Chiến Thần Phong Vân


“Bí lạnh: “Ông cũng không biết ngại tự xưng là bố lột ư?” Trình Hạ Vũ chua xót cười ruột của tôi ư? Năm đó mẹ tôi dẫn theo tôi và anh trai tôi lưu lạc đầu đường xó chợ, ăn xin khắp nơi, ông đang ở đâu? Mẹ tôi bệnh nặng, tôi và anh trai bán máu mua thuốc thì ông ở đâu? Mẹ tôi mất, tôi với anh suýt chút nữa bị đám con buôn bắt đi lấy thận, cũng không thấy người bố ruột như ông lộ mặt! Vì không để tôi chết đói, anh tôi đi ăn trộm bánh bao bị người ta đánh gần chết thì ông đi đâu rồi hả?

Lúc đó ông đang du lịch vòng quanh thế giới với mẹ hai, hưởng thụ cuộc sống rồi đúng không? Ông không xứng với hai chữ “bố ruột” này”

“Mất dạy!” Mẹ hai Mạc Khả Như lại tát Trình Hạ Vũ một cái nữa mà không hề do dự: “Dám ăn nói với bố mẹ như thế, mày còn không bằng con gia súc! Nếu không phải mày được quý nhân chọn trúng, hôm nay tao đã đánh mày chết ngay tại đây rồi.
Đi, theo tao đi thử váy cưới.
Còn dám nói nửa chữ không nữa thì gia pháp hầu mày đấy”

Bà ta túm lấy mái tóc dài của Trình Hạ Vũ, kéo giật về phía sau.


ÁI Trình Hạ Vũ bị kéo lảo đảo, ngã xuống đất.


Mạc Khả Như thì vẫn gắt gao túm chặt tóc.


Kết quả cô ngã xuống, Mạc Khả Như đã kéo rách một mảng da đầu của cô, máu theo gò má mà chảy xuống.



Trình Hạ Vũ lập tức đau đến nỗi đầu óc nổ tung, cảm giác trời đất quay cuồng, suýt chút nữa đau tới ngất xỉu.


Cô một tay ôm đầu, đau mà toàn thân co giật.


Mạc Khả Như vẫn không nghe không tha, đưa tay ra còn định túm tóc cô lần nữa: “Con khốn thối tha, còn không nghe lời thì tao giật trụi hết tóc mày đấy: Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên có một tiếng hô vang: “Sính lễ tới!”

Trình Nhất Thiên vội vã đứng dậy, kích động nói: “Mau, mau đi đón ti: Khi đi ngang qua Trình Hạ Vũ, Trình Nhất Thiên uy hiếp nói: “Con nhóc chết tiệt này, tốt nhất là mày ngoan ngoãn phối hợp, thể hiện cho tốt.
Nếu không, tao sẽ giết chết thằng anh đang đi lính của mày bất cứ lúc nào đấy”

Trình Hạ Vũ sụp đổ.


Hổ dữ cũng không ăn thịt con Nhưng vì ép cô gả cho người khác, Trình Nhất Thiên lại có thể lấy tính mạng con trai ruột của mình ra để ép cô.


Sao một con người có thể tuyệt tình đến mức này chứ?

Một đoàn người đi vào nhà họ Trình.


Người dẫn đầu lại là em trai ruột của Trần Hạ Lan, Trần Tiến Hà.


Tuy anh ta xuất thần bình thường, hơn nữa còn vừa được thả từ trong tù ra, nhưng hiện tại có Thiếu Mã Gia chống lưng cho anh ta, anh ta vô cùng nghênh ngang hống hách, kiêu ngạo ngập tràn, hoàn toàn không coi nhà họ Trình ra gì.


Người mà Thiếu Mã Gia sắp xếp đi cưới Trình Hạ Vũ chính là anh ta.


Sau lưng Trần Tiến Hà là đội đưa sính lễ.


Cả đội hô vang “Muôn tía ngàn hồng, tiền sính lễ hai mươi ba tỷ ba trăm mười triệu! Chẳng lay chẳng động, một chiếc Rolls Royce Dawn, một căn villa ven hồ.
Cành vàng lá ngọc, bốn trăm cân trang sức bạc vàng…”


Nghe đối phương đọc danh sách sính lễ, người nhà họ Trình đều trở nên kích động phấn khởi.


Không hổ là gia đình quyền thế mà, vung tay thật hào phóng!

Trình Nhất Thiên đích thân đi lên đón tiếp, khom lưng uốn gối với “con rể tương lai” Trần Tiến Hà: “Cậu Trần, vất vả rồi vất vả rồi.
Mau vào uống trà đi”

Trần Tiến Hà liếc Trình Nhất Thiên một cái đầy coi thường: “Vợ tôi đâu? Tôi muốn tận tay đưa sính lễ tới cho vợ tôi”

Trình Nhất Thiên đưa tay ra chỉ về phía Trình Hạ Vũ: “Nghe nói cậu Trần sắp tới, con gái tôi đã nhanh chóng từ Tân Hải quay về đây từ sớm đó ạ”

Trân Tiến Hà nhíu mày: “Cô ấy ngồi dưới đất làm gì vậy? Sao trên đầu còn bị thương nữa?”

Trình Nhất Thiên vội vàng giải thích: “À, là thế này.
Để hoan nghênh cậu Trần, con bé cứ muốn đích thân đi treo đèn lồng, kết quả không cẩn thận ngã từ trên thang xuống..”

Trần Tiến Hà cười cười vẻ hài lòng: “Ừ, hiếm khi cô ấy có thái độ này.
Tôi rất vui.
Mau tới đây để ông xã xem bị thương ở đâu nào”

Anh ta đi tới với vẻ mặt đầy háo sắc, muốn động tay động chân với Trình Hạ Vũ.



Lúc này, Trình Hạ Vũ đã sắp sụp đổ rồi!

Là anh ta!

Người nhà họ Trình muốn cô gả cho lại là anh ta, Trần Tiến Hà!

Đương nhiên cô biết Trần Tiến Hà là người như thế nào.


Em trai bạn gái cũ của anh rể Diệp Huyền Tân, Trần Tiến Hà, lòng dạ độc ác, vì tội giết người mà bị bắt vào tù.


Hơn nữa, anh ta dốt nát kém cỏi, ăn không ngồi rồi, dựa vào mẹ và chị mình nuôi sống, là kẻ ăn bám điển hình.


Gả cho loại người như vậy, cô thà chết còn hơn Trần Tiến Hà vừa định chạm vào cô thì Trình Hạ Vũ đã đẩy anh ta ra “Cút đi, đừng đụng vào tôi!”


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận