Tổ trùng Bạch Miêu: “Cái này tôi không dự đoán được, tóm lại trong khoảng thời gian tiếp theo anh vẫn nên ở bên cạnh cô ấy, tránh cho cô ấy gặp việc gì ngoài ý muốn”
“Ừm, tôi biết rồi”
Từ Lam Khiết điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó đi lên đài phát biểu thư khai mạc.
“Được rồi, xin mọi người yên tĩnh một lát, nghe tôi nói vài câu”
“Chắc mọi người cũng biết, khoảng thời gian trước tập đoàn Diệp Linh của chúng ta đã gặp một nguy cơ chưa từng có, thậm chí tập đoàn diệp Linh còn mấy lần suýt phá sản”
“Cũng may là có những người bạn tốt không chịu rời bỏ, đồng tâm hiệp lực mới có thể giúp cho tập đoàn Diệp Linh vượt qua khó khăn, cải tử hồi sinh, thuận buồm xuôi gió để phát triển tiếp”
“Mà bây giờ chúng ta còn có quỹ đầu tư Hồng lam, tôi tin chắc sau này tập đoàn Diệp Linh sẽ càng lúc càng huy hoàng…”
Bài phát biểu của Từ Lam Khiết rất có sức cuốn hút, nội dung vô cùng đặc sắc, nhiều lần bị gián đoạn bởi tiếng võ tay kịch liệt.
Sự nhiệt tình của các nhân viên đã đạt được hết cao trào này đến cao trào khác.
Ngay khi Từ Lam Khiết chuẩn bị kết thúc bài phát biểu thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay ồn ào.
Tiếng võ tay bất ngờ vang lên không phù hợp với bầu không khí của hiện trường đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Sau khi nhìn thấy người đến là ai, tất cả mọi người đều nhíu mày.
Bởi vì người đến chính là hai người không nên xuất hiện nhất: Trương Nặc Thủy của tập đoàn Quốc Tế Hoàn Cầu và Daisy của tập đoàn Quỳnh Châu.
Hiện tại Quốc Tế Hoàn Cầu đang thoi thóp, Trương Nặc.
Thủy không ở lại công ty mà quản lý công ty, chạy tới đây làm gì?
Còn cả Daisy nữa, hôm qua cô ta mới bị Diệp Huyền Tân dạy dỗ cho một trận, bây giờ đi đứng còn không vững, chạy tới đây làm cái gì?
Nhìn thấy hai người này, sắc mặt của Từ Lam Khiết lập tức đen lại.
Cô tức giận nói: “Các người đến chỗ tôi làm cái gì? Chỗ chúng tôi không chào đón các người, mời các người đi ra ngoài cho”
“Đừng như vậy chứ.”
Trương Nặc Thủy vội vàng nói: “Chúng ta là hàng xóm với nhau, việc gì phải đối địch như thế”
Từ Lam Khiết: “Ai là hàng xóm…”
Bụp bụp bụp bụp!
Một trận tiếng pháo nổ vang lên ngắt lời Từ Lam Khiết.
Tiếng pháo nổ cách đây không xa, tất cả mọi người lập tức bị tiếng pháo nổ thu hút.
Ở một tòa cao ốc đối diện tập đoàn Diệp Linh đang giăng hoa đốt pháo, giống như là đang khai trương.
Từ Lam Khiết bỗng nhiên nhận ra gì đó, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Trương Nặc Thủy: “Trương Nặc Thủy, đừng nói với tôi công ty ở đối diện là của ông?”
Trương Nặc Thủy nói: “Ha ha, chủ tịch Từ đúng là một phát trúng luôn, công ty đối diện là của tôi, đó là một chỉ nhánh của Quốc Tế Hoàn Cầu”
“Vê sau chúng ta chính là hàng xóm đối diện nhau, mong rằng tổng giám đốc Từ sẽ chỉ giáo nhiều hơn nữa”
Đám người lập tức ghé đầu thảo luậ “Hừ, Quốc Tế Hoàn cầu mở chỉ nhánh ở đối diện tập đoàn Diệp Linh rõ ràng có ý đồ xấu, ai cũng nhìn thấy”
“Không phải Quốc Tế Hoàn Cầu sắp ngỏm rồi sao, tại sao còn mở thêm được chi nhánh vậy?”
“Tôi nghĩ chắc là bọn họ vừa lừa được ở đâu một ít tiền, nhưng mà yên tâm, bọn họ không tạo được sóng gió gì lớn đâu”
“Ồ, vậy hả? Tôi thấy lúc trước Quốc Tế Hoàn cầu suýt nữa là đạp đổ được tập đoàn Diệp Linh rồi, đủ thấy thủ đoạn của bọn họ độc ác như thế nào”.