Thư ký này là thư ký mới vừa tốt nghiệp được Trương Nặc Thủy tuyển về, người đẹp giọng nói ngon ngọt, điều quan trọng là ngây thơ tốt bụng, Trương Nặc Thủy tin chắc trong vòng ba ngày ông ta có thể biến cô thư ký này thành người tình bé nhỏ của ông ta.
Trương Nặc Thủy bị quyến rũ bởi cơ thể gợi cảm của cô thư ký xinh đẹp.
Thư ký Khương bị ánh mắt của Trương Nặc Thủy làm cho không thoải mái, cô ta cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Ông Trương, ông tìm tôi có việc gì?”
Lúc này Trương Nặc Thủy mới lấy lại tinh thần, hắn giọng nói: “Ừm, bây giờ cô đi truyền lệnh xuống, tiếp tục tăng cường tấn công tập đoàn Diệp Linh”
Cái gì!
Thư ký Khương bị những lời của Trương Nặc Thủy làm cho sợ hãi, cô ta không tin tưởng nhìn ông ta: “Ông Trương, bây giờ Quốc Tế Hoàn Vũ của chúng ta còn khó bảo vệ chính mình, thế mà vẫn còn muốn tấn công tập đoàn Diệp Linh?”
“Ông không sợ Quốc Tế Hoàn cầu sẽ phải phá sản đóng cửa sao?”
Trương Nặc Thủy lộ ra vẻ không vui: “Thư ký Khương, tôi không biết chuyện phá sản trong miệng cô bắt đầu từ đâu”
Thư ký Khương nói: “Ông Trương, đây không phải là chuyện rõ như ban ngày sao? Hiện tại quốc Tế Hoàn Vũ không có tiền, thậm chí còn không thể trả nổi tiền lương cho nhân viên, đã phải ngừng vận hành mấy ngành, đây không phải dấu hiệu của việc sắp phá sản sao?”
“Không có tiền?”
Trương Nặc Thủy cười ha ha: “Thư ký Khương à, cô quá xem thường tôi và quốc Tế Hoàn Vũ rồi, nói thật, tiền tài đối với tôi mà nói giống như là rác vậy”
Thư ký Khương: “Ông còn tiền sao? Nếu ông còn tiền thì tại sao lại không lấy ra để duy trì cho công ty vận hành”
Trương Nặc Thủy còn chưa kịp trả lời thì của phòng đã bị người ta gõ vang.
“Ai vậy?”
Trương Nặc Thủy hỏi một câu.
“Là tôi”
Bên ngoài truyền tới một giọng nữ.
Trương Nặc Thủy nói: “Là kế toán của công ty tới, cô ấy có thể trả lời vấn đề này cho cô”
“Vào đi”
Kế toán vừa đẩy cửa vào đã thở không ra hơi nói: “Ông Trương, có chuyện lớn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi Trương Nặc Thủy vẫn bình thản như cũ: “Vội vàng như vậy còn ra thể thống gì nữa, có phải chuyện lớn của cô là có người chuyển tiền cho chúng ta không”
Kế toán lập tức gật đầu như giã tỏi: “Đúng vậy đúng vậy, ông Trương, ông có biết đối phương đã chuyển cho chúng ta bao nhiêu không?”
Trương Nặc Thủy nhìn về phía thư ký khương; “Thư ký Khương, hay là cô đoán đi.”
Nói xong Trương Nặc Thủy còn giơ một ngón tay lên nhắc nhở thư ký Trương.
Thư ký Khương hơi suy nghĩ, nói: “Mười tỷ?”
Trương Nặc Thủy lắc đầu.
Bẻ mặt của thư ký Chương dần trở nên kinh ngạc: “Đừng nói là một trăm tỷ đó chứ?”
Trương Nặc Thủy lại lắc đầu: “Không phải, cao hơn nữa”
Thư ký Khương kinh ngạc che miệng lại: “Một nghìn tỷ?
Trời ơi, không phải là một nghìn tỷ đó chứ?”
Trương Nặc Thủy lại lắc đầu: “Không phải, còn cao hơn nữa”
“Cái gì!”
Thư ký Khương nghẹn họng: “Không phải một nghìn tỷ, vậy chẳng lẽ là mười nghìn tỷ?”.