Vừa nói, Lý Bảo Khánh nhanh chóng lấy ra một bản hợp đồng đưa tới cho Từ Lam Khiết: “Tổng giám đốc Từ, đây là hợp đồng thu mua cổ phần, cô hay xem thử trước đi rồi hãy quyết định xem có mua hay không.”
Daisy cười nói: “Kỹ thuật diễn xuất của ngài Lý đúng là tinh xảo, làm việc vô cùng chu đáo, còn chuẩn bị cả hợp đồng nữa.
Trong lòng Lý Bảo Khánh cảm thấy vô cùng tức giận, con mẹ nói ông đây đóng kịch bao giờ, ông đây chỉ đang nói sự thật.
Còn dám quấy rối nữa thì ông đây sẽ chặt cô ra cho chó ăn đấy.
Từ Lam Khiết vốn không tính xe, thế nhưng Diệp Huyền Tần lại nói: “Lam Khiết, nếu người ta đã chuẩn bị cả hợp đồng rồi thì cũng đủ để thấy được thành ý của họ, em cứ xem thử đi.”
Từ Lam Khiết không giả thích được nhìn Diệp Huyền Tân.
Cô có thể nhận ra được trong lời nói của Diệp Huyền Tần có gì đó không bình thường.
Ý của anh là gì?
Dường như anh đang thầm nói gì đó với cô.
Chắc chắn hợp đồng này có gì đó mờ ám.
Cô suy nghĩ thêm một chút, cuối cùng cũng quyết định cầm lấy hợp đầu, cẩn thận xem một lượt.
Càng nhìn, biểu tình của Từ Lam Khiết càng cảm thấy nặng nề.
Chờ tới khi đọc được một nửa, Từ Lam Khiết bỗng nhiên kích động tới mức cả người run rẩy, kinh ngạc kêu lên.
“Làm sao có thể? Chuyện này sao có thể?”
“Đây là viết nhầm, chắc chắn viết nhầm rồi.
Ngài Lý, ngài nhìn thử một chút xem xem các người có viết nhầm ở đầu không?”
Lý Bảo Khánh liếc nhìn bản hợp đồng, nói: “Tổng giám đốc Từ, không hề viết nhầm gì cả.
Một hợp đồng giao dịch lớn như thế, sao có thể xuất hiện trường hợp viết nhầm được chứ?”
Từ Lam Khiết vội vàng quay sang nói với Diệp Huyền Tần: “Huyền Tần, anh mau tới xem thử xem có phải là viết nhầm rồi không”
“Nếu không phải viết nhầm thì… Sao chuyện này có the!”
Diệp Huyền Tần liếc nhìn bản hợp đồng, rõ ràng trên hợp đồng có ghi rằng Từ Lam Khiết có thể dùng tiền của Đại Hạ để thu mua năm mươi phần trăm cổ phần của quỹ đầu tư Hồng Lam, trở thành người góp vốn lớn nhất của quỹ đầu tư Hồng Lam này.
Điều khoản bá đạo này do chính tay Diệp Huyền Tần yêu cầu, sao có thể sai được.
Diệp Huyền Tần cười cười: “Lam Khiết, anh thấy đây không phải là viết nhầm đâu.
Sao một quỹ đầu tư lớn như Hồng Lam lại có thể viết nhầm được chứ.”
“Chắc hẳn bọn họ thật sự muốn em thu mua cổ phần của quỹ đầu tư Hồng Lam đấy.”
Từ Lam Khiết lật tới lật lui bản hợp đồng: “Thế nhưng điều này lại không thực tế cho lắm, kịch trên tivi cũng không dám diễn như thế”
Tất cả mọi người đều cảm thấy bối rối, không biết rốt cuộc thì trong bản hợp đồng đó viết gì mà lại khiến Từ Lam Khiết kinh ngạc như thế.
Hai chị em sinh đôi nhanh chóng đi tới bên cạnh Từ Lam Khiết: “Tổng giám đốc Từ, có chuyện gì mà chúng tôi có thể giúp được không?”
Từ Lam Khiết nhanh chóng đưa bản hợp đồng tới cho hai chị em sinh đôi xem: “Hai cô nhìn một chút xem đây có phải là thật hay không?”
Mẹ kiếp!
Phản ứng đầu tiên của hai chị em sinh đôi sau khi nhìn thấy nội dung trên bản hợp đồng chính là lên tiếng hét thất thanh! “Ba trăm triệu tiền Đại Hại thế mà có thể mua được năm mươi phần trăm cổ phần của quỹ đầu tư Hồng Lam sao, nếu không phải viết nhầm thì có kẻ ngốc mới tin đấy!”
“Chị à, thế nhưng chủ nhiệm Lý của quỹ đầu tư Hồng Lam cũng đã nói rồi, đây không phải là viết sai mà là sự thật”
“Sao? Chủ nhiệm Lý, ngài… Ngài nói ba trăm triệu có thể mua được năm mươi phần trăm cổ phần của quỹ đầu tư Hồng Lam này là thật sao?”
Lý Bảo Khánh nhanh chóng gật đầu: “Ừ, thật không thể nào thật hơn được nữa, tôi dùng cả bản thân mình để thể luôn đấy.”.