Trước mặt tính mạng, tiền tính là gì chứ.
Ông chủ đều quỳ xuống rồi, nhân viên làm việc khác, thậm chí tay súng bản tỉa núp trong bóng tối cũng xuất hiện quỳ xuống.
Năm phút đồng hồ, bọn họ chỉ có năm phút đồng hồ thôi, nếu như trong vòng năm phút Diệp Huyền Tân không chuyển khoản tiền này đi, toàn bộ bọn họ đều chết!
Lúc này Diệp Huyền Tân mới lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại: “Di dời số tiền đi, xóa sạch mọi dấu vết Nỗi lo lắng của mọi người, cuối cùng cũng buông xuống.
“Đứng lên đi” Diệp Huyền Tân nói: “Buôn bán không xả thân sao mà thành công được.”
Mọi người dè dặt đứng dậy.
Giao dịch viên ngân hàng vội vàng lấy một cái ghế cho Diệp Huyền Tần: “Ngài Diệp, mời ngài Diệp Huyền Tân ngồi xuống, đôi mắt lạnh lùng nhìn Ninh Tài Thân: “Lần này nói cho tôi nghe một chút, anh và Triệu Công Minh đã cấu kết làm việc xấu hại nhà tôi như thế nào?”
Ninh Tài Thân nào dám có chút giấu giếm, nói rõ ràng mọi chuyện cho Diệt Huyền Tần nghe, ngay cả chỉ tiết nhỏ đều kể hết.
Sau khi nói xong, Ninh Tài Thân tự tát mình một cái thật mạnh: “Haizz, xem tôi làm gì này, thực sự là ngu xuẩn.”
“Ngài Diệp, ngài yên tâm, hiện tại tôi sẽ kêu người rút tiền tham ô đó về.”
Diệp Huyền Tân lắc đầu: “Nếu đã gửi vào tài khoản nhà tôi rồi, rút về sẽ không quá thích hợp.”
Ninh Tài Thân lập tức hiểu ngâm, nói: “Vâng, mười bốn tỷ coi như là quà bồi tội cho ngài Diệp, tôi lập tức sắp xếp người tẩy trắng khoản tiền kia.”
Diệp Huyền Tân: “Nếu Triệu Công Minh đã thích thu tiền của nhà tôi như vậy, vậy cứ để cho ông ta tiếp tục thu tiền là được.”
Ninh Tài Thân cười: “Không thành vấn đề.”
“Mỹ Lệ, cô giúp ngài Diệp tẩy trắng mười bốn tỷ”
“Bây giờ tôi lập tức liên lạc Triệu Công Minh”
Anh ta lấy điện thoại cầm tay ra, gọi Triệu Công Minh trước mặt Diệp Huyền Tân.
“Ông Minh, kế hoạch tiến triển thuận lợi, việc tập đoàn Diệp Linh nghỉ có dính líu tới buôn bán súng ống đạn được đã bị tổ chức an ninh quốc gia theo dối.”
“Có điều bốn tỷ quỹ hoạt động ngài đưa đã xài gần hết, nếu muốn anh ta cửa nát nhà tan, còn cần ngài phải bổ sung thêm một khoản tiền riêng mới được…”
“Ngài khoan hãy nổi giận, hãy nghe tôi nói, lần này chỉ cần bảy tỷ, cam đoan Diệp Huyền Tân và nhà họ Từ không ai có thể sống nổi.”
“Vâng, bọn tôi chờ tin tức tốt của ngài…”
Diệp Huyền Tân mang theo Trình Hạ Vũ rời đi Lúc này người trong ngân hàng tư nhân mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này họ mới phát hiện, sau lưng của họ đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, cười cay đảng.
Ngân hàng tư nhân Đại Thông sừng sững hơn trăm năm, vẫn đứng ở đỉnh cao nhất của chuỗi thức ăn, kiêu ngạo mà nhìn quần chúng.
Không bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày chật vật như vậy.
Diệp Huyền Tân lái xe, chở Trình Hạ Vũ tới tập đoàn Diệp Linh.
Dọc theo đường đi, Trình Hạ Vũ nhìn Diệp Huyền Tân cười ngây ngô: “Anh rể, anh biết lúc nhỏ ước mơ của em là gì không?”
Diệp Huyền Tân: “Là gì?”
Trình Hạ Vũ: “Khi còn bé em ước nằm mơ cũng bị tiền đập chết.”
“Có điều, trước đây ước mơ này chỉ nằm ngoài tầm với, hoàn toàn không ngờ tới, có một ngày giấc mộng của em sẽ thành sự thật”
“Anh rể, đồng ý với em, đợi tới khi em già sắp chết, anh hãy dùng tiền đập cho em chết.”
Diệp Huyền Tân: “Hiện tại anh đang nghĩ làm sao để đập chết em?”
Bây giờ Triệu Công Minh không phải phiền muộn bình thường.
Hai lần trước, ông ta đã ngầm đưa ngân hàng tư nhân Đại Thông hai mươi mốt tỷ, thật không ngờ nhiêu đó vẫn chưa đủ để ngân hàng tư nhân Đại Thông ăn no, vừa rồi Ninh Tài Thân còn đòi mình thêm bảy tỷ.
Hiện tại ông ta đã đưa vào hai mươi tám tỷ “Ngân hàng tư nhân Đại Thông chó chết, rốt cuộc đã được chưa”
Trong lòng dang thấp thỏm, Ninh Tài Thân lại gọi cho ông ta một cuộc điện thoại.
Triệu Công Minh không kịp chờ đợi mà bắt máy: “Ninh Tài Thân, kế hoạch tiến hành thế nào Ế “Tin tức tốt đây” Ninh Tài Thân cười như điên nói: “Bên trong an ninh quốc gia đã xử tử hình tập đoàn Diệp Linh, Từ Lam Khiết là người đứng tên tập đoàn Diệp Linh, khó tránh tội chết.”
“Có điều, Diệp Huyền Tân chỉ là nhân viên nghiệp vụ của tập đoàn Diệp Linh, lần này có thể sẽ tránh được một kiếp.”
“Cái gì!” Triệu Công Minh giận tím mặt: “Ông đây chỉ muốn anh giết chết Diệp Huyền Tân, Từ Lam Khiết chỉ là tiện thể”
“Sao anh có thể để cho Diệp Huyền Tân tránh được một kiếp!”
.