Chiến Thần Phong Vân


Diệp Huyền Tần đi tới

Những người của gia tộc Thượng Quan bắt đầu tấn công anh "Sớm nghe nói anh ngông cuồng nhưng không nghĩ tới anh lại ngông cuồng như vậy.” “Tự ý xông vào gia tộc Thượng Quan, thậm chí còn tùy ý giết hại người làm của gia tộc Thượng Quan, đương nhiên phải tru di cửu tộc.
“Quên đi, dù sao trong người anh vẫn chảy dòng máu của gia tộc Thượng Quan nên tru di cửu tộc thì miễn đi, anh ngoan ngoãn chịu trừng phạt đi.
“Đây là lựa chọn duy nhất của anh, nếu không người của gia tộc Thượng Quan sẽ khiến cho anh sống không bằng chết.


Diệp Huyền Tần nhạo báng nói.


Đều là người của một gia tộc lớn vậy mà lại không coi ai ra gì như vậy sao?

Nụ cười của Diệp Huyền Tần làm cho Thượng Quan Hành Ngữ vô cùng khó chịu.
Anh ta nổi giận nói: “Họ Diệp kia, vừa rồi là anh dùng kim bạc đả thương tôi?” Diệp Huyền Tần nói: “A, thật xin lỗi, tôi không có ý đâu.” “Vốn là tôi muốn đánh thẳng vào đỉnh đầu anh, trực tiếp lấy mạng anh, nhưng mà thời điểm dùng chân lại bị một tên lính gác đánh lén cho nên phương hướng mới sai đi một chút cho nên mới đâm trúng cổ tay anh.”

Thượng Quan Hành Ngữ biến sắc, trong lòng còn sợ hãi.


Anh ta không hề nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của Diệp Huyền Tần.
Nếu vừa rồi tên lính gác không kịp thời đánh lén Diệp Huyền Tần thì anh ta có thể đã chết rồi.



Đây là một tai họa ngầm rất lớn, phải diệt trù.


Anh ta mắng: "Diệp Huyền Tần, tôi đã xem nhẹ anh rồi.” "Vốn tưởng rằng chỉ ở thủ đô anh mới kiêu ngạo như vậy, tuyệt đối không nghĩ tới ở ngay trong gia tộc Thượng Quan của tôi mà anh lại dám ngông cuồng như vậy.
"Bà nội, kẻ ngang tàn như thế này không thể giữ lại được, nếu không mặt mũi của gia tộc Thượng Quan chúng ta phải để ở đâu?"

Giờ phút này bà cụ Thượng Quan cũng đang vô cùng tức giận.


Vừa rồi cái đầu của người hầu là bay thẳng tới chỗ bà ta.
Thời khắc quan trọng là bà ta dùng ám khí để đánh rơi cái đầu người đó.


Nếu không vừa rồi cái đầu đó đã đập thẳng vào người bà ta rồi.


Người kia phạm tội đáng chết vạn lần.


Bà cụ Thượng Quan lạnh lùng nói: “Tên ranh con không biết trời cao đất rộng này quả thật là nên được dạy dỗ một chút." "Bằng không, nó lại nghĩ nó là người đứng đầu thiên hạ." "Tứ đại hộ vệ mời xuất hiện.”

Vừa dứt lời bốn góc của sảnh lớn liền có từng người bước ra.


Bốn người này mặc trang phục võ sĩ, trong tay cầm thanh đao, ai nấy đều đẳng đẳng sát khí.


Bọn họ vừa xuất hiện, nhiệt độ trong phòng liền giảm xuống vài phần, lạnh thấu xương.


Thượng Quan Hành Ngữ chế giễu nói: “Diệp Huyền Tần, tôi nói cho anh biết, bốn người này đã từng bảo vệ ở Thiên La điện.” “Bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp đấy." “Nếu không một khi buộc nhóm bọn họ phải ra tay, kết cục của anh..tôi cũng không dám nghĩ tới sẽ rất thảm đó.


A, Thiên La điện?

Diệp Huyền Tần hứng thú nhìn vào mắt bốn người: “Bọn họ giúp người xấu làm việc ác là sự sỉ nhục của Thiên La điện.” “Hôm nay tôi liền thay Thiên La điện dọn dẹp đi.”


Phốc.


Ha ha.


Mọi người cười to.


Ý của người này chính là chỉ với một mình anh có thể đánh bại bốn thành viên của Thiên La điện sao?

Chẳng lẽ bình thường anh không sao gương hay sao, không nhìn xem mình có cái đức hạnh gì hay sao?

Lời nói của tứ đại hộ vệ.


Diệp Huyền Tần đã chọc giận

Bốn người bọn họ tung hoành trong giang hồ mấy chục năm, đối thủ nghe thấy tên Thiên La điện đã sợ mất mật rồi, không đánh mà đã bại rồi.


Nhưng tên này lại tuyên bố một mình có thể đánh lại được bốn người.


Đây là sự nhục nhã to lớn đối với bọn họ.


Hãy tiếp chiêu.



Tứ đại hộ vệ gầm lên một tiếng, đồng loạt ra tay, bắt đầu bao vây Diệp Huyền Tần.


Từ Lam Khiết bị dọa nhắm chặt hai mắt

Trên người bốn người này sát khí rất lai.
nặng, Từ Lam Khiết đã bị bọn họ dọa sợ từ lâu.
Chỉ sợ Huyền Tân không phải là đối thủ của bọn họ.


Chết thì chết, có thể cùng người mình yêu chết chung một chỗ coi như cũng không uổng phí cuộc đời này.


Người của gia tộc Thượng Quan lập tức rút lui.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui