Hơn nữa, giờ phút này Diệp Huyền Tân chỉ chú ý tới người gắp thịt nên vẫn chưa chú ý tới Ưng Nhãn.
Đến lúc Ưng Nhãn đến gần Diệp Huyền Tân thì trái tim của Đầu To như bị treo lên.
Có thể thành hay không chỉ cần xem lúc này mà thôi, Ưng Nhãn giơ cao con dao lên, con dao hung mãnh đam về phía Diệp Huyền Tân.
Trong lòng của Đầu To như nở hoa: lần này chắc chắn tên Diệp Huyền Tân sẽ phải chết.
Thế nhưng khi ông ta mới vừa vui vẻ còn chưa đến nửa giây thì trong lòng bỗng trầm xuống.
Không biết Diệp Huyền Tân nhận ra Ưng Nhãn từ lúc nào, chỉ tùy tiện đưa tay ra thế mà lại nắm được con dao!
Con dao cùng với Ưng Nhãn đều treo ở giữa không trung.
Đầu To hít một ngụm khí.
Tay không nắm lấy con dao, cái chính là con dao còn “mang theo” cả một tên đàn ông cao lớn…
Gặp phải quỷ rồi, sao tên Diệp Huyền Tân này lại mạnh đến thết Giây tiếp theo, bàn tay của Diệp Huyền Tân dùng sức bóp mạnh con dao trong tay thành bột phấn!
Đúng vậy, con dao trong dao trong lòng bàn tay biến thành bột phấn, rồi rơi lả tả từ trong lòng bàn tay của anh.
Chết tiệt, tên họ Diệp này đang làm ảo thuật phải không, làm gì có người thường nào mà lại nắm dao trong lòng bàn tay lại thành bột phấn được.
Trời ạ đây căn bản là khả năng siêu phàm của con người ưt Mà ông ta đâu có biết Diệp Huyền Tân đường đường là cường giả ở cảnh giới Tiên Ma, thân thể đã sớm đạt tới cực hạn siêu việt.
Một màn này cũng khiến trong lòng mọi người nổi sóng to gió lớn.
Mọi người vô cùng nghỉ ngờ rằng liệu con dao kia có phải là giả hay không.
Thế nhưng dù sao thì Đầu To và Diệp Huyền Tân là kẻ thù có mối huyết hải thâm thù thì làm sao có thể mang dao giả đi ám sát đối phương chứ?
Xem ra người ta không chỉ am hiểu thu thập thủy linh mà thực lực của bản thân cũng vô cùng mạnh mẽ nữa.
Có lẽ… Còn trên cả thực lực của ma vương nữa, dù sao thì bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy ma vương dùng chiêu “bóp nát con dao” như thế này bao giờ cả.
Con dao bị bóp nát thành bột phấn rơi xuống đất khiến cho ánh mắt của Ưng Nhãn nhìn đến ngơ ngác.
Hiện tại trong đầu anh ta chỉ hiện có hai chữ, xong rồi, anh †a xong đời rồi!
Diệp Huyền Tân không thèm chú ý tới Ưng Nhãn mà còn hô to về phía đám người: “Thực lực của tôi thì mọi người cũng đã chứng kiến rồi, cho nên tôi đủ tự tin có thể đánh bại Bách Phu Trưởng”
“Mà tôi lại muốn có một trăm người cùng tới chỗ Bách Phu Trưởng.
Mà hiện tại tôi đã có gần 100 thành viên rồi, chờ đến khi đủ 100 người thì tôi sẽ không chiêu mộ thêm thành viên nữa.”
“Cho nên mấy người tự giải quyết cho tốt đi”
Cái quái gì vậy?
Cần có 100 thành viên!
Hơn nữa số người lại sắp đủ rồi.
Làm sao bọn họ có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế được!
Ai mà chẳng biết cuộc sống ở Bách Phu Đoàn còn tốt hơn ở đây gắp hàng trăm nghìn lần, thậm chí còn có lời đồn rằng bọn họ có thể kết hôn sinh con như thế giới bên ngoài.
Cơ hội tốt thế này không thể nào bỏ qua được.
Nhất thời, cả đám người lao về phía Diệp Huyền Tân như điên.
“Chúng tôi nhờ cả vào anh, đội trưởng Diệp, chúng tôi trăm sự nhờ anhl”
“Cầu xin anh hãy đưa chúng tôi đến Bách Phu Đoàn.
Chúng tôi không cần ăn thịt cũng được”
“Từ nay về sau chúng tôi sẽ luôn nghe theo lời anh, anh bảo chúng tôi làm gì chúng tôi sẽ làm cái đó!”.