**********
Lão quốc tướng quân nói không nên lời: “Này, Thần soái, cậu đang lo lắng thái quá rồi." "Hơn nữa, cho dù đối thủ không phải là tiểu đội sát thủ Ma Quỷ, thì việc Chiến thần Côn Luân đã cứu mạng Diệp Thiên Hạo là một sự thật không thể chối
Diệp Huyền Tần suy nghĩ một chút, hỏi: “Đúng rồi, Chiến thần Côn Luân có yêu cầu ông một viên linh thạch không?"
Ông gật đầu: "Ừm, đúng là có yêu cầu như vậy." "Công lao của ông ta rất xứng đáng với viên linh thạch."
Diệp Huyền Tần nói: “Lão quốc tướng quân, liệu ông có nghĩ rằng tất cả những chuyện này có thể là do Chiến thần Côn Luân cố ý sắp xếp, với mục đích lừa gạt lấy linh thạch không?"
Lão quốc tướng quân không khỏi dở khóc dở “Trời ạ, suy nghĩ của cầu thật cực đoan.
cười "Tôi biết câu và Chiến thần Côn Luân từng có màu thuẫn, nhưng không nên vì thế mà nghĩ xấu cho đối phương như vậy “Nếu nói khó nghe, thì ấy lại là lấy dạ tiểu nhân đa lòng quân từ rồi.”
Thật không thể ngờ Hắc Bao Công ngay lập tức rút kiểm, chĩa thẳng vào lão quốc tướng quân.
“Ông nói ai lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử “Lập tức xin lỗi anh tôi, nếu không ông không thể sống mà bước ra khỏi chỗ này!”.
ao Công coi Diệp Huyền Tần như một tin ngưỡng.
Làm sao anh ta có thể nhẫn nhịn được Lão quốc tướng quân đối với tín ngưỡng của anh ta như vậy.
Lão quốc tướng quân tức đến mức phì phèo điều thuốc: “Thằng nhóc này, ăn nói với tôi như vậy à.
“Cút qua một bên cho tôi, tôi và cậu ta nói chuyện chưa đến lượt cậu chen ngang."
Hắc Bao Công thái độ vẫn cứng rắn: "Không xin lỗi chứ gì?" “Không xin lỗi, tôi giết ông.
đất nước và nhân dân, chúng ta chỉ có thể nhìn dáng nuốt cay mỗi nhục này
Được rồi,
Hắc Bao Công không dám vi phạm mệnh lệnh của Diệp Huyền Tần, vì vậy anh ta chỉ có thể đồng ý.
"Chết tiệt, lại là tiểu đội sát thủ Ma Quỷ trì hoãn ông đây uống rượu, ông đây sớm muộn gì cũng sẽ giết hết bọn chúng."
Hắc Bao Công rời đi.
Diệp Huyền Tần đầy u sầu, anh cũng hy vọng Tiểu đội sát thủ Ma Quỷ thực sự bị tiêu diệt.
Nếu không, với sự bất cẩn của lãnh đạo cấp hiện nay, ắt hẳn bọn họ đã đi nhầm nước cờ rồi.
Chính điều này sẽ gây ra họa lớn cho Đại Hạ.
Ngày hôm sau, đại lễ vinh danh Chiến thần Côn Luân chính thức được tổ chức.
Địa điểm được tổ chức tại Đại lễ đường Nhân dân, nơi trang nghiêm nhất cả nước.
Hầu hết tất cả các nhà lãnh đạo cấp nhà nước, ngoại trừ Tổng thống đã đến tham gia.
Nói xong anh ta thật sự ra tay.
Diệp Huyền Tấn lập tức mang: "Bao Công dừng lai!" "Bây giờ trong ngoài Đại Hạ có rất nhiều cuộc chiến nghiêm trọng.
Nếu giờ đây lại xảy ra thêm vài cuộc chiến nội bộ, Đại Hạ chắc chắn sẽ càng khó khăn hon." "cất kiểm đi"
Hắc Bao Công nhìn chằm chằm vào vị Lão quốc tướng quân rồi cất kiểm đi: "Chú ý cách ăn nói, nếu không anh tôi cũng không thể giúp ông giữ cái mạng này.
Tôi...
Lão quốc tướng quân căm hận chỉ muốn đánh chết Hắc Bảo.
Ông đường đường là Lão quốc tưởng quân, sao lại để một tên mắt mũi chưa sạch như vậy uy hiếp
Tuy nhiên, dù tức giận nhưng ông vẫn cố kìm nén bản thân.
Để không xảy ra đấu đá nội bộ thậm chí ảnh hưởng đến Đại Hạ, nếu có thể chịu đựng thì có mà nhịn.
Lão quốc tướng quân điều chỉnh cảm xúc nói: “Thần soái, ngày mai là lễ tuyên dương" "Hi vọng câu lấy hai viên linh thạch trao thường cho chiến thân Côn Luân “Đây là mệnh lệnh của Tổng thống
Diệp Huyền Tần nói: "Lão quốc tướng quân, tôi nghĩ rằng tốt hơn vẫn nên có một cái kế hoạch lâu dài.
“Ít nhất cũng phải kiểm tra trong khoảng nửa tháng để chắc chắn rằng Tiểu đội sát thủ Ma Quỷ không ra tay ra tay, về việc thưởng linh thạch sau khi hết thời gian kiểm tra xong hãy bàn tiếp"
Lão quốc tướng quân cười khổ: “Này, nếu như cậu đã kiên định như vậy, ngày mai có thể đích thân tới phát biểu ý kiến "Tôi đi trước đây.
Lão quốc tướng quân rời đi.
Diệp Huyền Tần quay lại nói với Hắc Bao Công “Hắc Bao Công, cậu hãy đi âm thầm bảo vệ các vị lãnh đạo cấp cao.
Hắc Bao Công không hài lòng: “Anh à, bọn họ không đồng ý cho chúng ta ở lại, tại sao chúng ta phải làm vậy." “Ngay cả khi bị Tiểu đội sát thủ Ma Quỷ giết, thì họ cũng sẽ phải tự chịu trách nhiệm.
Diệp Huyền Tần lắc đầu cười khổ: “Vì lợi ích của
.