng tôi mong các người có thể giữ vững bản tâm, làm một doanh nghiệp tử tế".

Dương Thanh bỗng nghiêm túc nói: "Nếu đã làm hoạt động này thì sau này hãy cứ tiếp tục".

"Nhất là đối với dịch vụ ăn uống này, nhất định phải chủ trương hành vi tiết kiệm thức ăn, đối với những trường hợp lãng phí, nên phạt thì phải phạt!"

"Không chỉ là tiệm ăn nhà họ Trần, còn có những sản nghiệp thuộc gia tộc của các ông, cũng phải lấy dân làm gốc, nếu các ông phát đạt, cũng nên đóng góp cho xã hội".

Nghe Dương Thanh nói vậy, ba ông lão đều xúc động, vội nói: "Cậu Thanh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ không khiến cậu thất vọng!"

"Được, tôi kính các vị một ly!"

Tâm trạng Dương Thanh rất vui vẻ, nâng ly nói.

Trong lúc Dương Thanh đang trò chuyện vui vẻ với đám người Hàn Khiếu Thiên trong phòng, thì bên ngoài tiệm ăn nhà họ Trần xuất hiện mấy chiếc xe hơi Audi A4 màu đen, hai mươi mấy gã côn đồ xông thẳng vào nhà hàng.

Lập tức trong nhà hàng vang lên tiếng hét chói tai, quản lý nhà hàng nhanh chóng bước tới: "Các người là ai? Các người định làm gì?"

"Anh hãy nói cho tôi biết gã khốn kiếp Dương Thanh kia đang ở phòng nào?"

Lúc này đám người kia mới chịu bỏ qua không đánh quản lý nữa, bọn họ đi theo nhân viên kia đến tầng cao nhất.

Đám người Dương Thanh đang nói cười thì “ầm” một tiếng cửa phòng đột nhiên bị người ta đá văng, mấy tên du côn vọt vào.

"Anh Hoàng, chính là tên khốn kiếp này phá hủy công ăn việc làm của em!", Từ Vỹ Tài chỉ Dương Thanh, cực kỳ giận dữ nói.

- ---------------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui