Sau khi đi biển trở về, cả ba người đều bắt được không ít hải sản.
Hải sản trong giỏ vô cùng phong phú, đầy ắp cả giỏ.
Diệp Huyền Tần không cho người phụ trách kia đặt phòng ở khách sạn năm sao, anh tự mình tìm một nhà nông dân điều kiện khá tốt trong vùng để ba người ngủ trọ qua đêm.
Số hải sản vừa bắt được hai người mang đem nấu rồi chia cho chủ nhà một ít, Như Lan ở bên cạnh không nhịn được liền ăn luôn.
Mặc dù không thể sánh bằng những món sơn hào hải vị kia, nhưng đây đều là hải sản tươi sống, hương vị vô cùng đặc biệt, Như Lan ăn mãi không muốn dừng.
Như Lan sớm đã thấm mệt, sau khi ăn no liền nằm trên giường ngủ say.
Diệp Huyền Tần nhìn hình ảnh Từ Lam Khiết đang tắm trong kia, trong lòng không khỏi nhộn nhạo khó chịu.
Cuối cùng anh cắn răng một cái, cởi bỏ quần áo, rón rén đi vào nhà tắm.
Từ Lam Khiết hoảng hốt kêu nhỏ: “Đừng nghịch nữa,
Như Lan đang ở đây
Diệp Huyền Tần khẽ nói: “Không sao, con bé ngủ rồi.” Từ Lam Khiết: “Nhưng mà…
Diệp Huyền Tần không cho cô cơ hội lên tiếng, trực tiếp hôn mạnh lên môi cô.
Một khắc đêm xuân đáng giá nghìn vàng.
Buổi sáng ngày hôm sau.
Ông chủ Triệu đứng đầu những nhà cung cấp của tập đoàn Đạo Vương, dưới sự lãnh đạo của Daisy, cả nhóm người hùng hổ đến tập đoàn Đạo Vương đòi nợ.
Daisy cố ý dặn dò ông chủ Triệu mang thêm mấy tên côn đồ theo.
Nếu tập đoàn Đạo Vương lại không chịu thì bọn họ sẽ sử dụng thủ đoạn bạo lực để uy hiếp đối phương.
Trên đường, ông chủ Triệu nói: “Cô Daisy, cô có chắc Quỹ đầu tư Hồng Lam sẽ không cho tập đoàn Đạo Vương vay tiền không?”
“Lỡ nếu tập đoàn Đạo Vương lấy được tiền từ Quỹ đầu tư Hồng Lam, vậy coi như tất cả những gì chúng ta bỏ ra đều bị vùi dập hết đúng không?”
Daisy cười nói: “Ông không cần phải lo lắng về việc này, Quỹ đầu tư Hồng Lam nhất định sẽ không cho tập đoàn Đạo Vương vay tiền”
“Tôi sớm đã hỏi qua người bên trong đó rồi.
Ông chủ Triệu thở phào nhẹ nhõm: “Như vậy thì tốt rồi!” Bỗng có một tên nhà cung cấp hô to: “Mọi người mau nhìn xem, đó là ai”
Bọn họ đều quay lại nhìn, phát hiện ra đó chính là đám người hôm qua đã phản bội bọn họ, hiện tại đã đứng về phía tập đoàn Đạo Vương.
Thấy bọn họ, đám người này liền cực kì giận dữ phẫn nộ.
Hôm qua, đám người này bỗng nhiên lương tâm trỗi dậy, đứng về phía tập đoàn Đạo Vương, thậm chí còn lên tiếng chỉ trích phê bình bọn họ, nói bọn họ vô tình vô nghĩa.
Bọn họ không nhịn được sự châm chọc của đám người kia liền đáp trả: “A a, tôi còn tưởng là ai chứ? Đây không phải là những sứ giả chính nghĩa sao?”
“Hôm nay các người tới tập đoàn Đạo Vương này làm gì? Không phải là muốn đến xem tập đoàn Đạo Vương khôi phục lại đó chứ?”
“Ha ha, chỉ sợ lại khiến mọi người thất vọng rồi, hôm nay tập đoàn Đạo Vương không thể nào khôi phục lại được, sau này càng không thể đứng dậy được nữa.
Bởi vì nguồn vốn đầu tư của tập đoàn Đạo Vương đã hoàn toàn bị cắt đứt, quỹ đầu tư Hồng Lam cũng sẽ không cho bọn họ vay tiền.”
“Hừ, hôm nay các người ăn gan hùm hay sao hả? Lại dám chống đối cô Daisy, các người nhất định sẽ bị phá sản.”
Mấy nhà cung cấp đứng trong về phía Diệp Huyền Tần bị đám người kia chọc cho mặt đỏ tía tai, bọn họ biết, lời nói của đám người kia chín mươi phần trăm là sự thật.
Tập đoàn Đạo Vương sắp sụp đổ, mấy người bọn họ chắc chắn sẽ bị kéo theo xuống.
Tuy như vậy nhưng bọn họ không muốn chịu thua đám người kia, vẫn giữ thái độ cương quyết chống trả.
“Hừ, tưởng gì ghê gớm, chẳng qua cũng chỉ là phá sản.
Ít ra chúng tôi không làm mấy loại chuyện thất đức, trái lương tâm phản bội ân nhân kia”.