Như thế này thì có thể chịu đựng nổi hay không!
Và Diệp Huyền Tần, với tư cách là người tạo ra luật pháp của Đại Hạ, nghe như vậy thì càng tức giận hơn.
Chưa bao giờ nhìn thấy anh giận dữ như ngày hôm nay.
Chính anh là người đã tạo ra pháp luật cho Đại Hạ để bảo vệ chính người dân của Đại Hạ, nhưng giờ đây, một người nước ngoài trà trộn vào Đại Hạ lại liên tục hạ nhục luật pháp Đại Hạ và làm hại các công dân của Đại Hạ bất chấp những hạn chế của luật pháp.
Đối với Diệp Huyền Tần, đây là một tội ác cần phải xử tử và không tài nào chịu đựng nổi!
Hơn nữa Diệp Huyền Tần cũng muốn biết xem ai là người đứng phía sau chống lưng cho Daisy mà khiến cho cô ta có thể kiêu ngạo đến mức như vậy!
Hôm nay nhất định Daisy sẽ được nhổ tận gốc.
Daisy thấy cặp chị em sinh đôi và các nhà cung cấp vẫn còn ăn nói ngang ngạnh thì dần trở nên mất kiên nhẫn, cô ta duỗi thẳng tay muốn tát bọn họ để tiếp tục dạy bọn họ một bài học.
Trong chớp mắt, như một ánh chớp của tia lửa điện xẹt qua, Diệp Huyền Tần đá vào viên đá dưới chân, viên đá ngay lập tức biến thành một viên đạn và bắn vào cổ tay của Daisy.
Bup!
Trước khi cổ tay của Daisy kịp chạm vào người của cặp chị em sinh đôi thì cô ta đã phát ra một tiếng hét thất thanh.
Sau đó, mọi người kinh ngạc phát hiện ra trên cổ tay của Daisy xuất hiện một lỗ sâu đang tứa máu, máu chảy ra như tên bắn, có thể bắn ra xa tận hai ba mét.
A!
Daisy đau đớn đến mức hai mắt trắng dã, gần như ngất xỉu ngay tại chỗ.
Chuyện gì đã xảy ra, cái gì vừa xảy ra
Cảnh tượng xung quanh bỗng trở nên hỗn độn, mọi người hoảng sợ nhìn xung quanh!
Cuối cùng cũng có người nhanh chóng phát hiện ra sự tồn tại của Diệp Huyền Tần.
“Mọi người nhìn xem, là Diệp Huyền Tần, Diệp Huyền
Tần đã quay trở lại!”
“Chết tiệt, vừa rồi có lẽ người tấn công Daisy là anh ấy “Làm sao có thể dám tùy tiện sử dụng súng trong lãnh thổ của Đại Hạ, anh ấy không sợ bị pháp luật trừng trị ư?” Diệp Huyền Tần nghe thấy vậy thì cảm thấy đau xót trong lòng.
Vừa rồi, Daisy, một người nước ngoài, liên tục sỉ nhục luật pháp của Đại Hạ, nhưng cả đám người này lại không hề nói một lời nào.
Nhưng nếu là một người có cùng dòng máu với họ chỉ phạm pháp một chút để dạy dỗ người nước ngoài phạm luật thì thật nực cười là chắc chắn họ sẽ bị chính đồng bào của mình tấn công.
Daisy nắm chặt lấy cổ tay của mình trong đau đớn, nhưng vẫn không thể che giấu sự tức giận của mình.
“Diệp Huyền Tần… tên súc sinh này! Tôi là khách quý của Đại Hạ đấy, nếu anh dám đối xử với tôi như thế này thì bằng mọi giá tôi sẽ bắt anh phải trả giá!”
Bốp!
Diệp Huyền Tần không chút do dự tát một cái vào mặt Daisy, theo tiếng đáp trả của Daisy mà bay ra ngoài.
Tiếng la hét vang vọng trong đại sảnh một hồi lâu.
Mọi người có mặt tại hiện trường đều thấy hoảng sợ, tên họ Diệp này có phải bị điện không? Đã nói cô ta là khách quý của Đại Hạ nhưng mà anh vẫn dám làm như vậy, không sợ bị pháp luật trừng trị sao?
Diệp Huyền Tẫn không thèm chú ý đến Daisy nữa, cúi xuống đỡ bốn người cung cấp của mình đứng dậy.
“Thưa các vị, thực xin lỗi vì đã đến muộn, khiến cho mọi người phải chịu thiệt thòi rồi.”
“Nhưng đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho mọi người.
Một số nhà cung cấp lo lắng nói: “Anh Diệp, hay là anh ra bên ngoài để tránh sự soi xét của mọi người trước đã.
Chúng tôi đã điều tra Daisy, và cô ta đến Đại Hạ với tư cách là người đại diện của nước ngoài, chính vì vậy cô ta là khách quý của Đại Hạ “Anh đánh cô ta, Đại Hạ nhất định sẽ không để cho anh yên đâu.”
“Đừng lo lắng, nhiều nhất cô ta cũng chỉ làm cho chúng tôi bị tổn thương một chút ngoài da thịt thôi, cũng không làm khó chúng tôi quá đầu
Diệp Huyền Tần chế nhạo nói: “Hừ, những người khách quý được bảo vệ bởi luật pháp Đại Hạ chúng ta thì đều được bảo vệ trên cơ sở bình đẳng lẫn nhau và cùng tồn tại một cách thân thiện.
Người kiêu ngạo và độc đoán như cô ta, chỉ vì cái danh “khách quý” mà đi nơi nào chốn nào cũng cho mình cao hơn người khác một bậc thì sống ở Đại Hạ cũng sẽ nhanh chóng trở thành tội đồ mà thôi.
Luật pháp của Đại Hạ chúng ta không những bảo vệ cô ta mà còn có thể trừng phạt cô ta nữa.”.