Trong lòng ông ta lại dấy lên một tia hy vọng: “Tôi muốn sống, cầu xin cậu để cho tôi sống.”
“Có thể.” Diệp Huyền Tân nói: “Giúp tôi làm một chuyện.”
“Được.
Thiên Hành Quân vội vàng gật đầu: “Cậu muốn tôi giúp cậu làm cái gì?”
Diệp Huyền Tân: “Tôi hỏi ông, trong lúc đó ông và Hòa Mạnh Trường tồn tại giao dịch nào đó đúng không?.”
Thiên Hành Quân gật đầu: “Ừ.
Không sai”
“Hòa Mạnh Trường nhầm tưởng rằng cường giả cấp Vương trông coi mỏ linh thạch là bố tôi chiến thần Côn Luân”
“Anh ta muốn tặng nhà xưởng quân đội thứ ba cho tôi, để tôi có thể lấy một ít linh thạch từ chỗ cha tôi đưa cho anh ấ Diệp Huyền Tân bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, liên tục cười lạnh: “Chỉ vậy thôi?”
“Trước hết lợi dụng Trình Bắc Phong làm mồi dụ, chuyện dẫn tôi tới ngã tư đường Trung Hòa ngắm bản, có phải cũng từ tay.
các người ra tay đúng không?”
Mặt của Thiên Hành Quân lập tức trắng bệch.
“Tôi nói thẳng.
Trước đây tôi quả thật từng nói, nếu Hòa Mạnh Trường xử lý được anh, tôi sẽ cho anh ta linh thạch.”
“t kích đó hoàn toàn từ tay Hòa Mạnh Trường, tôi cũng không tham dự”
Trách không được Hòa Mạnh Trường lại thất bại Con mẹ nó đối thủ là cường giả cấp Vương, mười tên Hòa Mạnh Trường cũng không phải đối thủ của người ta Diệp Huyền Tân: “Chuyện này tôi sẽ tính toán rõ ràng với các người.”
“Hiện tại, ông giúp tôi làm một chuyện.
Sau khi chuyện thành công, tôi sẽ tha cho ông một mạng”
“Tôi đồng ý, chuyện gì tôi cũng bằng lòng'” Thiên Hành Quân vội hỏi.
Diệp Huyền Tần: “Nghe nói dưới tay Hòa Mạnh Trường có một nhóm chuyên gia về vũ khí, có thể khéo léo chế tạo ra các loại vũ khí nóng.”
“Ông khiến ông ta chế tạo giúp tôi một lô đạn bằng hợp kim titan, tốt nhất là chính xác đến từng milimet.”
Trên mặt Thiên Hành Quân lộ vẻ khổ sở: “Chuyện này… Tôi chỉ có thể làm hết sức.”
“Thật không dám giấu diếm, Hòa Mạnh Trường gần đây một mực thúc giục tôi đưa linh thạch cho anh ta.”
“Nấu tôi không lấy thêm linh thạch ra, Hòa Mạnh Trường nhất định sẽ nghỉ ngờ, cường giả cấp Vương rốt cuộc có phải là bố tôi hay không.”
“Anh ta chịu giúp tôi chế tạo vũ khí mới là lạ”
Diệp Huyền Tân nói: “Như vậy đi, tôi cho ông mấy khối linh thạch, ông nói là bố ông chiến thần Côn Luân cho ông ta.”
“Chờ ông ta chế tạo xong đạn bằng hợp kim titan, chiến thần Côn Luân biết sẽ tặng thêm mấy khối linh thạch nữa.”
Thiên Hành Quân: “Được.”
Thiên Hành Quân rời đi.
Ông Sở tò mò nhìn Diệp Huyền Tân: “Cậu để cho Hòa Mạnh Trường chế tạo đạn bằng hợp kim titan là có ý gì?”
Diệp Huyền Tân: “Còn không đoán ra sao?”
Ông Sở nói: “Cậu muốn đạn bãng hợp kim titan để xác nhận hung thủ có phải là Hòa Mạnh Trường hay không hoặc có liên quan tới ông ta hay không sao?”
“Giết chết đội đột kích Báo Biển là một loại đạn bằng hợp kim titan không truy lùng được lai lịch.”
“Mà loại đạn bằng hợp kim titan này, toàn thế giới không có mấy người buôn bán súng ống đạn dược có thể chế tạo ra.”
“Hơn nữa hình dạng, chỉ tiết của loại đạn bằng hợp kim titan bọn họ chế tạo ra cũng không giống nhau.”
“Nếu như loại đạn bằng hợp kim titan Hòa Mạnh Trường chế tạo ra có hình dạng giống với loại đạn giết chết đội đột kích Báo.
Biển cũng đủ để buộc tội Hòa Mạnh Trường rồi.”
“Thông minh.
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Ông Sở nắm chặt hai nắm đấm: “Có thể báo thù cho các anh em, cuộc đời này chết cũng không tiếc.”
Diệp Huyền Tân liếc nhìn mấy chỉ phiếu vương vãi trên xe của ông Sở rồi nói: “Số tiền này đều quyên góp đi!”
“Quá bẩn rồi, tốt nhất cậu đừng đụng vào.”
Không nghĩ tới ông Sở vội vàng thu chỉ phiếu vào: “Yên tâm, tôi đương nhiên sẽ quyên góp”
Diệp Huyền Tân: “Quyên góp cho người nhà của đội đột kích Báo Biển?”
Ông Sở cười hì hì Thiên Hành Quân đi tới quán bar Thanh Hà.
Khoảng thời gian trước, Thiên Hành Quân cùng bạn gái ở chỗ này uống rượu bị mấy tên côn đồ ăn hiếp.
Thời khắc mấu chốt là Hòa Mạnh Trường đứng ra giúp đỡ.
Nơi đây đối với Thiên Hành Quân mà nói có ý nghĩa đặc biệt.
.