Chiến Thần Phong Vân


“Đã từng có tín đồ không chịu nổi sự sinh thái khắc nghiệt trên đảo Thần Chủ, cố gắng chạy trốn, nhưng không ai có thể thành công, tất cả đều bị lạc mất phương hướng ở trong rừng rậm trên bờ, rồi chết vì đói”
Diệp Huyền Tân nói: “Vậy thì dùng phù chú không gian, chuyển đàn ông của Bắc Cương tới đây”
Chu Trung lại lắc đầu: “Trước hết anh phải giải quyết vấn đề bùa chú không gian đã”
“Theo tôi được biết, đến bây giờ, chưa có phù chú nào lợi hại như vậy, có thể di chuyển tận mấy chục vạn người đến”
“Phù chú lợi hại nhất mà tôi biết, chỉ có thể chuyển được mười người.”
“Nếu mà mỗi lần chuyển mười người, lần lượt từng chuyến một mà nói, vậy phải có khá nhiều phù chú không gian.

E là cả đảo Thần Chủ cũng không có nhiều phù chú không gian như vậy: “Cho dù có nhiều phù chú không gian như vậy, muốn đưa tất cả mọi người tới cần một thời gian tương đối.

Chỉ sợ còn chưa chuyển hết người tới thì đã bị Thần Chủ phát hiện.


Diệp Huyền Tân gật gật đầu, chuyện này thực sự là khó giải quyết.

Bây giờ việc cấp bách nhất của Diệp Huyền Tân là tìm được tung tích của Từ Lam Khiết, âm thầm cứu viện, tạm thời không thể cứng rắn với Thần Chủ giáo, liền đổi một chủ đề khác.

Diệp Huyền Tân nói: “Cậu đã từng gặp Thần Chủ chưa?
Cậu có biết bình thường ông ta hay ở đâu không?”
Chu Trung cười cay đắng nói: “Trong lòng các tín đồ, Thần Chủ chính là vị thần tối cao.

Đức Chúa Trời là người mà người trần mắt thịt như chúng ta có thể nhìn thấy một cách ngẫu nhiên”
“Thần Chủ chưa bao giờ lộ mặt, chúng tôi cũng chưa từng thấy ông ta, nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự tối cao của Thần Chủ trong lòng các tín đồ”
“Nhưng, ngay chính trung tâm của đảo Thần Chủ này có một bức tượng điêu khắc Thần Chủ, theo truyền thuyết điêu khắc có một luồng ý thức của Thần Chủ, ngày thường các tín đồ sẽ tế bái tác phẩm điêu khắc đó, để an ủi tâm linh”
Diệp Huyền Tân nói: “Ừm, vậy cậu có nghe nói gần đây Thần Chủ đã bắt được một người phụ nữ không? Ông ta sẽ có thể nhốt người phụ nữ kia ở đâu?”
Chu Trung tỏ ra kinh ngạc, hỏi: “Thần chủ bắt được một người phụ nữ sao?”
Diệp Huyền Tân gật đầu nói: “*m”
Chu Trung nói: “Thân phận của người phụ nữ kia chắc chăn không bình thường, nếu không đã không được thần chủ nhìn trúng.”
Diệp Huyền Tân nói Chu Trung bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Cho nên anh đến đảo.

Thần Chủ, là tới cứu vợ của anh”
À vợ của tôi, Từ Lam Khi Diệp Huyền Tân gật đầu: “Đương nhiên”
Chu Trung nói: “Tôi không biết nhiều về Thần Chủ, cũng không biết nơi ông sẽ giấu người.

Nhưng mà anh yên tâm, tôi sẽ dốc sức hỏi thăm giúp anh”
Diệp Huyền Tân gật đầu nói: “Ừm, nếu cậu có thể nghe ngóng được tung tích của vợ tôi, tôi không chỉ chuộc tội cho cậu, mà còn trả tự do cho cậu nữa!”
“Cảm ơn thần soái, cảm ơn thần soái!”
Chu Trung lại dập đầu với Diệp Huyền Tân.

Đối với anh ta có thể đi cùng vợ con trong nửa đời còn lại là một ân từ lớn!
Diệp Huyền Tân tiếp tục hỏi qua loa mấy câu, xong liền đi ra ngoài.

Ai ngờ vừa bước ra khỏi phòng, lại vô tình đụng phải lão thuyền viên.

Lão thuyền viên đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai người bước ra từ cùng một phòng.

“Hai người các cậu… Hai người các cậu sao lại đi cùng nhau rồi?”
Diệp Huyền Tân nổi lên sát khí với lão thuyền viên, chuẩn bị giết người diệt khẩu.

Tất cả mọi người của Thần Chủ giáo đều đáng chết!
Chu Trung lại lên tiếng trước: “Người này là bạn cùng trường với tôi, năm đó khi ở trường đã không ít lần bắt nạt tôi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui