“Hả? Không không.”
Diệp Huyền Tần nhanh chóng phản bác: “Anh đã nhờ cô y tá giúp thay quần áo.
Anh không có chạm vào cô, thậm chí không có nhìn.”
“Thật sao? Ý anh là thân thể em không đáng để nhìn?”
Diệp Huyền Tần vội vàng nói: “Không, không, không, thân thể em rất tốt, anh nhìn đến không thể rời mắt.”
“Anh… anh có nhìn em? Em phải giết anh!”
“…” – Trả lời như nào cũng không được, Diệp Huyền Tần khóc không ra nước mắt.
Từ Khiết Lam giận dỗi đủ rồi, lại quay về chuyện chính hỏi Diệp Huyền Tần:
“Rốt cuộc tại sao lãnh đạo Tân Hải lại bị cách chức, không được nói dối.”
“Em cứ tin vào mấy lời đồn bên ngoài đi, là do ông ta đắc tội Sĩ quan Trấn Huy.”
“Có thật chỉ vậy không?” – Từ Lam Khiết lại nhớ đến một chuyện khác – “Anh và Thẩm Hải có quan hệ gì? Tại sao em thấy ông ta sợ anh như thế?”
“Em quen thân phận của anh rồi sao, anh là bác sĩ thiên tài.
Thẩm Hải mắc một chứng bệnh lạ, chỉ anh mới giúp duy trì sự sống được.”
“Thật sự chỉ vì một căn bệnh lạ?”
Diệp Huyền Tần vội vàng đổi chủ đề: “Anh nói dối em có ích lợi gì? Đói bụng không? Anh đi mua bữa sáng cho em.”
Từ Lam Khiết biểu môi nói:
“Em muốn anh bánh bao nóng ở phố Tây, sữa đậu nành ở phố Đông, anh có mua không?”
“Mua, tất nhiên đi mua.” – Diệp Huyền Tần cong môi rời đi.
Từ Lam Khiết thấy anh đi rồi thì không khỏi đỏ mặt.
Đúng lúc này, cô y tá giúp cô thay quần áo đi vào.
“Cô Lam Khiết, cô tỉnh rồi.”
“Tôi ổn hơn rồi
Cô y tá dọn dẹp chăn ga gối đệm nói chuyện phiếm:
“Bình thường cô và chồng ít làm chuyện thân mật đúng không?”
“Tại sao nói vậy?”
“Hôm qua chỉ chạm vô cô một chút, cả người chồng cô liền run lên như muốn…”
“Muốn gì?” – Mặt cô như quả cà chua chín mọng.
“Muốn bắn.”
Cô cúi đầu suy ngẫm, không biết có tìm cơ hội để thưởng cho anh một chút hay không.
Diệp Huyền Tần đến phố Tây để mua bánh bao, và sau đó đến phố Đông để mua sữa đậu nành.
Trên thực tế, có rất nhiều người bán sữa đậu nành ở phố Tây, nhưng cô nhất quyết muốn anh mua sữa đậu nành ở phố Đông, rõ ràng là muốn trả đũa anh.
Khi chạy đến phố Đông tìm quầy sữa đậu nành, người bên cạnh đột nhiên gọi tên anh:
“Diệp Huyền Tần, sao cậu lại ở đây?”
Diệp Huyền Tần quay lại và phát hiện ra đó là bạn học cũ của mình, Hạ Mộng.”
.